BL là một gay bar, nơi này có chi phí rất cao, nhưng tất cả những danh nhân thành đạt đều chọn đến quán bar này, kể cả hắn. Hắn là một người nổi danh ở BL, hắn là nhân vật hắc bạch lưỡng đạo vô cùng hiển hách, không người nào dám đắc tội với hắn, rất nhiều người ghen tị vì có biết bao nhiêu nữ nhân si mê hắn, nhưng hắn lại là người đồng tính. Hắn là khách quen quán bar này vì hắn chuyên môn chuẩn bị một vị trí riêng cho mình, không có ai dám giành vị trí của hắn, bởi vì kết cục cuối cùng của kẻ đó chỉ có thể là chết, nghe như vậy có chút quá phận, nhưng đó là sự thật, hắn sẽ không để cho người khác chiếm mất vị trí của mình, thậm chí là cha của hắn, mặc dù hắn chỉ mới 28 tuổi, nhưng lại khiến vô số người khiếp sợ. Hắn cảm thấy rất phiền muộn, tại sao nơi này không có người nào mới, không có người nào tốt hơn một chút, tất cả người ở nơi này hắn đã đều chơi qua. Hắn vẫy tay gọi quản lý của quán bar. Vi Phong thật sự không biết làm thế nào, người này, anh đúng là không thể đắc tội được…

Chương 39

Bảo Bối Học Sinh Cao Trung Của Hắc Bang Lão ĐạiTác giả: Nguyệt Bảo BốiTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịBL là một gay bar, nơi này có chi phí rất cao, nhưng tất cả những danh nhân thành đạt đều chọn đến quán bar này, kể cả hắn. Hắn là một người nổi danh ở BL, hắn là nhân vật hắc bạch lưỡng đạo vô cùng hiển hách, không người nào dám đắc tội với hắn, rất nhiều người ghen tị vì có biết bao nhiêu nữ nhân si mê hắn, nhưng hắn lại là người đồng tính. Hắn là khách quen quán bar này vì hắn chuyên môn chuẩn bị một vị trí riêng cho mình, không có ai dám giành vị trí của hắn, bởi vì kết cục cuối cùng của kẻ đó chỉ có thể là chết, nghe như vậy có chút quá phận, nhưng đó là sự thật, hắn sẽ không để cho người khác chiếm mất vị trí của mình, thậm chí là cha của hắn, mặc dù hắn chỉ mới 28 tuổi, nhưng lại khiến vô số người khiếp sợ. Hắn cảm thấy rất phiền muộn, tại sao nơi này không có người nào mới, không có người nào tốt hơn một chút, tất cả người ở nơi này hắn đã đều chơi qua. Hắn vẫy tay gọi quản lý của quán bar. Vi Phong thật sự không biết làm thế nào, người này, anh đúng là không thể đắc tội được… “Không... Ngươi lấy ra... Không muốn…. cầu ngươi.” Dạ Trầm Nguyệt không ngừng run rẩy, thống khổ cầu xin.“Tại sao lại muốn lấy ra. Chẳng phải ngươi rất thoải mái sao, hửm?” Du Tử Vân lạnh lùng nói.“Bảo bối, đêm còn rất dài, bây giờ chúng ta bắt đầu đi.”“A....” Không để ý đến Dạ Trầm Nguyệt khóc lóc xin tha thứ, Du Tử Vân không hề thương tiếc hung hăng đâm vào.“A... Bảo bối ngươi thật sự rất chặt a.” Du Tử Vân từ từ đẩy mạnh vào. Tuy rằng hắn không muốn thương tổn Dạ Trầm Nguyệt nhưng bởi vì hậu huyệt chưa từng bị khai phá nên không tránh khỏi bị chảy máu.“Không muốn... Không muốn.” Du Tử Vân bị d*c v*ng chinh phục căn bản là không nghe được tiếng gào khóc của Dạ Trầm Nguyệt. Có máu bôi trơn, Du Tử Vân không có chậm rãi tiến vào, mà trực tiếp đẩy một lần lút cán.Buổi sáng ánh mặt trời chiếu vào phòng, trong phòng quần áo nằm bừa bãi trên sàn nhà, giường thì xốc xếch đầy vết máu cùng tình dịch. Dạ Trầm Nguyệt run rẩy ngồi trên giường. Trên người đầy những dấu vết hung ác của Du Tử Vân để lại.“Ta hận ngươi... Hận ngươi... Hận ngươi....” Dạ Trầm Nguyệt đôi mắt vô hồn, nhẹ nhàng nói nhỏ.“Ngươi nói lại một lần.” Trong thư phòng của biệt thự, Du Tử Vân mặt đầy tức giận nhìn Lý Ý.“Xin lỗi.”“Xin lỗi? Xin lỗi hữu dụng sao.” Du Tử Vân ngồi xuống sô pha.“Nếu xin lỗi thì chuyện kia sẽ được giải quyết sao.” Nhớ tới ánh mắt Dạ Trầm Nguyệt nhìn mình hôm qua, hắn biết tất cả đều đã kết thúc, tất cả đều mất hết. Là do hắn tự mình phá hủy. Bây giờ hắn đã mất tất cả.

“Không... Ngươi lấy ra... Không muốn…. cầu ngươi.” Dạ Trầm Nguyệt không ngừng run rẩy, thống khổ cầu xin.

“Tại sao lại muốn lấy ra. Chẳng phải ngươi rất thoải mái sao, hửm?” Du Tử Vân lạnh lùng nói.

“Bảo bối, đêm còn rất dài, bây giờ chúng ta bắt đầu đi.”

“A....” Không để ý đến Dạ Trầm Nguyệt khóc lóc xin tha thứ, Du Tử Vân không hề thương tiếc hung hăng đâm vào.

“A... Bảo bối ngươi thật sự rất chặt a.” Du Tử Vân từ từ đẩy mạnh vào. Tuy rằng hắn không muốn thương tổn Dạ Trầm Nguyệt nhưng bởi vì hậu huyệt chưa từng bị khai phá nên không tránh khỏi bị chảy máu.

“Không muốn... Không muốn.” Du Tử Vân bị d*c v*ng chinh phục căn bản là không nghe được tiếng gào khóc của Dạ Trầm Nguyệt. Có máu bôi trơn, Du Tử Vân không có chậm rãi tiến vào, mà trực tiếp đẩy một lần lút cán.

Buổi sáng ánh mặt trời chiếu vào phòng, trong phòng quần áo nằm bừa bãi trên sàn nhà, giường thì xốc xếch đầy vết máu cùng tình dịch. Dạ Trầm Nguyệt run rẩy ngồi trên giường. Trên người đầy những dấu vết hung ác của Du Tử Vân để lại.

“Ta hận ngươi... Hận ngươi... Hận ngươi....” Dạ Trầm Nguyệt đôi mắt vô hồn, nhẹ nhàng nói nhỏ.

“Ngươi nói lại một lần.” Trong thư phòng của biệt thự, Du Tử Vân mặt đầy tức giận nhìn Lý Ý.

“Xin lỗi.”

“Xin lỗi? Xin lỗi hữu dụng sao.” Du Tử Vân ngồi xuống sô pha.

“Nếu xin lỗi thì chuyện kia sẽ được giải quyết sao.” Nhớ tới ánh mắt Dạ Trầm Nguyệt nhìn mình hôm qua, hắn biết tất cả đều đã kết thúc, tất cả đều mất hết. Là do hắn tự mình phá hủy. Bây giờ hắn đã mất tất cả.

Bảo Bối Học Sinh Cao Trung Của Hắc Bang Lão ĐạiTác giả: Nguyệt Bảo BốiTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịBL là một gay bar, nơi này có chi phí rất cao, nhưng tất cả những danh nhân thành đạt đều chọn đến quán bar này, kể cả hắn. Hắn là một người nổi danh ở BL, hắn là nhân vật hắc bạch lưỡng đạo vô cùng hiển hách, không người nào dám đắc tội với hắn, rất nhiều người ghen tị vì có biết bao nhiêu nữ nhân si mê hắn, nhưng hắn lại là người đồng tính. Hắn là khách quen quán bar này vì hắn chuyên môn chuẩn bị một vị trí riêng cho mình, không có ai dám giành vị trí của hắn, bởi vì kết cục cuối cùng của kẻ đó chỉ có thể là chết, nghe như vậy có chút quá phận, nhưng đó là sự thật, hắn sẽ không để cho người khác chiếm mất vị trí của mình, thậm chí là cha của hắn, mặc dù hắn chỉ mới 28 tuổi, nhưng lại khiến vô số người khiếp sợ. Hắn cảm thấy rất phiền muộn, tại sao nơi này không có người nào mới, không có người nào tốt hơn một chút, tất cả người ở nơi này hắn đã đều chơi qua. Hắn vẫy tay gọi quản lý của quán bar. Vi Phong thật sự không biết làm thế nào, người này, anh đúng là không thể đắc tội được… “Không... Ngươi lấy ra... Không muốn…. cầu ngươi.” Dạ Trầm Nguyệt không ngừng run rẩy, thống khổ cầu xin.“Tại sao lại muốn lấy ra. Chẳng phải ngươi rất thoải mái sao, hửm?” Du Tử Vân lạnh lùng nói.“Bảo bối, đêm còn rất dài, bây giờ chúng ta bắt đầu đi.”“A....” Không để ý đến Dạ Trầm Nguyệt khóc lóc xin tha thứ, Du Tử Vân không hề thương tiếc hung hăng đâm vào.“A... Bảo bối ngươi thật sự rất chặt a.” Du Tử Vân từ từ đẩy mạnh vào. Tuy rằng hắn không muốn thương tổn Dạ Trầm Nguyệt nhưng bởi vì hậu huyệt chưa từng bị khai phá nên không tránh khỏi bị chảy máu.“Không muốn... Không muốn.” Du Tử Vân bị d*c v*ng chinh phục căn bản là không nghe được tiếng gào khóc của Dạ Trầm Nguyệt. Có máu bôi trơn, Du Tử Vân không có chậm rãi tiến vào, mà trực tiếp đẩy một lần lút cán.Buổi sáng ánh mặt trời chiếu vào phòng, trong phòng quần áo nằm bừa bãi trên sàn nhà, giường thì xốc xếch đầy vết máu cùng tình dịch. Dạ Trầm Nguyệt run rẩy ngồi trên giường. Trên người đầy những dấu vết hung ác của Du Tử Vân để lại.“Ta hận ngươi... Hận ngươi... Hận ngươi....” Dạ Trầm Nguyệt đôi mắt vô hồn, nhẹ nhàng nói nhỏ.“Ngươi nói lại một lần.” Trong thư phòng của biệt thự, Du Tử Vân mặt đầy tức giận nhìn Lý Ý.“Xin lỗi.”“Xin lỗi? Xin lỗi hữu dụng sao.” Du Tử Vân ngồi xuống sô pha.“Nếu xin lỗi thì chuyện kia sẽ được giải quyết sao.” Nhớ tới ánh mắt Dạ Trầm Nguyệt nhìn mình hôm qua, hắn biết tất cả đều đã kết thúc, tất cả đều mất hết. Là do hắn tự mình phá hủy. Bây giờ hắn đã mất tất cả.

Chương 39