Tác giả:

Lúc này đêm đã khuya, khu nhà trọ mười hai tầng lầu khu vườn hoa Cẩm Hồ ở thành phố A, cả ngày dường như cũng không có người ở, lúc này đang chợt thay đổi náo nhiệt hẳn lên. Một cô gái nhìn còn rất trẻ từ trong thang máy bước ra ngoài. Cô có đôi mắt xếch sáng như sao nổi bật trên gương mặt ngăm ngăm đen nhìn rất khỏe mạnh. Đi theo cô con có mười mấy người, thoạt nhìn bộ dạng cũng nhận ra họ đã được huấn luyện rất nghiêm chỉnh. Tốp người chia làm hai nhóm đi theo hai bên người cô, lặng lẽ không tiếng động. Đỗ Phương Phương thoáng nhìn cánh cửa đóng chặt, trên môi liền hiện lên nụ cười đầy vẻ khinh thường. Nghe nói sống trong đó là cô tình nhân bé bỏng của ông xã tương lai của cô. Hà Dĩ Kiệt không tiếc tiền mua căn hộ đẹp đẽ này cho người đẹp bé bỏng ở, nghe đâu cô tình nhân nhỏ này đã đi theo Hà Dĩ Kiệt được bốn năm, thật đúng là hiếm có! Nhưng dù sao cũng phải nói, cô ta thật sự là người có chút thủ đoạn, chỉ có điều, những loại hồ ly tinh như vậy, có giữ lại cuối cùng cũng chỉ gieo…

Chương 116-2: Đại Kết Cục sáu (2)

Đừng Bỏ Lỡ Tình YêuTác giả: Minh Châu HoànTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc này đêm đã khuya, khu nhà trọ mười hai tầng lầu khu vườn hoa Cẩm Hồ ở thành phố A, cả ngày dường như cũng không có người ở, lúc này đang chợt thay đổi náo nhiệt hẳn lên. Một cô gái nhìn còn rất trẻ từ trong thang máy bước ra ngoài. Cô có đôi mắt xếch sáng như sao nổi bật trên gương mặt ngăm ngăm đen nhìn rất khỏe mạnh. Đi theo cô con có mười mấy người, thoạt nhìn bộ dạng cũng nhận ra họ đã được huấn luyện rất nghiêm chỉnh. Tốp người chia làm hai nhóm đi theo hai bên người cô, lặng lẽ không tiếng động. Đỗ Phương Phương thoáng nhìn cánh cửa đóng chặt, trên môi liền hiện lên nụ cười đầy vẻ khinh thường. Nghe nói sống trong đó là cô tình nhân bé bỏng của ông xã tương lai của cô. Hà Dĩ Kiệt không tiếc tiền mua căn hộ đẹp đẽ này cho người đẹp bé bỏng ở, nghe đâu cô tình nhân nhỏ này đã đi theo Hà Dĩ Kiệt được bốn năm, thật đúng là hiếm có! Nhưng dù sao cũng phải nói, cô ta thật sự là người có chút thủ đoạn, chỉ có điều, những loại hồ ly tinh như vậy, có giữ lại cuối cùng cũng chỉ gieo… Tư Tư gọt xong  quả táo, dùng dao bổ đôi chia làm hai nửa, tiếp đó lại chia ra thành những miếng nhỏ hơn, đặt từng miếng táo vào trong chiếc đĩa, Hà Dĩ Kiệt vẫn nhìn chằm chằm vào bàn tay đang cầm dao của cô, chỉ sợ cô làm mình bị thương.Cắt quả táo thành từng miếng nhỏ xong xuôi, Tư Tư dùng cây dĩa bằng trúc ghim từng miếng một đút vào miệng Hà Dĩ Kiệt, lại ghim một miếng nữa dỗ Nặc Nặc ăn, cô bé mắt vẫn đang nhìn ba không rời."Như thế này có dễ ăn hay không?" Tư Tư nhìn hai người ăn vui vẻ, không khỏi hỏi thăm.Một lớn một nhỏ trăm miệng một lời: "Ăn rất tiện."Mắt Tư Tư nhẹ nhàng khẽ cong, cũng cười, Nặc Nặc nằm ở bên người ba ba, cũng chui ở trong chăn, tiếp đó Tương Tư liền hầu hạ một lớn một nhỏ ăn cơm tối, sau khi ăn cơm là món điểm tâm ngọt, cho đến lúc Tĩnh Tri tới ôm Nặc Nặc đi ngủ.Nặc Nặc còn nhõng nhẽo mãi hồi lâu, mới chịu theo Tĩnh Tri đi ngủ.Hà Dĩ Kiệt nhìn Tư Tư một chút, sau đó vỗ vỗ vào bên cạnh, trên mặt Tư Tư hơi phiếm hồng một chút, nhưng vẫn đi tới, ngồi ở bên cạnh giường của anh.

Tư Tư gọt xong  quả táo, dùng dao bổ đôi chia làm hai nửa, tiếp đó lại chia ra thành những miếng nhỏ hơn, đặt từng miếng táo vào trong chiếc đĩa, Hà Dĩ Kiệt vẫn nhìn chằm chằm vào bàn tay đang cầm dao của cô, chỉ sợ cô làm mình bị thương.

Cắt quả táo thành từng miếng nhỏ xong xuôi, Tư Tư dùng cây dĩa bằng trúc ghim từng miếng một đút vào miệng Hà Dĩ Kiệt, lại ghim một miếng nữa dỗ Nặc Nặc ăn, cô bé mắt vẫn đang nhìn ba không rời.

"Như thế này có dễ ăn hay không?" Tư Tư nhìn hai người ăn vui vẻ, không khỏi hỏi thăm.

Một lớn một nhỏ trăm miệng một lời: "Ăn rất tiện."

Mắt Tư Tư nhẹ nhàng khẽ cong, cũng cười, Nặc Nặc nằm ở bên người ba ba, cũng chui ở trong chăn, tiếp đó Tương Tư liền hầu hạ một lớn một nhỏ ăn cơm tối, sau khi ăn cơm là món điểm tâm ngọt, cho đến lúc Tĩnh Tri tới ôm Nặc Nặc đi ngủ.

Nặc Nặc còn nhõng nhẽo mãi hồi lâu, mới chịu theo Tĩnh Tri đi ngủ.

Hà Dĩ Kiệt nhìn Tư Tư một chút, sau đó vỗ vỗ vào bên cạnh, trên mặt Tư Tư hơi phiếm hồng một chút, nhưng vẫn đi tới, ngồi ở bên cạnh giường của anh.

Đừng Bỏ Lỡ Tình YêuTác giả: Minh Châu HoànTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhLúc này đêm đã khuya, khu nhà trọ mười hai tầng lầu khu vườn hoa Cẩm Hồ ở thành phố A, cả ngày dường như cũng không có người ở, lúc này đang chợt thay đổi náo nhiệt hẳn lên. Một cô gái nhìn còn rất trẻ từ trong thang máy bước ra ngoài. Cô có đôi mắt xếch sáng như sao nổi bật trên gương mặt ngăm ngăm đen nhìn rất khỏe mạnh. Đi theo cô con có mười mấy người, thoạt nhìn bộ dạng cũng nhận ra họ đã được huấn luyện rất nghiêm chỉnh. Tốp người chia làm hai nhóm đi theo hai bên người cô, lặng lẽ không tiếng động. Đỗ Phương Phương thoáng nhìn cánh cửa đóng chặt, trên môi liền hiện lên nụ cười đầy vẻ khinh thường. Nghe nói sống trong đó là cô tình nhân bé bỏng của ông xã tương lai của cô. Hà Dĩ Kiệt không tiếc tiền mua căn hộ đẹp đẽ này cho người đẹp bé bỏng ở, nghe đâu cô tình nhân nhỏ này đã đi theo Hà Dĩ Kiệt được bốn năm, thật đúng là hiếm có! Nhưng dù sao cũng phải nói, cô ta thật sự là người có chút thủ đoạn, chỉ có điều, những loại hồ ly tinh như vậy, có giữ lại cuối cùng cũng chỉ gieo… Tư Tư gọt xong  quả táo, dùng dao bổ đôi chia làm hai nửa, tiếp đó lại chia ra thành những miếng nhỏ hơn, đặt từng miếng táo vào trong chiếc đĩa, Hà Dĩ Kiệt vẫn nhìn chằm chằm vào bàn tay đang cầm dao của cô, chỉ sợ cô làm mình bị thương.Cắt quả táo thành từng miếng nhỏ xong xuôi, Tư Tư dùng cây dĩa bằng trúc ghim từng miếng một đút vào miệng Hà Dĩ Kiệt, lại ghim một miếng nữa dỗ Nặc Nặc ăn, cô bé mắt vẫn đang nhìn ba không rời."Như thế này có dễ ăn hay không?" Tư Tư nhìn hai người ăn vui vẻ, không khỏi hỏi thăm.Một lớn một nhỏ trăm miệng một lời: "Ăn rất tiện."Mắt Tư Tư nhẹ nhàng khẽ cong, cũng cười, Nặc Nặc nằm ở bên người ba ba, cũng chui ở trong chăn, tiếp đó Tương Tư liền hầu hạ một lớn một nhỏ ăn cơm tối, sau khi ăn cơm là món điểm tâm ngọt, cho đến lúc Tĩnh Tri tới ôm Nặc Nặc đi ngủ.Nặc Nặc còn nhõng nhẽo mãi hồi lâu, mới chịu theo Tĩnh Tri đi ngủ.Hà Dĩ Kiệt nhìn Tư Tư một chút, sau đó vỗ vỗ vào bên cạnh, trên mặt Tư Tư hơi phiếm hồng một chút, nhưng vẫn đi tới, ngồi ở bên cạnh giường của anh.

Chương 116-2: Đại Kết Cục sáu (2)