hỉ Ngã Tư Tồn là một cái tên không hề xa lạ với những bạn đọc trên mạng bây giờ, bà là tác giả của rất nhiều những câu chuyện như “Hẹn đẹp như mơ”, “Gấm rách”, “Không kịp nói yêu em”, “Ngàn sơn mộ tuyết”, “Quá muộn để nói anh yêu em”… Câu chuyện đầu tiên tôi đọc của bà là “Hẹn đẹp như mơ”, không biết tôi đã đọc trong bao lâu nhỉ, một, hay hai tiếng gì đó, nhưng tôi còn nhớ rất rõ, mình đã thức trọn đến sáng hôm sau ngay khi đóng lại quyển sách này. Tình yêu trong đó đẹp quá, lung linh quá, cao cả quá, hệt như cái tựa, nó đẹp như một câu chuyện cổ tích…cho dù kết thúc cuối cùng không hề có hậu. Tôi không khóc, “Hẹn đẹp như mơ ” chưa đủ để tôi rơi nước mắt, nhưng nó sâu lắm, nó khiến tôi nghĩ mãi, về Giai Kỳ, về Nguyễn Chính Đông, về cả Mạnh Hoà Bình và cả về những mối tình sâu đậm đến khó quên và day dứt cảmột đời như thế. Tôi không đọc lại “Hẹn đẹp như mơ” thêm một lần nào nữa, cũng không nghĩ sẽ đọc lại, nhưng có đôi lúc, hình ảnh về nó và những con người lại xuất hiện trở về trong…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...