Tác giả:

Thành phố A - nơi xa hoa, phồn thịnh bậc nhất của đất Trung Hoa, mọi thứ ở nơi đây đều được coi là đẹp nhất tuyệt nhất với các toà cao ốc lẫy lừng, những hộp đêm sang trọng không kém gì những nơi nổi tiếng trên thế giới như Las Vegas, New York, Hollywood,... Trong màn đêm hun hút, yên tĩnh không một bóng người , vạn vật đang ngủ say nay bỗng bị đánh thức bởi những tiếng rồ ga như sư tử gầm, thoạt nhìn đuổi giết nhau không buông tha. Hai chiếc ô tô đen trắng cứ thế mà nối đuôi nhau, chạy qua khắp các nẻo đường không khác gì tên bắn. Mặc cho trên đầu máu có chảy thành suối, người trên chiếc xe trắng vẫn dứt khoát phóng nhanh, bởi vì hắn biết, người đang đuổi theo mình là một ác ma, mà nếu rơi vào tay ác ma đơn giản thì chỉ có con đường chết. Trong lúc 'ngàn cân treo sợi tóc' này, tiếng chuông điện thoại tự nhiên vang lên một hồi, không thấy có người nhấc máy nhưng vẫn không ngừng reo, chứng tỏ người gọi vô cùng kiên nhẫn. Liếc nhìn dòng số trên máy, người đàn ông không khỏi hít một ngụm…

Chương 52

Ông Xã Ác Ma Của TôiTác giả: Mao Miểu MiểuTruyện Ngôn TìnhThành phố A - nơi xa hoa, phồn thịnh bậc nhất của đất Trung Hoa, mọi thứ ở nơi đây đều được coi là đẹp nhất tuyệt nhất với các toà cao ốc lẫy lừng, những hộp đêm sang trọng không kém gì những nơi nổi tiếng trên thế giới như Las Vegas, New York, Hollywood,... Trong màn đêm hun hút, yên tĩnh không một bóng người , vạn vật đang ngủ say nay bỗng bị đánh thức bởi những tiếng rồ ga như sư tử gầm, thoạt nhìn đuổi giết nhau không buông tha. Hai chiếc ô tô đen trắng cứ thế mà nối đuôi nhau, chạy qua khắp các nẻo đường không khác gì tên bắn. Mặc cho trên đầu máu có chảy thành suối, người trên chiếc xe trắng vẫn dứt khoát phóng nhanh, bởi vì hắn biết, người đang đuổi theo mình là một ác ma, mà nếu rơi vào tay ác ma đơn giản thì chỉ có con đường chết. Trong lúc 'ngàn cân treo sợi tóc' này, tiếng chuông điện thoại tự nhiên vang lên một hồi, không thấy có người nhấc máy nhưng vẫn không ngừng reo, chứng tỏ người gọi vô cùng kiên nhẫn. Liếc nhìn dòng số trên máy, người đàn ông không khỏi hít một ngụm… Mạc Hân Như thấy Tư Dạ Phong bất chợt hôn mình, cả người không có một tí oharn kháng nào, ngược lại còn đáp trả nụ hôn đó. Anh cảm nhận được sựu nhiệt tình của cô, trong chốc lát, nụ hôn ngày càng sâu, dần trở nên ướt át, nóng bỏng.“ Ưm...Phong...” Cô nhé miệng bé nhỉ r*n r*.Tư Dạ Phong lấn tới, bàn tay mò xuống cởi từng cúc áo sơ mi của Mạc Hân Như. Cô nhận thấy nguy hiểm đang rập rình xung quanh, không thể nga, hôm qua đã bị hành đến chết, giờ anh còn muốn sao? Anh có thể nhưng căn bản cô không làm được!“ Phong...bỏ em ra...ưm...” Ánh mắt Mạc Hân Như triwr nên mơ hồ nhìn Tư Dạ Phong.Anh coi từng lời của cô đều bỏ ngoài tai, động tác c** q**n áo không chút trì trệ nào cả. Mạc Hân Như giãy dụa muốn thoát ra ngoài, nào ngờ, Tư Dạ Phong cười xấu xa cắn vành tai cô, khiến cô hít ngụm khí lạnh, toàn thân vô lực xụi lơ trên giường.“ Anh chỉ có một quy tắc thôi, đã cởi thì tuyệt đối không mặc vào.”Cứ thế, Mạc Hân Như bị Tư Dạ Phong ăn sạch không sót một mảnh vụn nào.Sáng hôm sau, Mạc Hân Như tỉnh dậy trong tình trạng thân thể rã rời đau nhức, mà tên thủ phạm kia lại không thấy bóng dáng đâu. Cô oán thầm một tiếng, cố gắng ngồi dậy ngó nghiêng xung quanh. Đột nhiên, cô thấy một cuộn băng ghi âm đặt trên bàn.Mạc Hân Như cầm cuộn băng lên, nhấn nút Play.

Mạc Hân Như thấy Tư Dạ Phong bất chợt hôn mình, cả người không có một tí oharn kháng nào, ngược lại còn đáp trả nụ hôn đó. Anh cảm nhận được sựu nhiệt tình của cô, trong chốc lát, nụ hôn ngày càng sâu, dần trở nên ướt át, nóng bỏng.

“ Ưm...Phong...” Cô nhé miệng bé nhỉ r*n r*.

Tư Dạ Phong lấn tới, bàn tay mò xuống cởi từng cúc áo sơ mi của Mạc Hân Như. Cô nhận thấy nguy hiểm đang rập rình xung quanh, không thể nga, hôm qua đã bị hành đến chết, giờ anh còn muốn sao? Anh có thể nhưng căn bản cô không làm được!

“ Phong...bỏ em ra...ưm...” Ánh mắt Mạc Hân Như triwr nên mơ hồ nhìn Tư Dạ Phong.

Anh coi từng lời của cô đều bỏ ngoài tai, động tác c** q**n áo không chút trì trệ nào cả. Mạc Hân Như giãy dụa muốn thoát ra ngoài, nào ngờ, Tư Dạ Phong cười xấu xa cắn vành tai cô, khiến cô hít ngụm khí lạnh, toàn thân vô lực xụi lơ trên giường.

“ Anh chỉ có một quy tắc thôi, đã cởi thì tuyệt đối không mặc vào.”

Cứ thế, Mạc Hân Như bị Tư Dạ Phong ăn sạch không sót một mảnh vụn nào.

Sáng hôm sau, Mạc Hân Như tỉnh dậy trong tình trạng thân thể rã rời đau nhức, mà tên thủ phạm kia lại không thấy bóng dáng đâu. Cô oán thầm một tiếng, cố gắng ngồi dậy ngó nghiêng xung quanh. Đột nhiên, cô thấy một cuộn băng ghi âm đặt trên bàn.

Mạc Hân Như cầm cuộn băng lên, nhấn nút Play.

Ông Xã Ác Ma Của TôiTác giả: Mao Miểu MiểuTruyện Ngôn TìnhThành phố A - nơi xa hoa, phồn thịnh bậc nhất của đất Trung Hoa, mọi thứ ở nơi đây đều được coi là đẹp nhất tuyệt nhất với các toà cao ốc lẫy lừng, những hộp đêm sang trọng không kém gì những nơi nổi tiếng trên thế giới như Las Vegas, New York, Hollywood,... Trong màn đêm hun hút, yên tĩnh không một bóng người , vạn vật đang ngủ say nay bỗng bị đánh thức bởi những tiếng rồ ga như sư tử gầm, thoạt nhìn đuổi giết nhau không buông tha. Hai chiếc ô tô đen trắng cứ thế mà nối đuôi nhau, chạy qua khắp các nẻo đường không khác gì tên bắn. Mặc cho trên đầu máu có chảy thành suối, người trên chiếc xe trắng vẫn dứt khoát phóng nhanh, bởi vì hắn biết, người đang đuổi theo mình là một ác ma, mà nếu rơi vào tay ác ma đơn giản thì chỉ có con đường chết. Trong lúc 'ngàn cân treo sợi tóc' này, tiếng chuông điện thoại tự nhiên vang lên một hồi, không thấy có người nhấc máy nhưng vẫn không ngừng reo, chứng tỏ người gọi vô cùng kiên nhẫn. Liếc nhìn dòng số trên máy, người đàn ông không khỏi hít một ngụm… Mạc Hân Như thấy Tư Dạ Phong bất chợt hôn mình, cả người không có một tí oharn kháng nào, ngược lại còn đáp trả nụ hôn đó. Anh cảm nhận được sựu nhiệt tình của cô, trong chốc lát, nụ hôn ngày càng sâu, dần trở nên ướt át, nóng bỏng.“ Ưm...Phong...” Cô nhé miệng bé nhỉ r*n r*.Tư Dạ Phong lấn tới, bàn tay mò xuống cởi từng cúc áo sơ mi của Mạc Hân Như. Cô nhận thấy nguy hiểm đang rập rình xung quanh, không thể nga, hôm qua đã bị hành đến chết, giờ anh còn muốn sao? Anh có thể nhưng căn bản cô không làm được!“ Phong...bỏ em ra...ưm...” Ánh mắt Mạc Hân Như triwr nên mơ hồ nhìn Tư Dạ Phong.Anh coi từng lời của cô đều bỏ ngoài tai, động tác c** q**n áo không chút trì trệ nào cả. Mạc Hân Như giãy dụa muốn thoát ra ngoài, nào ngờ, Tư Dạ Phong cười xấu xa cắn vành tai cô, khiến cô hít ngụm khí lạnh, toàn thân vô lực xụi lơ trên giường.“ Anh chỉ có một quy tắc thôi, đã cởi thì tuyệt đối không mặc vào.”Cứ thế, Mạc Hân Như bị Tư Dạ Phong ăn sạch không sót một mảnh vụn nào.Sáng hôm sau, Mạc Hân Như tỉnh dậy trong tình trạng thân thể rã rời đau nhức, mà tên thủ phạm kia lại không thấy bóng dáng đâu. Cô oán thầm một tiếng, cố gắng ngồi dậy ngó nghiêng xung quanh. Đột nhiên, cô thấy một cuộn băng ghi âm đặt trên bàn.Mạc Hân Như cầm cuộn băng lên, nhấn nút Play.

Chương 52