Tác giả:

“Trên tấm thủy tinh trong suốt, là gương mặt khác của cậu Để tôi nhìn thấy tro bụi của tương lai vô biên, Trong khoảnh khắc thanh tỉnh, Tôi trông thấy gương mặt cậu và tôi. Không phân biệt được, ai là ánh sáng, ai là ảnh, Tôi không mở được đôi mắt mệt mỏi, Khi cùng cậu tạo ra hư ảo đó, Tôi đã thử quên đi, Để bi thương cắn nuốt tâm linh, Nhưng không cách nào khiến toàn bộ tan biến. Tại khoảnh khắc hủy diệt cuối cùng, Ta trông thấy… khuôn mặt của hắn, dữ tợn… … Annu. G. Lavender “ … … … … Hôm nay cuối cùng cũng là ngày giao bản thảo của hai tháng cho vị biên tập viên, người mà cứ ba ngày lại ở trước cửa nhà chúng tôi đòi mổ bụng theo nghi thức của Nhật Bản. Gần một tuần không được nghỉ ngơi tử tế, đầu óc bắt đầu đòi đình công. Trong tình trạng đầu đau gần chết, chỉ còn cách không tình nguyện lấy vỉ thuốc giảm đau từ trong hộp thuốc ra uống. Ngay khi tôi ngã vật xuống giường, cái điện thoại vĩnh viễn không biết thức thời, lúc nào không được kêu kia lại đổ chuông inh ỏi. “Ai vậy?” Tôi…

Truyện chữ