Đêm đen dày đặc, chỉ có thanh âm đánh bàn phím không ngừng vang lên. Nhìn những số hiệu hoa cả mắt không ngừng chạy qua trên màn ảnh máy vi tính, Vu Thiển Thiển hài lòng nở nụ cười. Khóe môi vẽ lên độ cong xinh đẹp, cô xoa xoa chiếc cằm nhỏ tinh xảo, hai tròng mắt linh động xoay chuyển. Khi nào thì tập đoàn Bách Dương có một cao thủ đẳng cấp như vậy, khiến cho cô phải tìm 6 giờ đồng hồ mới thâm nhập được vào hệ thống chủ của đối phương. Làm nòng cốt hacker của tổ chức Huyễn Nguyệt, đương nhiên cô tiếp nhận nhiệm vụ lần này. ... "Lộc cộc, lộc cộc." Vu Thiển Thiển nhíu mày, ý thức cảnh giác lên, tiếng bước chân cực kỳ nhỏ vụn, nhưng tránh không khỏi lỗ tai của cô. Huyễn Nguyệt không chỉ hứng thú bồi dưỡng thành viên, mà người ở bên trong, cơ hồ các phương diện đều cũng cực kỳ tinh thấu (hiểu hết). Nhưng mà, đã quá chậm. Khi nòng súng lạnh như băng đụng vào cái gáy của cô, Vu Thiển Thiển vẫn không thể tưởng được là nơi nào xảy ra sai lầm. "Ngươi là ai?" Thần kinh bị họng súng cứng ngắc…
Chương 34: Nếu là hắc điếm
Khi Thiên Tài Hacker Xuyên QuaTác giả: Mã Duyệt DuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm đen dày đặc, chỉ có thanh âm đánh bàn phím không ngừng vang lên. Nhìn những số hiệu hoa cả mắt không ngừng chạy qua trên màn ảnh máy vi tính, Vu Thiển Thiển hài lòng nở nụ cười. Khóe môi vẽ lên độ cong xinh đẹp, cô xoa xoa chiếc cằm nhỏ tinh xảo, hai tròng mắt linh động xoay chuyển. Khi nào thì tập đoàn Bách Dương có một cao thủ đẳng cấp như vậy, khiến cho cô phải tìm 6 giờ đồng hồ mới thâm nhập được vào hệ thống chủ của đối phương. Làm nòng cốt hacker của tổ chức Huyễn Nguyệt, đương nhiên cô tiếp nhận nhiệm vụ lần này. ... "Lộc cộc, lộc cộc." Vu Thiển Thiển nhíu mày, ý thức cảnh giác lên, tiếng bước chân cực kỳ nhỏ vụn, nhưng tránh không khỏi lỗ tai của cô. Huyễn Nguyệt không chỉ hứng thú bồi dưỡng thành viên, mà người ở bên trong, cơ hồ các phương diện đều cũng cực kỳ tinh thấu (hiểu hết). Nhưng mà, đã quá chậm. Khi nòng súng lạnh như băng đụng vào cái gáy của cô, Vu Thiển Thiển vẫn không thể tưởng được là nơi nào xảy ra sai lầm. "Ngươi là ai?" Thần kinh bị họng súng cứng ngắc… Trong lòng Thiển Thiển biết, hai cái hảo đồng bọn đối đãi với nàng tâm đều là giống nhau , Vân Ngụ Ý yêu tĩnh, trầm ổn, Mặc Diễm Nhi hỉ động, quyết đoán, nếu nàng muốn làm chuyện gì, hai người các nàng đều sẽ nghĩa vô phản cố trợ giúp chính mình.Thiển Thiển một đường hướng phía bắc mà đi, ngựa một đường chạy nhanh, chỉ cảm thấy thanh âm gió vang ở bên tai vù vù , tâm cũng hoảng động theo ngựa . Hoàn hảo bình thường nàng cũng chịu khó rèn luyện, nếu đổi lại là Vân Ngụ Ý cả ngày ngồi bất động như vậy, nhất định sẽ chịu không nổi lặn lội đường xa giống như vậy.Mỗi lần Thiển Thiển chạy hết nửa canh giờ ( nửa canh giờ= 1 tiếng )sẽ dừng lại nghỉ ngơi một lát, thật sự mệt không được, mông cơ hồ muốn chảy ra máu, môi cũng bởi vì thiếu nước mà cũng muốn nứt ra luôn rồi, nhưng vẫn không có nhìn thấy một chút dấu vết quân đội của Hiên Viên Triệt.Từ trên trời đổ xuống một trận mưa to làm loạn bước tiến của Thiển Thiển, nàng ở trong mưa cơ hồ tìm không thấy cái gì có thể che chắn, phía trước mênh mông bát ngát, chỉ có thể cưỡi ngựa mà đi, Vân Ngụ Ý nhắc nhở lộ tuyến cũng bất tri bất giác liền đi nhầm .“Ai u! Thật là muốn mạng , ta thật sự là trước sau vẫn là một lộ si”Thiển Thiển một thân bị ướt sũng, trong khi không biết phải làm sao thì trên trời bỗng nhiên đánh một trận sét, giống như là đánh vào đỉnh đầu, trong lòng Thiển Thiển thập phần sợ hãi, nàng sợ nhất chính là sét đánh .Cũng may đây chỉ là một trận mưa, mưa tuy rằng lớn, nhưng không kéo dài, rất nhanh liền tạnh , ánh mặt trời chiếu lên một thân y phục bị nước mưa làm cho ướt sũng của Thiển Thiển, Thiển Thiển rùng mình một cái.“Xong rồi! Ta sẽ không phải là muốn bị cảm đi? Tại đây mà cảm mạo thì thật không tốt ,muốn chết người a !”ở vùng hoang vu dã ngoại, rốt cục gặp được một cái khách đ**m nhỏ, Thiển Thiển giống như là gặp được cứu tinh xông đến, một cái tiểu tiểu nhị nghe được thanh âm vó ngựa, liền vội vàng đi ra đón khách.Thiển Thiển cố hết sức từ trên lưng ngựa xuống dưới, không kịp thở đem dây cương đưa cho tiểu tiểu nhị, nói:“Hảo hảo uy ngựa của ta......” Tiểu nhị liền tươi cười thét to,“Được a!”Đây là một gian khách đ**m không lớn, chỉ có hai tầng, vào cửa Thiển Thiển liền nhìn quanh bốn phía, chỉ có ba năm cái bàn, không có một người khách nhân, chưởng quầy nhìn thấy Thiển Thiển vào, liền vội vàng buông bàn tính trong tay tươi cười đi ra đón, hỏi:“Khách quan là muốn nghỉ trọ hay là ở trọ?”Thiển Thiển hướng một cái ghế ngồi xuống, hữu khí vô lực nói câu,“Trước cho ta một chén canh nóng, sau đó...... nơi này của các ngươi có cái gì ăn ngon đều đem lên một phần cho ta......”--Chưởng quầy nhìn thấy một tiểu hài tử xinh đẹp như hoa như ngọc một mình xuất hiện tại vùng hoang vu dã ngoại này, trong lòng liền cảm thấy rất kỳ quái, không khỏi nghi ngờ liếc mắt một cái, đứng im bất động.Thiển Thiển ngẩng đầu liếc mắt nhìn chưởng quỹ , nói:“Còn không nhanh một chút đi nha, ngươi muốn ta đói chết sao a?!”Chưởng quầy vội vàng đáp ứng đi ra phía sau, Thiển Thiển nhìn chung quanh một chút, khách điểm này hẳn là chỉ có hai người vừa mới nhìn thấy kinh doanh, xem ra sinh ý rất không tốt.Nghĩ đến ánh mắt vừa rồi của chưởng quầy, Thiển Thiển lập tức liền đề cao cảnh giác, nơi này hẳn là không có sinh ý gì, vậy bọn họ lấy cái gì để kiếm tiền đây? Chẳng lẽ lại là một hắc đ**m?Nếu thật sự là hắc đ**m, thì phải làm sao bây giờ? Ta một nữ tử một thân một mình,.....
Trong lòng Thiển Thiển biết, hai cái hảo đồng bọn đối đãi với nàng tâm đều là giống nhau , Vân Ngụ Ý yêu tĩnh, trầm ổn, Mặc Diễm Nhi hỉ động, quyết đoán, nếu nàng muốn làm chuyện gì, hai người các nàng đều sẽ nghĩa vô phản cố trợ giúp chính mình.
Thiển Thiển một đường hướng phía bắc mà đi, ngựa một đường chạy nhanh, chỉ cảm thấy thanh âm gió vang ở bên tai vù vù , tâm cũng hoảng động theo ngựa . Hoàn hảo bình thường nàng cũng chịu khó rèn luyện, nếu đổi lại là Vân Ngụ Ý cả ngày ngồi bất động như vậy, nhất định sẽ chịu không nổi lặn lội đường xa giống như vậy.
Mỗi lần Thiển Thiển chạy hết nửa canh giờ ( nửa canh giờ= 1 tiếng )sẽ dừng lại nghỉ ngơi một lát, thật sự mệt không được, mông cơ hồ muốn chảy ra máu, môi cũng bởi vì thiếu nước mà cũng muốn nứt ra luôn rồi, nhưng vẫn không có nhìn thấy một chút dấu vết quân đội của Hiên Viên Triệt.
Từ trên trời đổ xuống một trận mưa to làm loạn bước tiến của Thiển Thiển, nàng ở trong mưa cơ hồ tìm không thấy cái gì có thể che chắn, phía trước mênh mông bát ngát, chỉ có thể cưỡi ngựa mà đi, Vân Ngụ Ý nhắc nhở lộ tuyến cũng bất tri bất giác liền đi nhầm .
“Ai u! Thật là muốn mạng , ta thật sự là trước sau vẫn là một lộ si”
Thiển Thiển một thân bị ướt sũng, trong khi không biết phải làm sao thì trên trời bỗng nhiên đánh một trận sét, giống như là đánh vào đỉnh đầu, trong lòng Thiển Thiển thập phần sợ hãi, nàng sợ nhất chính là sét đánh .
Cũng may đây chỉ là một trận mưa, mưa tuy rằng lớn, nhưng không kéo dài, rất nhanh liền tạnh , ánh mặt trời chiếu lên một thân y phục bị nước mưa làm cho ướt sũng của Thiển Thiển, Thiển Thiển rùng mình một cái.
“Xong rồi! Ta sẽ không phải là muốn bị cảm đi? Tại đây mà cảm mạo thì thật không tốt ,muốn chết người a !”
ở vùng hoang vu dã ngoại, rốt cục gặp được một cái khách đ**m nhỏ, Thiển Thiển giống như là gặp được cứu tinh xông đến, một cái tiểu tiểu nhị nghe được thanh âm vó ngựa, liền vội vàng đi ra đón khách.
Thiển Thiển cố hết sức từ trên lưng ngựa xuống dưới, không kịp thở đem dây cương đưa cho tiểu tiểu nhị, nói:“Hảo hảo uy ngựa của ta......” Tiểu nhị liền tươi cười thét to,“Được a!”
Đây là một gian khách đ**m không lớn, chỉ có hai tầng, vào cửa Thiển Thiển liền nhìn quanh bốn phía, chỉ có ba năm cái bàn, không có một người khách nhân, chưởng quầy nhìn thấy Thiển Thiển vào, liền vội vàng buông bàn tính trong tay tươi cười đi ra đón, hỏi:“Khách quan là muốn nghỉ trọ hay là ở trọ?”
Thiển Thiển hướng một cái ghế ngồi xuống, hữu khí vô lực nói câu,“Trước cho ta một chén canh nóng, sau đó...... nơi này của các ngươi có cái gì ăn ngon đều đem lên một phần cho ta......”--
Chưởng quầy nhìn thấy một tiểu hài tử xinh đẹp như hoa như ngọc một mình xuất hiện tại vùng hoang vu dã ngoại này, trong lòng liền cảm thấy rất kỳ quái, không khỏi nghi ngờ liếc mắt một cái, đứng im bất động.
Thiển Thiển ngẩng đầu liếc mắt nhìn chưởng quỹ , nói:“Còn không nhanh một chút đi nha, ngươi muốn ta đói chết sao a?!”
Chưởng quầy vội vàng đáp ứng đi ra phía sau, Thiển Thiển nhìn chung quanh một chút, khách điểm này hẳn là chỉ có hai người vừa mới nhìn thấy kinh doanh, xem ra sinh ý rất không tốt.
Nghĩ đến ánh mắt vừa rồi của chưởng quầy, Thiển Thiển lập tức liền đề cao cảnh giác, nơi này hẳn là không có sinh ý gì, vậy bọn họ lấy cái gì để kiếm tiền đây? Chẳng lẽ lại là một hắc đ**m?
Nếu thật sự là hắc đ**m, thì phải làm sao bây giờ? Ta một nữ tử một thân một mình,.....
Khi Thiên Tài Hacker Xuyên QuaTác giả: Mã Duyệt DuyệtTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm đen dày đặc, chỉ có thanh âm đánh bàn phím không ngừng vang lên. Nhìn những số hiệu hoa cả mắt không ngừng chạy qua trên màn ảnh máy vi tính, Vu Thiển Thiển hài lòng nở nụ cười. Khóe môi vẽ lên độ cong xinh đẹp, cô xoa xoa chiếc cằm nhỏ tinh xảo, hai tròng mắt linh động xoay chuyển. Khi nào thì tập đoàn Bách Dương có một cao thủ đẳng cấp như vậy, khiến cho cô phải tìm 6 giờ đồng hồ mới thâm nhập được vào hệ thống chủ của đối phương. Làm nòng cốt hacker của tổ chức Huyễn Nguyệt, đương nhiên cô tiếp nhận nhiệm vụ lần này. ... "Lộc cộc, lộc cộc." Vu Thiển Thiển nhíu mày, ý thức cảnh giác lên, tiếng bước chân cực kỳ nhỏ vụn, nhưng tránh không khỏi lỗ tai của cô. Huyễn Nguyệt không chỉ hứng thú bồi dưỡng thành viên, mà người ở bên trong, cơ hồ các phương diện đều cũng cực kỳ tinh thấu (hiểu hết). Nhưng mà, đã quá chậm. Khi nòng súng lạnh như băng đụng vào cái gáy của cô, Vu Thiển Thiển vẫn không thể tưởng được là nơi nào xảy ra sai lầm. "Ngươi là ai?" Thần kinh bị họng súng cứng ngắc… Trong lòng Thiển Thiển biết, hai cái hảo đồng bọn đối đãi với nàng tâm đều là giống nhau , Vân Ngụ Ý yêu tĩnh, trầm ổn, Mặc Diễm Nhi hỉ động, quyết đoán, nếu nàng muốn làm chuyện gì, hai người các nàng đều sẽ nghĩa vô phản cố trợ giúp chính mình.Thiển Thiển một đường hướng phía bắc mà đi, ngựa một đường chạy nhanh, chỉ cảm thấy thanh âm gió vang ở bên tai vù vù , tâm cũng hoảng động theo ngựa . Hoàn hảo bình thường nàng cũng chịu khó rèn luyện, nếu đổi lại là Vân Ngụ Ý cả ngày ngồi bất động như vậy, nhất định sẽ chịu không nổi lặn lội đường xa giống như vậy.Mỗi lần Thiển Thiển chạy hết nửa canh giờ ( nửa canh giờ= 1 tiếng )sẽ dừng lại nghỉ ngơi một lát, thật sự mệt không được, mông cơ hồ muốn chảy ra máu, môi cũng bởi vì thiếu nước mà cũng muốn nứt ra luôn rồi, nhưng vẫn không có nhìn thấy một chút dấu vết quân đội của Hiên Viên Triệt.Từ trên trời đổ xuống một trận mưa to làm loạn bước tiến của Thiển Thiển, nàng ở trong mưa cơ hồ tìm không thấy cái gì có thể che chắn, phía trước mênh mông bát ngát, chỉ có thể cưỡi ngựa mà đi, Vân Ngụ Ý nhắc nhở lộ tuyến cũng bất tri bất giác liền đi nhầm .“Ai u! Thật là muốn mạng , ta thật sự là trước sau vẫn là một lộ si”Thiển Thiển một thân bị ướt sũng, trong khi không biết phải làm sao thì trên trời bỗng nhiên đánh một trận sét, giống như là đánh vào đỉnh đầu, trong lòng Thiển Thiển thập phần sợ hãi, nàng sợ nhất chính là sét đánh .Cũng may đây chỉ là một trận mưa, mưa tuy rằng lớn, nhưng không kéo dài, rất nhanh liền tạnh , ánh mặt trời chiếu lên một thân y phục bị nước mưa làm cho ướt sũng của Thiển Thiển, Thiển Thiển rùng mình một cái.“Xong rồi! Ta sẽ không phải là muốn bị cảm đi? Tại đây mà cảm mạo thì thật không tốt ,muốn chết người a !”ở vùng hoang vu dã ngoại, rốt cục gặp được một cái khách đ**m nhỏ, Thiển Thiển giống như là gặp được cứu tinh xông đến, một cái tiểu tiểu nhị nghe được thanh âm vó ngựa, liền vội vàng đi ra đón khách.Thiển Thiển cố hết sức từ trên lưng ngựa xuống dưới, không kịp thở đem dây cương đưa cho tiểu tiểu nhị, nói:“Hảo hảo uy ngựa của ta......” Tiểu nhị liền tươi cười thét to,“Được a!”Đây là một gian khách đ**m không lớn, chỉ có hai tầng, vào cửa Thiển Thiển liền nhìn quanh bốn phía, chỉ có ba năm cái bàn, không có một người khách nhân, chưởng quầy nhìn thấy Thiển Thiển vào, liền vội vàng buông bàn tính trong tay tươi cười đi ra đón, hỏi:“Khách quan là muốn nghỉ trọ hay là ở trọ?”Thiển Thiển hướng một cái ghế ngồi xuống, hữu khí vô lực nói câu,“Trước cho ta một chén canh nóng, sau đó...... nơi này của các ngươi có cái gì ăn ngon đều đem lên một phần cho ta......”--Chưởng quầy nhìn thấy một tiểu hài tử xinh đẹp như hoa như ngọc một mình xuất hiện tại vùng hoang vu dã ngoại này, trong lòng liền cảm thấy rất kỳ quái, không khỏi nghi ngờ liếc mắt một cái, đứng im bất động.Thiển Thiển ngẩng đầu liếc mắt nhìn chưởng quỹ , nói:“Còn không nhanh một chút đi nha, ngươi muốn ta đói chết sao a?!”Chưởng quầy vội vàng đáp ứng đi ra phía sau, Thiển Thiển nhìn chung quanh một chút, khách điểm này hẳn là chỉ có hai người vừa mới nhìn thấy kinh doanh, xem ra sinh ý rất không tốt.Nghĩ đến ánh mắt vừa rồi của chưởng quầy, Thiển Thiển lập tức liền đề cao cảnh giác, nơi này hẳn là không có sinh ý gì, vậy bọn họ lấy cái gì để kiếm tiền đây? Chẳng lẽ lại là một hắc đ**m?Nếu thật sự là hắc đ**m, thì phải làm sao bây giờ? Ta một nữ tử một thân một mình,.....