Tác giả:

Thành phố A - nơi xa hoa, phồn thịnh bậc nhất của đất Trung Hoa, mọi thứ ở nơi đây đều được coi là đẹp nhất tuyệt nhất với các toà cao ốc lẫy lừng, những hộp đêm sang trọng không kém gì những nơi nổi tiếng trên thế giới như Las Vegas, New York, Hollywood,... Trong màn đêm hun hút, yên tĩnh không một bóng người , vạn vật đang ngủ say nay bỗng bị đánh thức bởi những tiếng rồ ga như sư tử gầm, thoạt nhìn đuổi giết nhau không buông tha. Hai chiếc ô tô đen trắng cứ thế mà nối đuôi nhau, chạy qua khắp các nẻo đường không khác gì tên bắn. Mặc cho trên đầu máu có chảy thành suối, người trên chiếc xe trắng vẫn dứt khoát phóng nhanh, bởi vì hắn biết, người đang đuổi theo mình là một ác ma, mà nếu rơi vào tay ác ma đơn giản thì chỉ có con đường chết. Trong lúc 'ngàn cân treo sợi tóc' này, tiếng chuông điện thoại tự nhiên vang lên một hồi, không thấy có người nhấc máy nhưng vẫn không ngừng reo, chứng tỏ người gọi vô cùng kiên nhẫn. Liếc nhìn dòng số trên máy, người đàn ông không khỏi hít một ngụm…

Chương 55

Ông Xã Ác Ma Của TôiTác giả: Mao Miểu MiểuTruyện Ngôn TìnhThành phố A - nơi xa hoa, phồn thịnh bậc nhất của đất Trung Hoa, mọi thứ ở nơi đây đều được coi là đẹp nhất tuyệt nhất với các toà cao ốc lẫy lừng, những hộp đêm sang trọng không kém gì những nơi nổi tiếng trên thế giới như Las Vegas, New York, Hollywood,... Trong màn đêm hun hút, yên tĩnh không một bóng người , vạn vật đang ngủ say nay bỗng bị đánh thức bởi những tiếng rồ ga như sư tử gầm, thoạt nhìn đuổi giết nhau không buông tha. Hai chiếc ô tô đen trắng cứ thế mà nối đuôi nhau, chạy qua khắp các nẻo đường không khác gì tên bắn. Mặc cho trên đầu máu có chảy thành suối, người trên chiếc xe trắng vẫn dứt khoát phóng nhanh, bởi vì hắn biết, người đang đuổi theo mình là một ác ma, mà nếu rơi vào tay ác ma đơn giản thì chỉ có con đường chết. Trong lúc 'ngàn cân treo sợi tóc' này, tiếng chuông điện thoại tự nhiên vang lên một hồi, không thấy có người nhấc máy nhưng vẫn không ngừng reo, chứng tỏ người gọi vô cùng kiên nhẫn. Liếc nhìn dòng số trên máy, người đàn ông không khỏi hít một ngụm… Bạch Nhiếp Nam thẹn quá hoá giận, quay ra chỉ mặt Nham Thiên, “ Còn cậu thì sao? Bác sĩ giỏi như cậu, chắc phảu dùng mị dược với An An đi?”Gương mặt Nham Thiên không có chút chuyển biến gì, anh bình thản tựa lưng vào ghế cười, “ Không cần, đối với cô ấy, mình chính là mị dược nặng nhất rồi.”“ Thôi thôi quay lại vào việc chính, mình và Phong sẽ đi, các cậu ở đây trợ giúp.” Lãnh Thiên Dạ nói.Bạch Nhiếp Nam và Nham Hạo gật đầu, nghiêm túc trở lại làm việc. Tư Dạ Phong cầm hai cái tai nghe trong suốt lên, bật chế độ định vị rồi ném cho Lãnh Thiên Dạ một cái, nghiêm chỉnh đeo vào.“ Trong này mình đã hack bản đồ của khách sạn, giáo hoàng Louis theo lịch trình sẽ xuất hiện ở đây trong năm phút nữa, mình và Dạ cải trang thành bồi bàn, cho sẵn viên hạ độc vào ly rượu của ông ta, việc của các cậu là đảm bảo camera an ninh ngưng hoạt động trong 30 phút, cửa phòng bảo vệ đều là cửa tự động; Bạch Nhiếp Nam, phần này giao cho cậu.”“ Nham Hạo, khi bọn mình đưa giáo hoàng Louis vào phòng riêng, cậu hãy giả danh làm MC cố gắng thu hút hết sự chú ý của quan khách, đừng để xảy ra bất kì sự cố nào.”Nói rồi, Tư Dạ Phong thay vào trên mình bộ đồ phục vụ, cùng Lãnh Thiên Dạ đi xuống phòng yến tiệc.Tiệc chúc mừng 100 năm ngày Thánh đường quyền lực nhất ở Rome được tổ chức vô cùng linh đình, tất cả các quan khách từ những người cấp cao đến nhân dân bình thường đều tụ tập ở đây để tham gia sự kiện lớn nhất năm này. Chẳng mấy chốc mà phòng tiệc to vật vã chật kín người, ai ai cũng mong chờ được nhìn thấy vị Giáo hoàng đã cai quản Thánh đường suốt bao lâu này - Giáo hoàng Louis.Tư Dạ Phong và Lãnh Thiên Dạ nhanh chóng trà trộn được vào đám người, bắt đầu tản ra đi phân phát rượu.Tư Dạ Phong nhấn vào tai nghe ở tai phải, “ Nam, con mồi sắp đến chưa?”Bạch Nhiếp Nam thành thục gõ bàn phím độ nhập vào máy quay trên đèn giao thông, nhanh nhẹn báo cáo, “ Ông ta đang trên đường XX, cách khách sạn một dãy nhà.”“ Tốt, cậu chuẩn bị xử lí đám bảo vệ cho mình.”Nham Hạo đã thay xong bộ đồ MC, vừa đeo cà vạt vừa quay ra nói với Bạch Nhiếp Nam, “ Sao mà mình thấy chuyện này còn hứng thú hơn là l*m t*nh với vợ chứ?”

Bạch Nhiếp Nam thẹn quá hoá giận, quay ra chỉ mặt Nham Thiên, “ Còn cậu thì sao? Bác sĩ giỏi như cậu, chắc phảu dùng mị dược với An An đi?”

Gương mặt Nham Thiên không có chút chuyển biến gì, anh bình thản tựa lưng vào ghế cười, “ Không cần, đối với cô ấy, mình chính là mị dược nặng nhất rồi.”

“ Thôi thôi quay lại vào việc chính, mình và Phong sẽ đi, các cậu ở đây trợ giúp.” Lãnh Thiên Dạ nói.

Bạch Nhiếp Nam và Nham Hạo gật đầu, nghiêm túc trở lại làm việc. Tư Dạ Phong cầm hai cái tai nghe trong suốt lên, bật chế độ định vị rồi ném cho Lãnh Thiên Dạ một cái, nghiêm chỉnh đeo vào.

“ Trong này mình đã hack bản đồ của khách sạn, giáo hoàng Louis theo lịch trình sẽ xuất hiện ở đây trong năm phút nữa, mình và Dạ cải trang thành bồi bàn, cho sẵn viên hạ độc vào ly rượu của ông ta, việc của các cậu là đảm bảo camera an ninh ngưng hoạt động trong 30 phút, cửa phòng bảo vệ đều là cửa tự động; Bạch Nhiếp Nam, phần này giao cho cậu.”

“ Nham Hạo, khi bọn mình đưa giáo hoàng Louis vào phòng riêng, cậu hãy giả danh làm MC cố gắng thu hút hết sự chú ý của quan khách, đừng để xảy ra bất kì sự cố nào.”

Nói rồi, Tư Dạ Phong thay vào trên mình bộ đồ phục vụ, cùng Lãnh Thiên Dạ đi xuống phòng yến tiệc.

Tiệc chúc mừng 100 năm ngày Thánh đường quyền lực nhất ở Rome được tổ chức vô cùng linh đình, tất cả các quan khách từ những người cấp cao đến nhân dân bình thường đều tụ tập ở đây để tham gia sự kiện lớn nhất năm này. Chẳng mấy chốc mà phòng tiệc to vật vã chật kín người, ai ai cũng mong chờ được nhìn thấy vị Giáo hoàng đã cai quản Thánh đường suốt bao lâu này - Giáo hoàng Louis.

Tư Dạ Phong và Lãnh Thiên Dạ nhanh chóng trà trộn được vào đám người, bắt đầu tản ra đi phân phát rượu.

Tư Dạ Phong nhấn vào tai nghe ở tai phải, “ Nam, con mồi sắp đến chưa?”

Bạch Nhiếp Nam thành thục gõ bàn phím độ nhập vào máy quay trên đèn giao thông, nhanh nhẹn báo cáo, “ Ông ta đang trên đường XX, cách khách sạn một dãy nhà.”

“ Tốt, cậu chuẩn bị xử lí đám bảo vệ cho mình.”

Nham Hạo đã thay xong bộ đồ MC, vừa đeo cà vạt vừa quay ra nói với Bạch Nhiếp Nam, “ Sao mà mình thấy chuyện này còn hứng thú hơn là l*m t*nh với vợ chứ?”

Ông Xã Ác Ma Của TôiTác giả: Mao Miểu MiểuTruyện Ngôn TìnhThành phố A - nơi xa hoa, phồn thịnh bậc nhất của đất Trung Hoa, mọi thứ ở nơi đây đều được coi là đẹp nhất tuyệt nhất với các toà cao ốc lẫy lừng, những hộp đêm sang trọng không kém gì những nơi nổi tiếng trên thế giới như Las Vegas, New York, Hollywood,... Trong màn đêm hun hút, yên tĩnh không một bóng người , vạn vật đang ngủ say nay bỗng bị đánh thức bởi những tiếng rồ ga như sư tử gầm, thoạt nhìn đuổi giết nhau không buông tha. Hai chiếc ô tô đen trắng cứ thế mà nối đuôi nhau, chạy qua khắp các nẻo đường không khác gì tên bắn. Mặc cho trên đầu máu có chảy thành suối, người trên chiếc xe trắng vẫn dứt khoát phóng nhanh, bởi vì hắn biết, người đang đuổi theo mình là một ác ma, mà nếu rơi vào tay ác ma đơn giản thì chỉ có con đường chết. Trong lúc 'ngàn cân treo sợi tóc' này, tiếng chuông điện thoại tự nhiên vang lên một hồi, không thấy có người nhấc máy nhưng vẫn không ngừng reo, chứng tỏ người gọi vô cùng kiên nhẫn. Liếc nhìn dòng số trên máy, người đàn ông không khỏi hít một ngụm… Bạch Nhiếp Nam thẹn quá hoá giận, quay ra chỉ mặt Nham Thiên, “ Còn cậu thì sao? Bác sĩ giỏi như cậu, chắc phảu dùng mị dược với An An đi?”Gương mặt Nham Thiên không có chút chuyển biến gì, anh bình thản tựa lưng vào ghế cười, “ Không cần, đối với cô ấy, mình chính là mị dược nặng nhất rồi.”“ Thôi thôi quay lại vào việc chính, mình và Phong sẽ đi, các cậu ở đây trợ giúp.” Lãnh Thiên Dạ nói.Bạch Nhiếp Nam và Nham Hạo gật đầu, nghiêm túc trở lại làm việc. Tư Dạ Phong cầm hai cái tai nghe trong suốt lên, bật chế độ định vị rồi ném cho Lãnh Thiên Dạ một cái, nghiêm chỉnh đeo vào.“ Trong này mình đã hack bản đồ của khách sạn, giáo hoàng Louis theo lịch trình sẽ xuất hiện ở đây trong năm phút nữa, mình và Dạ cải trang thành bồi bàn, cho sẵn viên hạ độc vào ly rượu của ông ta, việc của các cậu là đảm bảo camera an ninh ngưng hoạt động trong 30 phút, cửa phòng bảo vệ đều là cửa tự động; Bạch Nhiếp Nam, phần này giao cho cậu.”“ Nham Hạo, khi bọn mình đưa giáo hoàng Louis vào phòng riêng, cậu hãy giả danh làm MC cố gắng thu hút hết sự chú ý của quan khách, đừng để xảy ra bất kì sự cố nào.”Nói rồi, Tư Dạ Phong thay vào trên mình bộ đồ phục vụ, cùng Lãnh Thiên Dạ đi xuống phòng yến tiệc.Tiệc chúc mừng 100 năm ngày Thánh đường quyền lực nhất ở Rome được tổ chức vô cùng linh đình, tất cả các quan khách từ những người cấp cao đến nhân dân bình thường đều tụ tập ở đây để tham gia sự kiện lớn nhất năm này. Chẳng mấy chốc mà phòng tiệc to vật vã chật kín người, ai ai cũng mong chờ được nhìn thấy vị Giáo hoàng đã cai quản Thánh đường suốt bao lâu này - Giáo hoàng Louis.Tư Dạ Phong và Lãnh Thiên Dạ nhanh chóng trà trộn được vào đám người, bắt đầu tản ra đi phân phát rượu.Tư Dạ Phong nhấn vào tai nghe ở tai phải, “ Nam, con mồi sắp đến chưa?”Bạch Nhiếp Nam thành thục gõ bàn phím độ nhập vào máy quay trên đèn giao thông, nhanh nhẹn báo cáo, “ Ông ta đang trên đường XX, cách khách sạn một dãy nhà.”“ Tốt, cậu chuẩn bị xử lí đám bảo vệ cho mình.”Nham Hạo đã thay xong bộ đồ MC, vừa đeo cà vạt vừa quay ra nói với Bạch Nhiếp Nam, “ Sao mà mình thấy chuyện này còn hứng thú hơn là l*m t*nh với vợ chứ?”

Chương 55