“Ừm...” Đường Tĩnh từ từ mở mắt, vừa muốn đứng dậy lại thấy xung quanh đều là đồ vật cổ kính. Đây là đâu vậy? Cô nhớ mình đang ở trong sân diễn tập phá gỡ bom mìn phức tạp nhưng đây không phải là sân diễn tập, vậy hiện tại cô đang ở đâu đây, không lẽ cô tháo gỡ bom đạn thất bại mà đến điện Diêm Vương hay sao? “Vương phi, rốt cuộc người cũng tỉnh, ta còn tưởng người không cần ta nữa đấy.” Còn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, một bóng dáng nào tới người nàng, khóc sướt mướt lại còn càu nhàu, Đường Tĩnh buồn bực nhìn nàng: “Xin hỏi cô là ai vậy?” " Tiểu thư không biết ta sao ? Ta là Xuân Ngọc đây. " " Xuân Ngọc ? " Trong đầu Đường Tĩnh xác định lại những người mình quen biết thì thật sự cô không biết Xuân Ngọc này là ai, cẩn thận quan sát cô ấy, gương mặt tròn trịa, ngũ quan bình thường, trên lỗ mũi còn có mấy chấm tàn nhan. Quan trọng nhất là cô ấy búi tóc cổ đại, cả người đều là trang phục cổ trang ! Không lẽ năm nay thịnh hành mốt cổ trang hay sao, làm sao mình lại không biết,…
Chương 44: Sửa trị Thái tử (3)
Bệnh Vương Độc Sủng Kiều ThêTác giả: Vi LạpTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Ừm...” Đường Tĩnh từ từ mở mắt, vừa muốn đứng dậy lại thấy xung quanh đều là đồ vật cổ kính. Đây là đâu vậy? Cô nhớ mình đang ở trong sân diễn tập phá gỡ bom mìn phức tạp nhưng đây không phải là sân diễn tập, vậy hiện tại cô đang ở đâu đây, không lẽ cô tháo gỡ bom đạn thất bại mà đến điện Diêm Vương hay sao? “Vương phi, rốt cuộc người cũng tỉnh, ta còn tưởng người không cần ta nữa đấy.” Còn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, một bóng dáng nào tới người nàng, khóc sướt mướt lại còn càu nhàu, Đường Tĩnh buồn bực nhìn nàng: “Xin hỏi cô là ai vậy?” " Tiểu thư không biết ta sao ? Ta là Xuân Ngọc đây. " " Xuân Ngọc ? " Trong đầu Đường Tĩnh xác định lại những người mình quen biết thì thật sự cô không biết Xuân Ngọc này là ai, cẩn thận quan sát cô ấy, gương mặt tròn trịa, ngũ quan bình thường, trên lỗ mũi còn có mấy chấm tàn nhan. Quan trọng nhất là cô ấy búi tóc cổ đại, cả người đều là trang phục cổ trang ! Không lẽ năm nay thịnh hành mốt cổ trang hay sao, làm sao mình lại không biết,… Mộ Dung Thiên Thần nhìn, gương mặt Mộ Dung Thiên Tứ nổi đẩy mụn bọc đỏ bừng, có cái vỡ ra chảy ra mủ. Gương mặt bóng loáng không có chỗ nào tốt, trong nháy mắt Mộ Dung Thiên Thần nghĩ đến con cóc."Chủ tử nhà ngươi làm sao vậy?" Mộ Dung Thiên Thần trầm giọng hỏi."Chủ tử nhà ta sau khi ăn cơm trưa liền biến thành như vậy, đi tả không ngừng.""Làm sao lại không cho Thái y nhìn xem.""Ta mời nhưng chủ tử không cho, Vương gia khuyên nhủ chủ tử nhà ta đi." Hắn như vậy thật làm cho người ta thương tiếc.Người nào dám quang minh chính đại ở phủ Thái thú động chân tay với Thái tử, Mộ Dung Thiên Thần cân nhắc: "Đi mời đám Thái y vào đây.""Nhưng chủ tử nhà ta..." Gã sai vặt muốn đi lại không dám, cẩn thận hỏi."Chẳng lẽ để cho hắn như vậy?" Thời gian bọn họ nói chuyện cũng có thể chạy đi chạy lại rồi, nếu tiếp tục kéo dài không chết bệnh cũng chết mệt."Vâng." Gã sai vặt lập tức tuân lệnh đi mời Thái tử.
Mộ Dung Thiên Thần nhìn, gương mặt Mộ Dung Thiên Tứ nổi đẩy mụn bọc đỏ bừng, có cái vỡ ra chảy ra mủ. Gương mặt bóng loáng không có chỗ nào tốt, trong nháy mắt Mộ Dung Thiên Thần nghĩ đến con cóc.
"Chủ tử nhà ngươi làm sao vậy?" Mộ Dung Thiên Thần trầm giọng hỏi.
"Chủ tử nhà ta sau khi ăn cơm trưa liền biến thành như vậy, đi tả không ngừng."
"Làm sao lại không cho Thái y nhìn xem."
"Ta mời nhưng chủ tử không cho, Vương gia khuyên nhủ chủ tử nhà ta đi." Hắn như vậy thật làm cho người ta thương tiếc.
Người nào dám quang minh chính đại ở phủ Thái thú động chân tay với Thái tử, Mộ Dung Thiên Thần cân nhắc: "Đi mời đám Thái y vào đây."
"Nhưng chủ tử nhà ta..." Gã sai vặt muốn đi lại không dám, cẩn thận hỏi.
"Chẳng lẽ để cho hắn như vậy?" Thời gian bọn họ nói chuyện cũng có thể chạy đi chạy lại rồi, nếu tiếp tục kéo dài không chết bệnh cũng chết mệt.
"Vâng." Gã sai vặt lập tức tuân lệnh đi mời Thái tử.
Bệnh Vương Độc Sủng Kiều ThêTác giả: Vi LạpTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Ừm...” Đường Tĩnh từ từ mở mắt, vừa muốn đứng dậy lại thấy xung quanh đều là đồ vật cổ kính. Đây là đâu vậy? Cô nhớ mình đang ở trong sân diễn tập phá gỡ bom mìn phức tạp nhưng đây không phải là sân diễn tập, vậy hiện tại cô đang ở đâu đây, không lẽ cô tháo gỡ bom đạn thất bại mà đến điện Diêm Vương hay sao? “Vương phi, rốt cuộc người cũng tỉnh, ta còn tưởng người không cần ta nữa đấy.” Còn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, một bóng dáng nào tới người nàng, khóc sướt mướt lại còn càu nhàu, Đường Tĩnh buồn bực nhìn nàng: “Xin hỏi cô là ai vậy?” " Tiểu thư không biết ta sao ? Ta là Xuân Ngọc đây. " " Xuân Ngọc ? " Trong đầu Đường Tĩnh xác định lại những người mình quen biết thì thật sự cô không biết Xuân Ngọc này là ai, cẩn thận quan sát cô ấy, gương mặt tròn trịa, ngũ quan bình thường, trên lỗ mũi còn có mấy chấm tàn nhan. Quan trọng nhất là cô ấy búi tóc cổ đại, cả người đều là trang phục cổ trang ! Không lẽ năm nay thịnh hành mốt cổ trang hay sao, làm sao mình lại không biết,… Mộ Dung Thiên Thần nhìn, gương mặt Mộ Dung Thiên Tứ nổi đẩy mụn bọc đỏ bừng, có cái vỡ ra chảy ra mủ. Gương mặt bóng loáng không có chỗ nào tốt, trong nháy mắt Mộ Dung Thiên Thần nghĩ đến con cóc."Chủ tử nhà ngươi làm sao vậy?" Mộ Dung Thiên Thần trầm giọng hỏi."Chủ tử nhà ta sau khi ăn cơm trưa liền biến thành như vậy, đi tả không ngừng.""Làm sao lại không cho Thái y nhìn xem.""Ta mời nhưng chủ tử không cho, Vương gia khuyên nhủ chủ tử nhà ta đi." Hắn như vậy thật làm cho người ta thương tiếc.Người nào dám quang minh chính đại ở phủ Thái thú động chân tay với Thái tử, Mộ Dung Thiên Thần cân nhắc: "Đi mời đám Thái y vào đây.""Nhưng chủ tử nhà ta..." Gã sai vặt muốn đi lại không dám, cẩn thận hỏi."Chẳng lẽ để cho hắn như vậy?" Thời gian bọn họ nói chuyện cũng có thể chạy đi chạy lại rồi, nếu tiếp tục kéo dài không chết bệnh cũng chết mệt."Vâng." Gã sai vặt lập tức tuân lệnh đi mời Thái tử.