Tác giả:

“ Tổng giám đốc, chủ tịch vừa đánh điện tới mong anh trở về nhà một chuyến!” Ken ngồi vào trong xe, quay đầu nhìn Thái Tĩnh Trác đang ngồi dựa vào thân xe nhắm mắt dưỡng thần, thật nhỏ giọng thông báo. Chỉ thấy mi mắt của Thái Tĩnh Trác thoáng rung động, đôi mắt tinh anh mở ra, không hề có một tia ngái ngủ như người vừa được nghỉ ngơi sau hơn một tháng ròng công tác mệt mỏi. Anh chuyển mắt nhìn ra ngoài, làn môi khẽ mím, một hồi lâu mới nói. “ Về nhà!” “ Vâng, thưa tổng giám đốc!” ----- Hứa Nại Âm vừa ra khỏi trường quay tiến vào phòng nghỉ, vừa đi vừa tháo trang sức đeo trên người ném xuống mặt đất. Quản lí Tiểu Hà đi đằng sau, nhặt hết từng món cô tháo ra mà mặt đã muốn nhăn thành một cây hoa cúc lớn. Một ngày mà bà cô này không ném đồ thì không sống nổi sao? “ Họ nói muốn tôi về nhà à?” Hứa Nại Âm rốt cuộc cũng chịu dừng lại. Cô đứng bên cửa sổ, đôi mắt đen láy nhìn bầu trời bên ngoài đã dần phủ trong một mảnh tối tăm. Khóe môi cong lên, hờ hững buông xuống một câu. “ Tổ tông của…

Chương 8

Trốn Hôn: Chạy Không Thoát!Tác giả: Lạc Y ThầnTruyện Ngôn Tình“ Tổng giám đốc, chủ tịch vừa đánh điện tới mong anh trở về nhà một chuyến!” Ken ngồi vào trong xe, quay đầu nhìn Thái Tĩnh Trác đang ngồi dựa vào thân xe nhắm mắt dưỡng thần, thật nhỏ giọng thông báo. Chỉ thấy mi mắt của Thái Tĩnh Trác thoáng rung động, đôi mắt tinh anh mở ra, không hề có một tia ngái ngủ như người vừa được nghỉ ngơi sau hơn một tháng ròng công tác mệt mỏi. Anh chuyển mắt nhìn ra ngoài, làn môi khẽ mím, một hồi lâu mới nói. “ Về nhà!” “ Vâng, thưa tổng giám đốc!” ----- Hứa Nại Âm vừa ra khỏi trường quay tiến vào phòng nghỉ, vừa đi vừa tháo trang sức đeo trên người ném xuống mặt đất. Quản lí Tiểu Hà đi đằng sau, nhặt hết từng món cô tháo ra mà mặt đã muốn nhăn thành một cây hoa cúc lớn. Một ngày mà bà cô này không ném đồ thì không sống nổi sao? “ Họ nói muốn tôi về nhà à?” Hứa Nại Âm rốt cuộc cũng chịu dừng lại. Cô đứng bên cửa sổ, đôi mắt đen láy nhìn bầu trời bên ngoài đã dần phủ trong một mảnh tối tăm. Khóe môi cong lên, hờ hững buông xuống một câu. “ Tổ tông của… Khi Thái Tĩnh Trác đến KW, Hứa Nại Âm vẫn còn đang điềm nhiên nhấp trà, vẻ mặt không có gì giống như là mất kiên nhẫn.Thái Tĩnh Trác nhìn Hứa Nại Âm hồi lâu, rốt cuộc nhận ra cô gái này đang là ngọc nữ của làng điện ảnh nước A, cũng là người mà công ty giải trí thuộc tập đoàn KW đang muốn lôi kéo về dưới trướng. Thật không nghĩ rằng có thể gặp được cô ta ở đây!Thái Tĩnh Trác nhìn một hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định đi lại. Mặc dù anh không hiểu tại sao rõ ràng là Hứa Nại Hà mới đúng, vì cái gì lại chuyển thành Hứa Nại Âm. Chẳng qua, dù là ai đi chăng nữa cũng không quan trọng, quan trọng nhất chính là, hôn sự này, ngàn lần không thể định xuống được.Hứa Nại Âm đang cúi đầu phẩm trà, khóe môi rõ ràng hơi cong lên thành một gợn sóng rất nhỏ. Cô đã sớm biết Thái Tĩnh Trác đã đến, lại còn đang yên lặng quan sát cô. Chỉ là dựa theo bản lãnh của một diễn viên, cô thừa sức giả vờ như thể cái gì cũng không hề biết.Người đến vậy mà không phải là Thái Tĩnh Luật, cư nhiên lại biến thành Thái Tĩnh Trác - tổng giám đốc đương nhiệm tập đoàn KW ư? Hứa Nại Âm khẽ cong môi, đôi mắt sáng lấp lánh lóe ra một tia tính kế rất nhỏ mà bất kì ai cũng không nhìn thấy được.“ Cô là Hứa Nại Âm?”Thái Tĩnh Trác đến bên bàn, thản nhiên ngồi xuống ghế, ánh mắt nhìn chằm chằm đỉnh đầu Hứa Nại Âm, lạnh lùng hỏi.Hứa Nại Âm ngẩng đầu, đôi mắt to tròn sáng long lanh càng khiến cho gương mặt tròn trịa khả ái trở nên nổi bật. Tuy nhiên, đối mặt với người có chỉ số cảm xúc thuộc về số âm như Thái Tĩnh Trác lại hoàn toàn không có một chút giá trị hấp dẫn nào.Hứa Nại Âm không nản chí, cô cười nhẹ, tao nhã nâng tách trà lên nhấp một ngụm, thản nhiên nói.“ Đúng, chính là tôi!”

Khi Thái Tĩnh Trác đến KW, Hứa Nại Âm vẫn còn đang điềm nhiên nhấp trà, vẻ mặt không có gì giống như là mất kiên nhẫn.

Thái Tĩnh Trác nhìn Hứa Nại Âm hồi lâu, rốt cuộc nhận ra cô gái này đang là ngọc nữ của làng điện ảnh nước A, cũng là người mà công ty giải trí thuộc tập đoàn KW đang muốn lôi kéo về dưới trướng. Thật không nghĩ rằng có thể gặp được cô ta ở đây!

Thái Tĩnh Trác nhìn một hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định đi lại. Mặc dù anh không hiểu tại sao rõ ràng là Hứa Nại Hà mới đúng, vì cái gì lại chuyển thành Hứa Nại Âm. Chẳng qua, dù là ai đi chăng nữa cũng không quan trọng, quan trọng nhất chính là, hôn sự này, ngàn lần không thể định xuống được.

Hứa Nại Âm đang cúi đầu phẩm trà, khóe môi rõ ràng hơi cong lên thành một gợn sóng rất nhỏ. Cô đã sớm biết Thái Tĩnh Trác đã đến, lại còn đang yên lặng quan sát cô. Chỉ là dựa theo bản lãnh của một diễn viên, cô thừa sức giả vờ như thể cái gì cũng không hề biết.

Người đến vậy mà không phải là Thái Tĩnh Luật, cư nhiên lại biến thành Thái Tĩnh Trác - tổng giám đốc đương nhiệm tập đoàn KW ư? Hứa Nại Âm khẽ cong môi, đôi mắt sáng lấp lánh lóe ra một tia tính kế rất nhỏ mà bất kì ai cũng không nhìn thấy được.

“ Cô là Hứa Nại Âm?”

Thái Tĩnh Trác đến bên bàn, thản nhiên ngồi xuống ghế, ánh mắt nhìn chằm chằm đỉnh đầu Hứa Nại Âm, lạnh lùng hỏi.

Hứa Nại Âm ngẩng đầu, đôi mắt to tròn sáng long lanh càng khiến cho gương mặt tròn trịa khả ái trở nên nổi bật. Tuy nhiên, đối mặt với người có chỉ số cảm xúc thuộc về số âm như Thái Tĩnh Trác lại hoàn toàn không có một chút giá trị hấp dẫn nào.

Hứa Nại Âm không nản chí, cô cười nhẹ, tao nhã nâng tách trà lên nhấp một ngụm, thản nhiên nói.

“ Đúng, chính là tôi!”

Trốn Hôn: Chạy Không Thoát!Tác giả: Lạc Y ThầnTruyện Ngôn Tình“ Tổng giám đốc, chủ tịch vừa đánh điện tới mong anh trở về nhà một chuyến!” Ken ngồi vào trong xe, quay đầu nhìn Thái Tĩnh Trác đang ngồi dựa vào thân xe nhắm mắt dưỡng thần, thật nhỏ giọng thông báo. Chỉ thấy mi mắt của Thái Tĩnh Trác thoáng rung động, đôi mắt tinh anh mở ra, không hề có một tia ngái ngủ như người vừa được nghỉ ngơi sau hơn một tháng ròng công tác mệt mỏi. Anh chuyển mắt nhìn ra ngoài, làn môi khẽ mím, một hồi lâu mới nói. “ Về nhà!” “ Vâng, thưa tổng giám đốc!” ----- Hứa Nại Âm vừa ra khỏi trường quay tiến vào phòng nghỉ, vừa đi vừa tháo trang sức đeo trên người ném xuống mặt đất. Quản lí Tiểu Hà đi đằng sau, nhặt hết từng món cô tháo ra mà mặt đã muốn nhăn thành một cây hoa cúc lớn. Một ngày mà bà cô này không ném đồ thì không sống nổi sao? “ Họ nói muốn tôi về nhà à?” Hứa Nại Âm rốt cuộc cũng chịu dừng lại. Cô đứng bên cửa sổ, đôi mắt đen láy nhìn bầu trời bên ngoài đã dần phủ trong một mảnh tối tăm. Khóe môi cong lên, hờ hững buông xuống một câu. “ Tổ tông của… Khi Thái Tĩnh Trác đến KW, Hứa Nại Âm vẫn còn đang điềm nhiên nhấp trà, vẻ mặt không có gì giống như là mất kiên nhẫn.Thái Tĩnh Trác nhìn Hứa Nại Âm hồi lâu, rốt cuộc nhận ra cô gái này đang là ngọc nữ của làng điện ảnh nước A, cũng là người mà công ty giải trí thuộc tập đoàn KW đang muốn lôi kéo về dưới trướng. Thật không nghĩ rằng có thể gặp được cô ta ở đây!Thái Tĩnh Trác nhìn một hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định đi lại. Mặc dù anh không hiểu tại sao rõ ràng là Hứa Nại Hà mới đúng, vì cái gì lại chuyển thành Hứa Nại Âm. Chẳng qua, dù là ai đi chăng nữa cũng không quan trọng, quan trọng nhất chính là, hôn sự này, ngàn lần không thể định xuống được.Hứa Nại Âm đang cúi đầu phẩm trà, khóe môi rõ ràng hơi cong lên thành một gợn sóng rất nhỏ. Cô đã sớm biết Thái Tĩnh Trác đã đến, lại còn đang yên lặng quan sát cô. Chỉ là dựa theo bản lãnh của một diễn viên, cô thừa sức giả vờ như thể cái gì cũng không hề biết.Người đến vậy mà không phải là Thái Tĩnh Luật, cư nhiên lại biến thành Thái Tĩnh Trác - tổng giám đốc đương nhiệm tập đoàn KW ư? Hứa Nại Âm khẽ cong môi, đôi mắt sáng lấp lánh lóe ra một tia tính kế rất nhỏ mà bất kì ai cũng không nhìn thấy được.“ Cô là Hứa Nại Âm?”Thái Tĩnh Trác đến bên bàn, thản nhiên ngồi xuống ghế, ánh mắt nhìn chằm chằm đỉnh đầu Hứa Nại Âm, lạnh lùng hỏi.Hứa Nại Âm ngẩng đầu, đôi mắt to tròn sáng long lanh càng khiến cho gương mặt tròn trịa khả ái trở nên nổi bật. Tuy nhiên, đối mặt với người có chỉ số cảm xúc thuộc về số âm như Thái Tĩnh Trác lại hoàn toàn không có một chút giá trị hấp dẫn nào.Hứa Nại Âm không nản chí, cô cười nhẹ, tao nhã nâng tách trà lên nhấp một ngụm, thản nhiên nói.“ Đúng, chính là tôi!”

Chương 8