Tác giả:

“Sùng hoa! Ngươi ở đâu vậy?” Một nam tử mặc thiên thanh bào phục, đầu đội trường quan mắt bị ti quyên che lại, đang cùng các phi tử hậu cung...... Nga, không! Chính xác mà nói, là một đám nam hài giả dạng hoa lệ, ra vẻ nữ tử chơi trò trốn tìm. “Hoàng Thượng, ta ở chỗ này, mau tới a!” Sùng hoa cao giọng nói với hắn. Đại Hán vương triều tự khai quốc hoàng đế Cao tổ về sau, đều hảo long dương, đương kim thiên tử là Hán Đằng đế Lưu Tuần, mắt phượng tà mị hoặc nhân, lăng thần (môi mọng tròn đầy…) gợi cảm ôn nhuận, hàng mi mắt dày đậm dài cong, chiếc mũi cao thẳng xứng lên da thịt trắng nõn thủy nộn, khuôn mặt tuấn mỹ không tì vết lại tản mát ra hơi thở thanh lãnh khiếp người. Lưu Tuần thích long dương là có tiếng, hắn không chỉ giở trò với nội thị tuổi trẻ tuấn mỹ, hơn nữa còn thiết lập Lan Xạ viện phía sau cung, dưỡng một đám nam sủng mĩ mạo tiêm lệ, chuyên dành cho hắn hiệp nịnh (ôm bế) hưởng lạc. Trong triều cựu thần đối những hành vi của Hoàng Thượng vô cùng lo lắng, vì vậy, phái người…

Quyển 2 - Chương 1: Văn án đệ nhị bộ

Hán Hoàng Hệ Liệt Chi Cầm TướngTác giả: Nhạn ChuTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ“Sùng hoa! Ngươi ở đâu vậy?” Một nam tử mặc thiên thanh bào phục, đầu đội trường quan mắt bị ti quyên che lại, đang cùng các phi tử hậu cung...... Nga, không! Chính xác mà nói, là một đám nam hài giả dạng hoa lệ, ra vẻ nữ tử chơi trò trốn tìm. “Hoàng Thượng, ta ở chỗ này, mau tới a!” Sùng hoa cao giọng nói với hắn. Đại Hán vương triều tự khai quốc hoàng đế Cao tổ về sau, đều hảo long dương, đương kim thiên tử là Hán Đằng đế Lưu Tuần, mắt phượng tà mị hoặc nhân, lăng thần (môi mọng tròn đầy…) gợi cảm ôn nhuận, hàng mi mắt dày đậm dài cong, chiếc mũi cao thẳng xứng lên da thịt trắng nõn thủy nộn, khuôn mặt tuấn mỹ không tì vết lại tản mát ra hơi thở thanh lãnh khiếp người. Lưu Tuần thích long dương là có tiếng, hắn không chỉ giở trò với nội thị tuổi trẻ tuấn mỹ, hơn nữa còn thiết lập Lan Xạ viện phía sau cung, dưỡng một đám nam sủng mĩ mạo tiêm lệ, chuyên dành cho hắn hiệp nịnh (ôm bế) hưởng lạc. Trong triều cựu thần đối những hành vi của Hoàng Thượng vô cùng lo lắng, vì vậy, phái người… Đường đường nam tử bị phong làm hoàng hậu! Chuyện này đối với một Phiêu Hãn đại tướng quân uy phong lẫm lẫm mà nói, quả thực là thiên đại sỉ nhục! Mà thân là thần tử gặp được một hoàng đế như vậy, cũng chỉ có thể ngửa mặt lên trời thở dài, oán chính mình tam sinh bất hạnh......Bùi Ngọc Thư từ nhỏ đã tiến cung đảm nhiệm chức thư đồng của Hoàng Thượng, chịu được hắn hơn mười năm “Khinh bạc trêu ghẹo”...... Thật vất vả lợi dụng “Phòng thủ biên cương” để lấy cớ, muốn thoát khỏi con đại dã lang này, lại nhiều lần bị hắn dùng kế triệu hồi, thậm chí bi thảm bị đè lên long sàn...... Ô ô! Chẳng lẽ suốt đời này y đều không thể thoát khỏi ma chưởng của hắn?Tổn hại triều cương lập y vi hậu, Lưu Tuần chỉ nghĩ muốn biểu thị công khai thực tâm của mình! Đây chính là thiên đại ân sủng, nào biết ái khanh không những không cảm kích, còn khiến hắn lấy khuôn mặt ‘nồng nàn’ (tình ý =))) dán lên cái lãnh mông của y...... Di? Lúc này, sao y bỗng nhiên lại nhiệt tình như hỏa, chủ động thị tẩm hắn? Ác, nguyên lai ái khanh muốn thỉnh mệnh xuất chinh? Thành, chỉ cần bằng lòng cam tâm tình nguyện”Chính danh”, treo lên danh hiệu “Hoàng hậu” thì đi!

Đường đường nam tử bị phong làm hoàng hậu! Chuyện này đối với một Phiêu Hãn đại tướng quân uy phong lẫm lẫm mà nói, quả thực là thiên đại sỉ nhục! Mà thân là thần tử gặp được một hoàng đế như vậy, cũng chỉ có thể ngửa mặt lên trời thở dài, oán chính mình tam sinh bất hạnh......

Bùi Ngọc Thư từ nhỏ đã tiến cung đảm nhiệm chức thư đồng của Hoàng Thượng, chịu được hắn hơn mười năm “Khinh bạc trêu ghẹo”...... Thật vất vả lợi dụng “Phòng thủ biên cương” để lấy cớ, muốn thoát khỏi con đại dã lang này, lại nhiều lần bị hắn dùng kế triệu hồi, thậm chí bi thảm bị đè lên long sàn...... Ô ô! Chẳng lẽ suốt đời này y đều không thể thoát khỏi ma chưởng của hắn?

Tổn hại triều cương lập y vi hậu, Lưu Tuần chỉ nghĩ muốn biểu thị công khai thực tâm của mình! Đây chính là thiên đại ân sủng, nào biết ái khanh không những không cảm kích, còn khiến hắn lấy khuôn mặt ‘nồng nàn’ (tình ý =))) dán lên cái lãnh mông của y...... Di? Lúc này, sao y bỗng nhiên lại nhiệt tình như hỏa, chủ động thị tẩm hắn? Ác, nguyên lai ái khanh muốn thỉnh mệnh xuất chinh? Thành, chỉ cần bằng lòng cam tâm tình nguyện”Chính danh”, treo lên danh hiệu “Hoàng hậu” thì đi!

Hán Hoàng Hệ Liệt Chi Cầm TướngTác giả: Nhạn ChuTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ“Sùng hoa! Ngươi ở đâu vậy?” Một nam tử mặc thiên thanh bào phục, đầu đội trường quan mắt bị ti quyên che lại, đang cùng các phi tử hậu cung...... Nga, không! Chính xác mà nói, là một đám nam hài giả dạng hoa lệ, ra vẻ nữ tử chơi trò trốn tìm. “Hoàng Thượng, ta ở chỗ này, mau tới a!” Sùng hoa cao giọng nói với hắn. Đại Hán vương triều tự khai quốc hoàng đế Cao tổ về sau, đều hảo long dương, đương kim thiên tử là Hán Đằng đế Lưu Tuần, mắt phượng tà mị hoặc nhân, lăng thần (môi mọng tròn đầy…) gợi cảm ôn nhuận, hàng mi mắt dày đậm dài cong, chiếc mũi cao thẳng xứng lên da thịt trắng nõn thủy nộn, khuôn mặt tuấn mỹ không tì vết lại tản mát ra hơi thở thanh lãnh khiếp người. Lưu Tuần thích long dương là có tiếng, hắn không chỉ giở trò với nội thị tuổi trẻ tuấn mỹ, hơn nữa còn thiết lập Lan Xạ viện phía sau cung, dưỡng một đám nam sủng mĩ mạo tiêm lệ, chuyên dành cho hắn hiệp nịnh (ôm bế) hưởng lạc. Trong triều cựu thần đối những hành vi của Hoàng Thượng vô cùng lo lắng, vì vậy, phái người… Đường đường nam tử bị phong làm hoàng hậu! Chuyện này đối với một Phiêu Hãn đại tướng quân uy phong lẫm lẫm mà nói, quả thực là thiên đại sỉ nhục! Mà thân là thần tử gặp được một hoàng đế như vậy, cũng chỉ có thể ngửa mặt lên trời thở dài, oán chính mình tam sinh bất hạnh......Bùi Ngọc Thư từ nhỏ đã tiến cung đảm nhiệm chức thư đồng của Hoàng Thượng, chịu được hắn hơn mười năm “Khinh bạc trêu ghẹo”...... Thật vất vả lợi dụng “Phòng thủ biên cương” để lấy cớ, muốn thoát khỏi con đại dã lang này, lại nhiều lần bị hắn dùng kế triệu hồi, thậm chí bi thảm bị đè lên long sàn...... Ô ô! Chẳng lẽ suốt đời này y đều không thể thoát khỏi ma chưởng của hắn?Tổn hại triều cương lập y vi hậu, Lưu Tuần chỉ nghĩ muốn biểu thị công khai thực tâm của mình! Đây chính là thiên đại ân sủng, nào biết ái khanh không những không cảm kích, còn khiến hắn lấy khuôn mặt ‘nồng nàn’ (tình ý =))) dán lên cái lãnh mông của y...... Di? Lúc này, sao y bỗng nhiên lại nhiệt tình như hỏa, chủ động thị tẩm hắn? Ác, nguyên lai ái khanh muốn thỉnh mệnh xuất chinh? Thành, chỉ cần bằng lòng cam tâm tình nguyện”Chính danh”, treo lên danh hiệu “Hoàng hậu” thì đi!

Quyển 2 - Chương 1: Văn án đệ nhị bộ