Đêm đen dày đặc, chỉ có thanh âm đánh bàn phím không ngừng vang lên. Nhìn những số hiệu hoa cả mắt không ngừng chạy qua trên màn ảnh máy vi tính, Vu Thiển Thiển hài lòng nở nụ cười. Khóe môi vẽ lên độ cong xinh đẹp, cô xoa xoa chiếc cằm nhỏ tinh xảo, hai tròng mắt linh động xoay chuyển. Khi nào thì tập đoàn Bách Dương có một cao thủ đẳng cấp như vậy, khiến cho cô phải tìm 6 giờ đồng hồ mới thâm nhập được vào hệ thống chủ của đối phương. Làm nòng cốt hacker của tổ chức Huyễn Nguyệt, đương nhiên cô tiếp nhận nhiệm vụ lần này. ... "Lộc cộc, lộc cộc." Vu Thiển Thiển nhíu mày, ý thức cảnh giác lên, tiếng bước chân cực kỳ nhỏ vụn, nhưng tránh không khỏi lỗ tai của cô. Huyễn Nguyệt không chỉ hứng thú bồi dưỡng thành viên, mà người ở bên trong, cơ hồ các phương diện đều cũng cực kỳ tinh thấu (hiểu hết). Nhưng mà, đã quá chậm. Khi nòng súng lạnh như băng đụng vào cái gáy của cô, Vu Thiển Thiển vẫn không thể tưởng được là nơi nào xảy ra sai lầm. "Ngươi là ai?" Thần kinh bị họng súng cứng ngắc…
Chương 4-1: Thân thể đáng buồn
Khi Thiên Tài Hacker Xuyên QuaTác giả: Mã Duyệt DuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm đen dày đặc, chỉ có thanh âm đánh bàn phím không ngừng vang lên. Nhìn những số hiệu hoa cả mắt không ngừng chạy qua trên màn ảnh máy vi tính, Vu Thiển Thiển hài lòng nở nụ cười. Khóe môi vẽ lên độ cong xinh đẹp, cô xoa xoa chiếc cằm nhỏ tinh xảo, hai tròng mắt linh động xoay chuyển. Khi nào thì tập đoàn Bách Dương có một cao thủ đẳng cấp như vậy, khiến cho cô phải tìm 6 giờ đồng hồ mới thâm nhập được vào hệ thống chủ của đối phương. Làm nòng cốt hacker của tổ chức Huyễn Nguyệt, đương nhiên cô tiếp nhận nhiệm vụ lần này. ... "Lộc cộc, lộc cộc." Vu Thiển Thiển nhíu mày, ý thức cảnh giác lên, tiếng bước chân cực kỳ nhỏ vụn, nhưng tránh không khỏi lỗ tai của cô. Huyễn Nguyệt không chỉ hứng thú bồi dưỡng thành viên, mà người ở bên trong, cơ hồ các phương diện đều cũng cực kỳ tinh thấu (hiểu hết). Nhưng mà, đã quá chậm. Khi nòng súng lạnh như băng đụng vào cái gáy của cô, Vu Thiển Thiển vẫn không thể tưởng được là nơi nào xảy ra sai lầm. "Ngươi là ai?" Thần kinh bị họng súng cứng ngắc… Thiển Thiển nhíu đôi mi thanh tú lại, ni mã, tại sao cô giống như ngửi được một mùi thuốc bắc.Ngoan ngoãn há miệng, uống xong nước mà đối phương đưa qua, đợi yết hầu không khô ráp như vậy, liền nhịn không được muốn nói.Hiện tại cô vội vàng muốn biết chính mình xuyên đến cái nào triều đại đi.“Hiện tại......”“Câm miệng.” Hiên Viên Triệt lạnh lùng môi mỏng khẽ mở, một câu khiến Vu Thiển Thiển biết. Đành phải giả bộ dáng thương tội nghiệp đánh giá soái ca khí phách ngũ quan đoan chính Hiên Viên Triệt trước mắt.Hiên Viên Triệt cũng tùy nàng nhìn, ngồi trở về lạnh nhạt tiếp tục đọc sách.Hắn tự nhận cũng không phải người lương thiện gì, hắn cứu nàng, chẳng qua là vì lúc đó nhìn thấy khóe môi của nàng kia một chút cười.Là nữ hài như thế nào mới có thể trong người bị thương nặng, nhiều lần sắp tử vong hết sức, cư nhiên còn có thể cười được? Không sai, hắn chính là tò mò, kỳ thật Triệt vương gia luôn luôn lấy lãnh khốc (lạnh lùng hà khắc) đối mặt thế nhân, cũng là không muốn người biết mặt hắc ám cùng ác thú.Nghe được tiếng sáo《 Hoàng Tuyền 》, không có một tia phát cuồng, thậm chí ngay cả một chút ảnh hưởng cũng không có.Tiếng sáo giết người vô ảnh, chính là một kẻ điếc cũng sẽ nhận đến thương tổn nhất định. Huống chi, lúc đó hắn liền tính toán khong muốn bất luận kẻ nào sống sót.--******
Thiển Thiển nhíu đôi mi thanh tú lại, ni mã, tại sao cô giống như ngửi được một mùi thuốc bắc.
Ngoan ngoãn há miệng, uống xong nước mà đối phương đưa qua, đợi yết hầu không khô ráp như vậy, liền nhịn không được muốn nói.
Hiện tại cô vội vàng muốn biết chính mình xuyên đến cái nào triều đại đi.
“Hiện tại......”
“Câm miệng.” Hiên Viên Triệt lạnh lùng môi mỏng khẽ mở, một câu khiến Vu Thiển Thiển biết. Đành phải giả bộ dáng thương tội nghiệp đánh giá soái ca khí phách ngũ quan đoan chính Hiên Viên Triệt trước mắt.
Hiên Viên Triệt cũng tùy nàng nhìn, ngồi trở về lạnh nhạt tiếp tục đọc sách.
Hắn tự nhận cũng không phải người lương thiện gì, hắn cứu nàng, chẳng qua là vì lúc đó nhìn thấy khóe môi của nàng kia một chút cười.
Là nữ hài như thế nào mới có thể trong người bị thương nặng, nhiều lần sắp tử vong hết sức, cư nhiên còn có thể cười được? Không sai, hắn chính là tò mò, kỳ thật Triệt vương gia luôn luôn lấy lãnh khốc (lạnh lùng hà khắc) đối mặt thế nhân, cũng là không muốn người biết mặt hắc ám cùng ác thú.
Nghe được tiếng sáo《 Hoàng Tuyền 》, không có một tia phát cuồng, thậm chí ngay cả một chút ảnh hưởng cũng không có.
Tiếng sáo giết người vô ảnh, chính là một kẻ điếc cũng sẽ nhận đến thương tổn nhất định. Huống chi, lúc đó hắn liền tính toán khong muốn bất luận kẻ nào sống sót.--
******
Khi Thiên Tài Hacker Xuyên QuaTác giả: Mã Duyệt DuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm đen dày đặc, chỉ có thanh âm đánh bàn phím không ngừng vang lên. Nhìn những số hiệu hoa cả mắt không ngừng chạy qua trên màn ảnh máy vi tính, Vu Thiển Thiển hài lòng nở nụ cười. Khóe môi vẽ lên độ cong xinh đẹp, cô xoa xoa chiếc cằm nhỏ tinh xảo, hai tròng mắt linh động xoay chuyển. Khi nào thì tập đoàn Bách Dương có một cao thủ đẳng cấp như vậy, khiến cho cô phải tìm 6 giờ đồng hồ mới thâm nhập được vào hệ thống chủ của đối phương. Làm nòng cốt hacker của tổ chức Huyễn Nguyệt, đương nhiên cô tiếp nhận nhiệm vụ lần này. ... "Lộc cộc, lộc cộc." Vu Thiển Thiển nhíu mày, ý thức cảnh giác lên, tiếng bước chân cực kỳ nhỏ vụn, nhưng tránh không khỏi lỗ tai của cô. Huyễn Nguyệt không chỉ hứng thú bồi dưỡng thành viên, mà người ở bên trong, cơ hồ các phương diện đều cũng cực kỳ tinh thấu (hiểu hết). Nhưng mà, đã quá chậm. Khi nòng súng lạnh như băng đụng vào cái gáy của cô, Vu Thiển Thiển vẫn không thể tưởng được là nơi nào xảy ra sai lầm. "Ngươi là ai?" Thần kinh bị họng súng cứng ngắc… Thiển Thiển nhíu đôi mi thanh tú lại, ni mã, tại sao cô giống như ngửi được một mùi thuốc bắc.Ngoan ngoãn há miệng, uống xong nước mà đối phương đưa qua, đợi yết hầu không khô ráp như vậy, liền nhịn không được muốn nói.Hiện tại cô vội vàng muốn biết chính mình xuyên đến cái nào triều đại đi.“Hiện tại......”“Câm miệng.” Hiên Viên Triệt lạnh lùng môi mỏng khẽ mở, một câu khiến Vu Thiển Thiển biết. Đành phải giả bộ dáng thương tội nghiệp đánh giá soái ca khí phách ngũ quan đoan chính Hiên Viên Triệt trước mắt.Hiên Viên Triệt cũng tùy nàng nhìn, ngồi trở về lạnh nhạt tiếp tục đọc sách.Hắn tự nhận cũng không phải người lương thiện gì, hắn cứu nàng, chẳng qua là vì lúc đó nhìn thấy khóe môi của nàng kia một chút cười.Là nữ hài như thế nào mới có thể trong người bị thương nặng, nhiều lần sắp tử vong hết sức, cư nhiên còn có thể cười được? Không sai, hắn chính là tò mò, kỳ thật Triệt vương gia luôn luôn lấy lãnh khốc (lạnh lùng hà khắc) đối mặt thế nhân, cũng là không muốn người biết mặt hắc ám cùng ác thú.Nghe được tiếng sáo《 Hoàng Tuyền 》, không có một tia phát cuồng, thậm chí ngay cả một chút ảnh hưởng cũng không có.Tiếng sáo giết người vô ảnh, chính là một kẻ điếc cũng sẽ nhận đến thương tổn nhất định. Huống chi, lúc đó hắn liền tính toán khong muốn bất luận kẻ nào sống sót.--******