Tác giả:

- Anh im đi tất cả là do anh! - cô quá đáng cô nghĩ cô là ai mà dám đỗ lỗi cho tôi chứ. - anh cũng chỉ là người hạ lưu dám vượt rào ngay trước mặt vợ mình. - cô tưởng cô không như vậy sao cô làm được thì tôi cũng làm được. Đấy gia đình tôi là vậy đấy ngày nào ba mẹ tôi cũng vậy chí chóe suốt ngày tôi là con gái của họ nhưng chưa bao giờ quan tâm đến tôi cả, họ chỉ lo cho công việc của mình và TIền. Ba tôi Vũ Minh Quốc một người nắm giữ công ty " Q&Q " ( Quốc và Quyên) ba tôi nói thật ông tuy vậy nhưng rất đào hoa { 42t } ba và mẹ đến với nhau để xác nhập hai công ty làm một chứ chả có tình yêu gì cả, ba tôi là người cứng rắn, nóng nảy... Nên hay nổi giận với mẹ tôi là vậy. Còn mẹ tôi Nguyễn Nhật Quyên mẹ tôi thì xinh đẹp có tài kinh doanh cùng ba tôi đưa công ty đi lên nhưng mẹ tôi cũng chẳng phải típ người hiền lành. Mạnh mẽ dù bắt cứ chuyện gì xảy ra mẹ cũng giải quyết " Nhanh - gọn - lẹ " người xưa có câu " ông ăn chả bà ăn nem " là ba tôi quen nhiều cô gái thì mẹ tôi quen…

Chương 6: Chuyển trường

Anh... Thích Em Được KhôngTác giả: • Song Nhi •- Anh im đi tất cả là do anh! - cô quá đáng cô nghĩ cô là ai mà dám đỗ lỗi cho tôi chứ. - anh cũng chỉ là người hạ lưu dám vượt rào ngay trước mặt vợ mình. - cô tưởng cô không như vậy sao cô làm được thì tôi cũng làm được. Đấy gia đình tôi là vậy đấy ngày nào ba mẹ tôi cũng vậy chí chóe suốt ngày tôi là con gái của họ nhưng chưa bao giờ quan tâm đến tôi cả, họ chỉ lo cho công việc của mình và TIền. Ba tôi Vũ Minh Quốc một người nắm giữ công ty " Q&Q " ( Quốc và Quyên) ba tôi nói thật ông tuy vậy nhưng rất đào hoa { 42t } ba và mẹ đến với nhau để xác nhập hai công ty làm một chứ chả có tình yêu gì cả, ba tôi là người cứng rắn, nóng nảy... Nên hay nổi giận với mẹ tôi là vậy. Còn mẹ tôi Nguyễn Nhật Quyên mẹ tôi thì xinh đẹp có tài kinh doanh cùng ba tôi đưa công ty đi lên nhưng mẹ tôi cũng chẳng phải típ người hiền lành. Mạnh mẽ dù bắt cứ chuyện gì xảy ra mẹ cũng giải quyết " Nhanh - gọn - lẹ " người xưa có câu " ông ăn chả bà ăn nem " là ba tôi quen nhiều cô gái thì mẹ tôi quen… Sau 3 ngày Tôi cũng được thoát được cái phòng ấy, ba Tôi cũng lạnh lùng thật chứ, nhốt chính đứa con gái trong phòng 3 ngày mặc kệ nó có ăn uống hay như thế nào, chưa bao giờ thấy ba tôi đến phòng tôi hay quan tâm tôi một điều gì đó." ông ấy có thương tôi hay không, ông ấy có xem tôi là con hay không, hay ông ấy đang hạnh phúc cùng gia đình mới " _ Tôi đặt ra nhiều câu hỏi miên mang trong đầuMà công nhận tôi đã nghĩ sai về mẹ con Song Vi hằng ngày bà ta luôn đặt thức ăn trước phòng của Tôi, mặc Tôi cự tuyệt nhưng bà ấy vẫn làm như vâỵtrong 3 ngày, Tôi thấy trong mắt của bà ấy của sự yêu thương thực sự của người mẹ dành cho con gái.Song Vi thì hôm nào cũng đến nói chuyện với Tôi, Tôi không quan tâm nhưng Song Vi cứ thế nói chuyện trên trời dưới đất với TôiTôi chuẩn bị đồ đến trường rồi bước xuống nhà, cả nhà đang dùng bữa sáng ngon lành. Tôi không muốn chứng kiến gia đình đang hạnh phúc đó nên đi thẳng.- sao không vào ăn sáng _ Ba tôi nhâm nhy ly rượu vang lên tiếng- Hôm nay con phải lên trường sớm _ Tôi quay lại nhìn Ba- con lại đây ăn sáng ba muốn nói chuyện với con _ Ba- DạBa tôi là vậy đấy những thứ ông muốn thì phải làm được. Tôi đành ngậm ngùi dùng bữa sáng- có chuyện gì vậy ba _ Tôi ngồi xuống- chuyển trường _ Ba tôi vừa dứt lời tôi cũng không tin vào mắt mình nữa rồi. Ba tôi chưa hề quan tâm đến chuyện học tập của tôi. Mà tôi học trong ngôi trường rất đỗi bình thường không phải vì nhà tôi không có điều kiện mà tại vì tôi thích đơn giản.- con không thích _ Tôi đứng dậy- con hãy đến trường TÔN ĐỨC THẮNG cùng Song Vi học ở đó _ Ba tôi ngước mắt nhìn Tôi- sao những điều con không thích ba đều ép con, sao con phải học cùng nhỏ đó chứ ( chỉ vào Song Vi) con đang học rất tốt cơ mà _ Tôi quay lại- con nhất định phải học ở đó nếu không đừng trách ba _ Ba tôi đứng dậy bước thẳng ra cổng- ba _ Tôi đứng đó tức lắm mà chẳng nói được gì. Ba tôi nói là sẽ làm đó có thể trong vòng 1 ngày ông sẽ làm biến mất ngôi trường tôi đang học.- con à! Con vào đây ăn sáng đi _ Đình Đình lại gần tôi- Bà buông ra điTôi đẩy bà ta ra rồi đi lên trường

Sau 3 ngày Tôi cũng được thoát được cái phòng ấy, ba Tôi cũng lạnh lùng thật chứ, nhốt chính đứa con gái trong phòng 3 ngày mặc kệ nó có ăn uống hay như thế nào, chưa bao giờ thấy ba tôi đến phòng tôi hay quan tâm tôi một điều gì đó.

" ông ấy có thương tôi hay không, ông ấy có xem tôi là con hay không, hay ông ấy đang hạnh phúc cùng gia đình mới " _ Tôi đặt ra nhiều câu hỏi miên mang trong đầu

Mà công nhận tôi đã nghĩ sai về mẹ con Song Vi hằng ngày bà ta luôn đặt thức ăn trước phòng của Tôi, mặc Tôi cự tuyệt nhưng bà ấy vẫn làm như vâỵtrong 3 ngày, Tôi thấy trong mắt của bà ấy của sự yêu thương thực sự của người mẹ dành cho con gái.

Song Vi thì hôm nào cũng đến nói chuyện với Tôi, Tôi không quan tâm nhưng Song Vi cứ thế nói chuyện trên trời dưới đất với Tôi

Tôi chuẩn bị đồ đến trường rồi bước xuống nhà, cả nhà đang dùng bữa sáng ngon lành. Tôi không muốn chứng kiến gia đình đang hạnh phúc đó nên đi thẳng.

- sao không vào ăn sáng _ Ba tôi nhâm nhy ly rượu vang lên tiếng

- Hôm nay con phải lên trường sớm _ Tôi quay lại nhìn Ba

- con lại đây ăn sáng ba muốn nói chuyện với con _ Ba

- Dạ

Ba tôi là vậy đấy những thứ ông muốn thì phải làm được. Tôi đành ngậm ngùi dùng bữa sáng

- có chuyện gì vậy ba _ Tôi ngồi xuống

- chuyển trường _ Ba tôi vừa dứt lời tôi cũng không tin vào mắt mình nữa rồi. Ba tôi chưa hề quan tâm đến chuyện học tập của tôi. Mà tôi học trong ngôi trường rất đỗi bình thường không phải vì nhà tôi không có điều kiện mà tại vì tôi thích đơn giản.

- con không thích _ Tôi đứng dậy

- con hãy đến trường TÔN ĐỨC THẮNG cùng Song Vi học ở đó _ Ba tôi ngước mắt nhìn Tôi

- sao những điều con không thích ba đều ép con, sao con phải học cùng nhỏ đó chứ ( chỉ vào Song Vi) con đang học rất tốt cơ mà _ Tôi quay lại

- con nhất định phải học ở đó nếu không đừng trách ba _ Ba tôi đứng dậy bước thẳng ra cổng

- ba _ Tôi đứng đó tức lắm mà chẳng nói được gì. Ba tôi nói là sẽ làm đó có thể trong vòng 1 ngày ông sẽ làm biến mất ngôi trường tôi đang học.

- con à! Con vào đây ăn sáng đi _ Đình Đình lại gần tôi

- Bà buông ra đi

Tôi đẩy bà ta ra rồi đi lên trường

Anh... Thích Em Được KhôngTác giả: • Song Nhi •- Anh im đi tất cả là do anh! - cô quá đáng cô nghĩ cô là ai mà dám đỗ lỗi cho tôi chứ. - anh cũng chỉ là người hạ lưu dám vượt rào ngay trước mặt vợ mình. - cô tưởng cô không như vậy sao cô làm được thì tôi cũng làm được. Đấy gia đình tôi là vậy đấy ngày nào ba mẹ tôi cũng vậy chí chóe suốt ngày tôi là con gái của họ nhưng chưa bao giờ quan tâm đến tôi cả, họ chỉ lo cho công việc của mình và TIền. Ba tôi Vũ Minh Quốc một người nắm giữ công ty " Q&Q " ( Quốc và Quyên) ba tôi nói thật ông tuy vậy nhưng rất đào hoa { 42t } ba và mẹ đến với nhau để xác nhập hai công ty làm một chứ chả có tình yêu gì cả, ba tôi là người cứng rắn, nóng nảy... Nên hay nổi giận với mẹ tôi là vậy. Còn mẹ tôi Nguyễn Nhật Quyên mẹ tôi thì xinh đẹp có tài kinh doanh cùng ba tôi đưa công ty đi lên nhưng mẹ tôi cũng chẳng phải típ người hiền lành. Mạnh mẽ dù bắt cứ chuyện gì xảy ra mẹ cũng giải quyết " Nhanh - gọn - lẹ " người xưa có câu " ông ăn chả bà ăn nem " là ba tôi quen nhiều cô gái thì mẹ tôi quen… Sau 3 ngày Tôi cũng được thoát được cái phòng ấy, ba Tôi cũng lạnh lùng thật chứ, nhốt chính đứa con gái trong phòng 3 ngày mặc kệ nó có ăn uống hay như thế nào, chưa bao giờ thấy ba tôi đến phòng tôi hay quan tâm tôi một điều gì đó." ông ấy có thương tôi hay không, ông ấy có xem tôi là con hay không, hay ông ấy đang hạnh phúc cùng gia đình mới " _ Tôi đặt ra nhiều câu hỏi miên mang trong đầuMà công nhận tôi đã nghĩ sai về mẹ con Song Vi hằng ngày bà ta luôn đặt thức ăn trước phòng của Tôi, mặc Tôi cự tuyệt nhưng bà ấy vẫn làm như vâỵtrong 3 ngày, Tôi thấy trong mắt của bà ấy của sự yêu thương thực sự của người mẹ dành cho con gái.Song Vi thì hôm nào cũng đến nói chuyện với Tôi, Tôi không quan tâm nhưng Song Vi cứ thế nói chuyện trên trời dưới đất với TôiTôi chuẩn bị đồ đến trường rồi bước xuống nhà, cả nhà đang dùng bữa sáng ngon lành. Tôi không muốn chứng kiến gia đình đang hạnh phúc đó nên đi thẳng.- sao không vào ăn sáng _ Ba tôi nhâm nhy ly rượu vang lên tiếng- Hôm nay con phải lên trường sớm _ Tôi quay lại nhìn Ba- con lại đây ăn sáng ba muốn nói chuyện với con _ Ba- DạBa tôi là vậy đấy những thứ ông muốn thì phải làm được. Tôi đành ngậm ngùi dùng bữa sáng- có chuyện gì vậy ba _ Tôi ngồi xuống- chuyển trường _ Ba tôi vừa dứt lời tôi cũng không tin vào mắt mình nữa rồi. Ba tôi chưa hề quan tâm đến chuyện học tập của tôi. Mà tôi học trong ngôi trường rất đỗi bình thường không phải vì nhà tôi không có điều kiện mà tại vì tôi thích đơn giản.- con không thích _ Tôi đứng dậy- con hãy đến trường TÔN ĐỨC THẮNG cùng Song Vi học ở đó _ Ba tôi ngước mắt nhìn Tôi- sao những điều con không thích ba đều ép con, sao con phải học cùng nhỏ đó chứ ( chỉ vào Song Vi) con đang học rất tốt cơ mà _ Tôi quay lại- con nhất định phải học ở đó nếu không đừng trách ba _ Ba tôi đứng dậy bước thẳng ra cổng- ba _ Tôi đứng đó tức lắm mà chẳng nói được gì. Ba tôi nói là sẽ làm đó có thể trong vòng 1 ngày ông sẽ làm biến mất ngôi trường tôi đang học.- con à! Con vào đây ăn sáng đi _ Đình Đình lại gần tôi- Bà buông ra điTôi đẩy bà ta ra rồi đi lên trường

Chương 6: Chuyển trường