Tác giả:

Cúp điện thoại, Lâm Dực nôn nóng chạy đến nhà trẻ.Vừa nãy, hiệu trưởng đã rất ngượng ngùng giải thích trong điện thoại rằng bọn họ thật sự đã hết cách, bằng không cũng sẽ không phiền toái Lâm Dực tự mình đi một chuyến này. Lâm Dực cũng hiểu rõ tính tình của con gái mình, ngoại trừ một mình Nam đại ca ra thì mọi thứ còn lại đều bị bé xem như mây bay.Nam đại ca tên gọi là Lâm Hạo Nam, là cha của Lâm Dực, ông giống như một nhân vật thần kì vậy, về sau sẽ kể rõ hơn.Và cứ thế, Lâm Dực tự ước đoán phần số may mắn của mình hôm nay, rồi đem xe dừng ở trước cổng nhà trẻ, sờ sờ quai hàm, chỉ hy vọng tí nữa con gái đừng tính số với y là được. Lâm Dực không phải là một người cha biết cách dạy dỗ con cái đạt yêu cầu, không nói khoa trương chút nào, ngay cả một cọng tóc của con gái y cũng không nỡ động vào, cho nên tới tận giờ, mấy cái chuyện gây mất lòng với con gái đều giao cho Nam đại ca đảm nhận hết. Lâm Dực chỉ cần giả bộ câm điếc chờ cho bão tố qua đi, rồi tìm thời cơ thích hợp xuất hiện, sau…

Truyện chữ