BL là một gay bar, nơi này có chi phí rất cao, nhưng tất cả những danh nhân thành đạt đều chọn đến quán bar này, kể cả hắn. Hắn là một người nổi danh ở BL, hắn là nhân vật hắc bạch lưỡng đạo vô cùng hiển hách, không người nào dám đắc tội với hắn, rất nhiều người ghen tị vì có biết bao nhiêu nữ nhân si mê hắn, nhưng hắn lại là người đồng tính. Hắn là khách quen quán bar này vì hắn chuyên môn chuẩn bị một vị trí riêng cho mình, không có ai dám giành vị trí của hắn, bởi vì kết cục cuối cùng của kẻ đó chỉ có thể là chết, nghe như vậy có chút quá phận, nhưng đó là sự thật, hắn sẽ không để cho người khác chiếm mất vị trí của mình, thậm chí là cha của hắn, mặc dù hắn chỉ mới 28 tuổi, nhưng lại khiến vô số người khiếp sợ. Hắn cảm thấy rất phiền muộn, tại sao nơi này không có người nào mới, không có người nào tốt hơn một chút, tất cả người ở nơi này hắn đã đều chơi qua. Hắn vẫy tay gọi quản lý của quán bar. Vi Phong thật sự không biết làm thế nào, người này, anh đúng là không thể đắc tội được…
Chương 37
Bảo Bối Học Sinh Cao Trung Của Hắc Bang Lão ĐạiTác giả: Nguyệt Bảo BốiTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịBL là một gay bar, nơi này có chi phí rất cao, nhưng tất cả những danh nhân thành đạt đều chọn đến quán bar này, kể cả hắn. Hắn là một người nổi danh ở BL, hắn là nhân vật hắc bạch lưỡng đạo vô cùng hiển hách, không người nào dám đắc tội với hắn, rất nhiều người ghen tị vì có biết bao nhiêu nữ nhân si mê hắn, nhưng hắn lại là người đồng tính. Hắn là khách quen quán bar này vì hắn chuyên môn chuẩn bị một vị trí riêng cho mình, không có ai dám giành vị trí của hắn, bởi vì kết cục cuối cùng của kẻ đó chỉ có thể là chết, nghe như vậy có chút quá phận, nhưng đó là sự thật, hắn sẽ không để cho người khác chiếm mất vị trí của mình, thậm chí là cha của hắn, mặc dù hắn chỉ mới 28 tuổi, nhưng lại khiến vô số người khiếp sợ. Hắn cảm thấy rất phiền muộn, tại sao nơi này không có người nào mới, không có người nào tốt hơn một chút, tất cả người ở nơi này hắn đã đều chơi qua. Hắn vẫy tay gọi quản lý của quán bar. Vi Phong thật sự không biết làm thế nào, người này, anh đúng là không thể đắc tội được… “A...” Dạ Trầm Nguyệt bị đẩy ngã khẽ rên. Còn Du Tử Vân thì đứng yên mặt không đổi sắc nhìn thiếu niên ở trên giường.“Ngươi có biết ta sẽ làm gì người nhà của ngươi không?” Du Tử Vân cười gằn“Cái tên ca ca đáng chết kia của ngươi cũng yêu thích nam nhân lắm đúng không. Vậy ta sẽ giúp hắn chuẩn bị mười nam nhân cao to. Hung hăng thao chết hắn” Du Tử Vân cảm giác được thiếu niên trên giường đang run rẩy, hắn từ từ bước tới bên cạnh Dạ Trầm Nguyệt. Cúi người nhìn thiếu niên đang hoảng sợ.“Còn ngươi, ngươi muốn mấy người. Năm người? Mười người? Hay Mười lăm? Ngươi tự cho mình con số đi? Hả?” Nhìn sắc mặt Dạ Trầm Nguyệt tái nhợt, Nguyệt Du Tử Vân trong người đột nhiên nổi lên lửa giận.“Nếu sợ ta sao lại còn dám phản bội ta? Nói a, tại sao?”“Ta không có.” Dạ Trầm Nguyệt hoảng sợ run rẩy.“Đến bây giờ vẫn không dám thừa nhận thừa nhận sao? Hảo, đừng trách ta.” Đem Dạ Trầm Nguyệt đẩy ngã ở trên giường. Du Tử Vân nghiêng người dùng một tay kéo hai tay đang giãy dụa của Dạ Trầm Nguyệt lên trên đầu. Còn tay kia đem áo Dạ Trầm Nguyệt xé ra. Du Tử Vân mắt đầy tơ máu, nhìn khuôn ngực trắng nõn của cậu, liền cúi đầu xuống gặm nhắm nụ hoa hồng nhạt bên phải.“A...” Tê dại cùng những cơn đau nhẹ truyền từ ngực lên làm cho Dạ Trầm Nguyệt ngửa đầu th* d*c. Du Tử Vân cười gằn, lưỡi của hắn từ đ** ng*c di chuyển ra sau gáy Dạ Trầm Nguyệt. Một tay khác thì v**t v* h* th*n của cậu.“Không muốn —— ngươi dừng tay.” Cảm giác được tay Du Tử Vân kéo quần mình xuống, mặc kệ cơ thể đang vô lực, Dạ Trầm Nguyệt lần thứ hai điên cuồng dãy giụa“Ba...” Du Tử Vân đây cũng là lần thứ hai tát vào mặt Dạ Trầm Nguyệt.“Làm sao? Không muốn?.” Không để ý tới khóe miệng Dạ Trầm Nguyệt chảy máu, Du Tử Vân cởi bỏ quần ngoài và q**n l*t của cậu.“Nơi này của ngươi thật đúng là mê người a.”
“A...” Dạ Trầm Nguyệt bị đẩy ngã khẽ rên. Còn Du Tử Vân thì đứng yên mặt không đổi sắc nhìn thiếu niên ở trên giường.
“Ngươi có biết ta sẽ làm gì người nhà của ngươi không?” Du Tử Vân cười gằn
“Cái tên ca ca đáng chết kia của ngươi cũng yêu thích nam nhân lắm đúng không. Vậy ta sẽ giúp hắn chuẩn bị mười nam nhân cao to. Hung hăng thao chết hắn” Du Tử Vân cảm giác được thiếu niên trên giường đang run rẩy, hắn từ từ bước tới bên cạnh Dạ Trầm Nguyệt. Cúi người nhìn thiếu niên đang hoảng sợ.
“Còn ngươi, ngươi muốn mấy người. Năm người? Mười người? Hay Mười lăm? Ngươi tự cho mình con số đi? Hả?” Nhìn sắc mặt Dạ Trầm Nguyệt tái nhợt, Nguyệt Du Tử Vân trong người đột nhiên nổi lên lửa giận.
“Nếu sợ ta sao lại còn dám phản bội ta? Nói a, tại sao?”
“Ta không có.” Dạ Trầm Nguyệt hoảng sợ run rẩy.
“Đến bây giờ vẫn không dám thừa nhận thừa nhận sao? Hảo, đừng trách ta.” Đem Dạ Trầm Nguyệt đẩy ngã ở trên giường. Du Tử Vân nghiêng người dùng một tay kéo hai tay đang giãy dụa của Dạ Trầm Nguyệt lên trên đầu. Còn tay kia đem áo Dạ Trầm Nguyệt xé ra. Du Tử Vân mắt đầy tơ máu, nhìn khuôn ngực trắng nõn của cậu, liền cúi đầu xuống gặm nhắm nụ hoa hồng nhạt bên phải.
“A...” Tê dại cùng những cơn đau nhẹ truyền từ ngực lên làm cho Dạ Trầm Nguyệt ngửa đầu th* d*c. Du Tử Vân cười gằn, lưỡi của hắn từ đ** ng*c di chuyển ra sau gáy Dạ Trầm Nguyệt. Một tay khác thì v**t v* h* th*n của cậu.
“Không muốn —— ngươi dừng tay.” Cảm giác được tay Du Tử Vân kéo quần mình xuống, mặc kệ cơ thể đang vô lực, Dạ Trầm Nguyệt lần thứ hai điên cuồng dãy giụa
“Ba...” Du Tử Vân đây cũng là lần thứ hai tát vào mặt Dạ Trầm Nguyệt.
“Làm sao? Không muốn?.” Không để ý tới khóe miệng Dạ Trầm Nguyệt chảy máu, Du Tử Vân cởi bỏ quần ngoài và q**n l*t của cậu.
“Nơi này của ngươi thật đúng là mê người a.”
Bảo Bối Học Sinh Cao Trung Của Hắc Bang Lão ĐạiTác giả: Nguyệt Bảo BốiTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịBL là một gay bar, nơi này có chi phí rất cao, nhưng tất cả những danh nhân thành đạt đều chọn đến quán bar này, kể cả hắn. Hắn là một người nổi danh ở BL, hắn là nhân vật hắc bạch lưỡng đạo vô cùng hiển hách, không người nào dám đắc tội với hắn, rất nhiều người ghen tị vì có biết bao nhiêu nữ nhân si mê hắn, nhưng hắn lại là người đồng tính. Hắn là khách quen quán bar này vì hắn chuyên môn chuẩn bị một vị trí riêng cho mình, không có ai dám giành vị trí của hắn, bởi vì kết cục cuối cùng của kẻ đó chỉ có thể là chết, nghe như vậy có chút quá phận, nhưng đó là sự thật, hắn sẽ không để cho người khác chiếm mất vị trí của mình, thậm chí là cha của hắn, mặc dù hắn chỉ mới 28 tuổi, nhưng lại khiến vô số người khiếp sợ. Hắn cảm thấy rất phiền muộn, tại sao nơi này không có người nào mới, không có người nào tốt hơn một chút, tất cả người ở nơi này hắn đã đều chơi qua. Hắn vẫy tay gọi quản lý của quán bar. Vi Phong thật sự không biết làm thế nào, người này, anh đúng là không thể đắc tội được… “A...” Dạ Trầm Nguyệt bị đẩy ngã khẽ rên. Còn Du Tử Vân thì đứng yên mặt không đổi sắc nhìn thiếu niên ở trên giường.“Ngươi có biết ta sẽ làm gì người nhà của ngươi không?” Du Tử Vân cười gằn“Cái tên ca ca đáng chết kia của ngươi cũng yêu thích nam nhân lắm đúng không. Vậy ta sẽ giúp hắn chuẩn bị mười nam nhân cao to. Hung hăng thao chết hắn” Du Tử Vân cảm giác được thiếu niên trên giường đang run rẩy, hắn từ từ bước tới bên cạnh Dạ Trầm Nguyệt. Cúi người nhìn thiếu niên đang hoảng sợ.“Còn ngươi, ngươi muốn mấy người. Năm người? Mười người? Hay Mười lăm? Ngươi tự cho mình con số đi? Hả?” Nhìn sắc mặt Dạ Trầm Nguyệt tái nhợt, Nguyệt Du Tử Vân trong người đột nhiên nổi lên lửa giận.“Nếu sợ ta sao lại còn dám phản bội ta? Nói a, tại sao?”“Ta không có.” Dạ Trầm Nguyệt hoảng sợ run rẩy.“Đến bây giờ vẫn không dám thừa nhận thừa nhận sao? Hảo, đừng trách ta.” Đem Dạ Trầm Nguyệt đẩy ngã ở trên giường. Du Tử Vân nghiêng người dùng một tay kéo hai tay đang giãy dụa của Dạ Trầm Nguyệt lên trên đầu. Còn tay kia đem áo Dạ Trầm Nguyệt xé ra. Du Tử Vân mắt đầy tơ máu, nhìn khuôn ngực trắng nõn của cậu, liền cúi đầu xuống gặm nhắm nụ hoa hồng nhạt bên phải.“A...” Tê dại cùng những cơn đau nhẹ truyền từ ngực lên làm cho Dạ Trầm Nguyệt ngửa đầu th* d*c. Du Tử Vân cười gằn, lưỡi của hắn từ đ** ng*c di chuyển ra sau gáy Dạ Trầm Nguyệt. Một tay khác thì v**t v* h* th*n của cậu.“Không muốn —— ngươi dừng tay.” Cảm giác được tay Du Tử Vân kéo quần mình xuống, mặc kệ cơ thể đang vô lực, Dạ Trầm Nguyệt lần thứ hai điên cuồng dãy giụa“Ba...” Du Tử Vân đây cũng là lần thứ hai tát vào mặt Dạ Trầm Nguyệt.“Làm sao? Không muốn?.” Không để ý tới khóe miệng Dạ Trầm Nguyệt chảy máu, Du Tử Vân cởi bỏ quần ngoài và q**n l*t của cậu.“Nơi này của ngươi thật đúng là mê người a.”