Tác giả:

Dù biết sống trong một gia tộc có quyền thế thì sẽ không bao giờ có thứ gọi là "tình yêu". Nhưng cho dù là vậy cô vẫn luôn tạo cho mình một tia hi vọng. Người em gái lúc nào cũng nhút nhát, hay thẹn thùng, nhìn vào mỏng manh yếu đuối khiến cho người ta muốn bảo vệ và cô cũng vậy. Thương yêu nó, luôn tạo những thứ tốt nhất cho nó vì không muốn nó giống cô, lúc nào cũng cô đơn.... Người được gọi là vị hôn phu lúc nào mở miệng nói những câu nói ngọt ngào và lãng mạn, lại hợp tác với đứa em gái phản bội cô. ---------------đường phân cách chết chóc--------------- "Ha ha ha....cái thứ mà chị luôn mong đợi sẽ không bao giờ có thật đâu, không phải chị nói thương tôi sao, cái gì cũng muốn cho tôi, chị có biết tôi muốn thứ gì không, tôi muốn cái ghế gia chủ của Duệ gia, bây giờ thì chị chết đi.....ha ha ha...." Duệ Tử Linh vừa nói vừa cười như người điên. "Đoàng..." "Khônggggg." "Gia chủ.... " "Chủ tịch..." Những tiếng la hét tê tâm liệt phế của mọi người la lên. "Bịch...." Người con gái xinh…

Chương 16: Âu Dương Vũ Phi

Nam Chính Tránh Ra! Nữ Chính Bên Kia!Tác giả: Machiko_YB_RenTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngDù biết sống trong một gia tộc có quyền thế thì sẽ không bao giờ có thứ gọi là "tình yêu". Nhưng cho dù là vậy cô vẫn luôn tạo cho mình một tia hi vọng. Người em gái lúc nào cũng nhút nhát, hay thẹn thùng, nhìn vào mỏng manh yếu đuối khiến cho người ta muốn bảo vệ và cô cũng vậy. Thương yêu nó, luôn tạo những thứ tốt nhất cho nó vì không muốn nó giống cô, lúc nào cũng cô đơn.... Người được gọi là vị hôn phu lúc nào mở miệng nói những câu nói ngọt ngào và lãng mạn, lại hợp tác với đứa em gái phản bội cô. ---------------đường phân cách chết chóc--------------- "Ha ha ha....cái thứ mà chị luôn mong đợi sẽ không bao giờ có thật đâu, không phải chị nói thương tôi sao, cái gì cũng muốn cho tôi, chị có biết tôi muốn thứ gì không, tôi muốn cái ghế gia chủ của Duệ gia, bây giờ thì chị chết đi.....ha ha ha...." Duệ Tử Linh vừa nói vừa cười như người điên. "Đoàng..." "Khônggggg." "Gia chủ.... " "Chủ tịch..." Những tiếng la hét tê tâm liệt phế của mọi người la lên. "Bịch...." Người con gái xinh… Trạch Thần Diên quay lại định đánh người thì bỗng hóa đá khi gặp người đứng trước mặt mình, miệng thốt lên:"Tiểu thụ..."Người nào đó đen mặt lại, vốn dĩ y đi tới trường là do đến làm một số chuyện, khi đi ngang qua đây gặp một cậu nhóc thú vị nhìn như con gái nhưng không ẻo lả, nhìn như con trai nhưng không quá mạnh mẽ có cơ bắp cuồn cuộn nên đi theo, ai ngờ bắt gặp cậu đang xem đông cung sống mà vẻ mặt lại rất nghiêm túc càng làm k*ch th*ch tính tò mò con người y.Khi y kịp nhận ra thì y đã đứng sau cậu và vỗ vai cậu, đổi lại là cái hành động định đánh người và nói y là "tiểu thụ" ,sao cậu không nhìn lại cái bộ dạng của mình rồi hãy nói người khác, trong cậu mới giống tiểu thụ(´ー`)."Tôi là trai thẳng 100% thưa chụy." Y không khách khí đổi giới tính của ai đó, nhưng y không biết rằng đó cũng là giới tính thật của ai đó →_→.Cô giật mình, chẳng lẽ mình bị phát hiện rồi sao, người này cũng quá cao minh đi, hay là người này giống như mấy quyển tiểu thuyết dị năng gì gì đó, có khả năng nhìn xuyên lớp vải cô đang mặc!!!!Nếu y biết cô nghĩ vậy chắc hộc máu mà chết, y mà có dị năng thì cũng phải dị năng chiến đấu được như lửa, băng, phong....bla bla, chứ y nhìn xuyên quần áo người khác để làm gì!???"Cậu vừa nói gì cơ!??" Cô hỏi lại sợ mình già rồi nên nghe lầm."Tôi nói tôi là trai thẳng." Y kiên nhẫn lặp lại, đây là lần thứ nhất y có kiên nhẫn như vậy, mà còn là người xa lạ nữa chứ."Không, chữ cuối cùng cơ." Cô sốt ruột hối thúc.Y nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu, nhưng cũng suy nghĩ từ cuối là gì."À, chụy sao?"Cô nhìn y như muốn tìm thấy điều gì đó, nhưng trong mắt anh chỉ có sự trêu chọc thì có một chút trả thù. Khoan, trả thù!? Mình đã làm gì mà người này trả thù mình!??? (Machiko: vừa gọi ngta là tiểu thụ còn gì →→)Nhưng nhờ đó mà cô biết được người này không biết cô và giới tính của mình, nếu không cô sẽ "dùng sắc bịt miệng" quá."Hừ, tôi là con trai, không phải chụy của mấy người." Tuy con trai này chỉ có 2% tính cách giống trai thôi. Nhưng cũng tính là trai ヽ(´▽`)/ cô thầm nói trong lòng."Hừ, tôi cũng không phải tiểu thụ." Y cũng phản bác lại.Cô và y, hai người trừng nhau, mắt to trừng mắt nhỏ, mùi thuốc súng bay tứ tung, nhưng lại làm cho người nào đó nhìn vào tưởng hai người liếc mắt đưa tình thì bình giấm chua bể nát, vị chua bay khắp trong không khí.Lôi Thiếu Hiền tức giận đi lại nắm tay cô kéo đi, không quan tâm tới hai người đang ngạc nhiên vì tự nhiên có kẻ thứ ba xuất hiện, không những thế còn lôi người nào đó đi không nói lời nào, làm cho cô cảm thấy mạc danh kì diệu. @@?Còn người con trai kia thì đứng như trời trồng, không biết suy nghĩ gì mà lại cười nham hiểm tự lảm nhảm một mình:"Ha ha...mèo nhỏ à, Âu Dương Vũ Phi tôi sẽ giam cầm em lại cho dù em có là con trai đi nữa, hãy đợi tôi chúng ta sẽ sớm gặp lại."Nói xong y cũng xoay người rời đi....********---********Quay lại nhân vật chính của chúng ta nào :3Còn bên đây người nào đó không biết mình chọc phải hoa đào nếu không có cho tiền cô cũng không dám, nhưng thức ăn thì có thể suy nghĩ lại...."Nè, cậu bị gì vậy Thiếu Hiền." Cô hơi nhíu mày hỏi, bởi vì Lôi Thiếu Hiền đi quá nhanh nên vừa chạy theo vừa thở hổn hển hỏi."....""Nè, cậu có nghe tôi nói không, cậu bị điên cái gì vậy??? Tiểu Nhiên lây bệnh cho cậu hay sao vậy???" Cô hơi tức giận rồi nha, có cần đi nhanh như vậy không, còn nữa không cần phải nắm chặt cổ tay của cô như vậy đâu, đau chết cô rồi...huhu.....Mà ở nơi nào đó trong trường Trạch Nhiên hắt xì liên tục mấy lần, cậu sờ sờ mũi, ai nói xấu cậu vậy, cậu ăn ở tốt lắm mà... (Machiko: Chắc tốt) Lôi Thiếu Hiền kéo cô ra sau trường, nơi này vắng vẻ nhưng nó được trồng rất nhiều cây, hoa, mỗi loại điều quý hiếm.Được dừng lại, cô tham lam hít thở không khí, sau khi cảm thấy đã bình ổn lại thì định chửi tên nam chủ khốn khiếp thì một bóng đen ập tới, môi cô bị người ta chiếm lấy, điên cuồng c*n m*t.Cô trợn trắng, cô cư nhiên bị tên nam chủ cưỡng hôn, mà hiện tại cô là con trai, sao hắn dám lấy nụ hôn thứ hai của cô như vậy chứ!!! Sao hắn dám!!! Cô muốn giết người!!!-the end-Giới thiệu nvTên: Âu Dương Vũ PhiTuổi: 23Là giám đốc tập đoàn Âu thị.Con trai trưởng của Âu gia.Mặc dù đã 23t nhưng lại có gương mặt như sinh viên 18t nên khi ra đường hay bị người ta hiểu lầm, không những thế bộ dáng nhìn như tiểu thụ.Tính cách bình thường rất ôn hòa, hay mỉm cười nhưng đằng sau bộ mặt đó là sự lạnh lùng tàn nhẫn.(Nói nhiêu đó thôi còn thiếu j thì bổ sung sau)

Trạch Thần Diên quay lại định đánh người thì bỗng hóa đá khi gặp người đứng trước mặt mình, miệng thốt lên:

"Tiểu thụ..."

Người nào đó đen mặt lại, vốn dĩ y đi tới trường là do đến làm một số chuyện, khi đi ngang qua đây gặp một cậu nhóc thú vị nhìn như con gái nhưng không ẻo lả, nhìn như con trai nhưng không quá mạnh mẽ có cơ bắp cuồn cuộn nên đi theo, ai ngờ bắt gặp cậu đang xem đông cung sống mà vẻ mặt lại rất nghiêm túc càng làm k*ch th*ch tính tò mò con người y.

Khi y kịp nhận ra thì y đã đứng sau cậu và vỗ vai cậu, đổi lại là cái hành động định đánh người và nói y là "tiểu thụ" ,sao cậu không nhìn lại cái bộ dạng của mình rồi hãy nói người khác, trong cậu mới giống tiểu thụ(´ー`).

"Tôi là trai thẳng 100% thưa chụy." Y không khách khí đổi giới tính của ai đó, nhưng y không biết rằng đó cũng là giới tính thật của ai đó →_→.

Cô giật mình, chẳng lẽ mình bị phát hiện rồi sao, người này cũng quá cao minh đi, hay là người này giống như mấy quyển tiểu thuyết dị năng gì gì đó, có khả năng nhìn xuyên lớp vải cô đang mặc!!!!

Nếu y biết cô nghĩ vậy chắc hộc máu mà chết, y mà có dị năng thì cũng phải dị năng chiến đấu được như lửa, băng, phong....bla bla, chứ y nhìn xuyên quần áo người khác để làm gì!???

"Cậu vừa nói gì cơ!??" Cô hỏi lại sợ mình già rồi nên nghe lầm.

"Tôi nói tôi là trai thẳng." Y kiên nhẫn lặp lại, đây là lần thứ nhất y có kiên nhẫn như vậy, mà còn là người xa lạ nữa chứ.

"Không, chữ cuối cùng cơ." Cô sốt ruột hối thúc.

Y nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu, nhưng cũng suy nghĩ từ cuối là gì.

"À, chụy sao?"

Cô nhìn y như muốn tìm thấy điều gì đó, nhưng trong mắt anh chỉ có sự trêu chọc thì có một chút trả thù. Khoan, trả thù!? Mình đã làm gì mà người này trả thù mình!??? (Machiko: vừa gọi ngta là tiểu thụ còn gì →→)

Nhưng nhờ đó mà cô biết được người này không biết cô và giới tính của mình, nếu không cô sẽ "dùng sắc bịt miệng" quá.

"Hừ, tôi là con trai, không phải chụy của mấy người." Tuy con trai này chỉ có 2% tính cách giống trai thôi. Nhưng cũng tính là trai ヽ(´▽`)/ cô thầm nói trong lòng.

"Hừ, tôi cũng không phải tiểu thụ." Y cũng phản bác lại.

Cô và y, hai người trừng nhau, mắt to trừng mắt nhỏ, mùi thuốc súng bay tứ tung, nhưng lại làm cho người nào đó nhìn vào tưởng hai người liếc mắt đưa tình thì bình giấm chua bể nát, vị chua bay khắp trong không khí.

Lôi Thiếu Hiền tức giận đi lại nắm tay cô kéo đi, không quan tâm tới hai người đang ngạc nhiên vì tự nhiên có kẻ thứ ba xuất hiện, không những thế còn lôi người nào đó đi không nói lời nào, làm cho cô cảm thấy mạc danh kì diệu. @@?

Còn người con trai kia thì đứng như trời trồng, không biết suy nghĩ gì mà lại cười nham hiểm tự lảm nhảm một mình:

"Ha ha...mèo nhỏ à, Âu Dương Vũ Phi tôi sẽ giam cầm em lại cho dù em có là con trai đi nữa, hãy đợi tôi chúng ta sẽ sớm gặp lại."

Nói xong y cũng xoay người rời đi....

********---********

Quay lại nhân vật chính của chúng ta nào :3

Còn bên đây người nào đó không biết mình chọc phải hoa đào nếu không có cho tiền cô cũng không dám, nhưng thức ăn thì có thể suy nghĩ lại....

"Nè, cậu bị gì vậy Thiếu Hiền." Cô hơi nhíu mày hỏi, bởi vì Lôi Thiếu Hiền đi quá nhanh nên vừa chạy theo vừa thở hổn hển hỏi.

"...."

"Nè, cậu có nghe tôi nói không, cậu bị điên cái gì vậy??? Tiểu Nhiên lây bệnh cho cậu hay sao vậy???" Cô hơi tức giận rồi nha, có cần đi nhanh như vậy không, còn nữa không cần phải nắm chặt cổ tay của cô như vậy đâu, đau chết cô rồi...huhu.....

Mà ở nơi nào đó trong trường Trạch Nhiên hắt xì liên tục mấy lần, cậu sờ sờ mũi, ai nói xấu cậu vậy, cậu ăn ở tốt lắm mà... (Machiko: Chắc tốt) 

Lôi Thiếu Hiền kéo cô ra sau trường, nơi này vắng vẻ nhưng nó được trồng rất nhiều cây, hoa, mỗi loại điều quý hiếm.

Được dừng lại, cô tham lam hít thở không khí, sau khi cảm thấy đã bình ổn lại thì định chửi tên nam chủ khốn khiếp thì một bóng đen ập tới, môi cô bị người ta chiếm lấy, điên cuồng c*n m*t.

Cô trợn trắng, cô cư nhiên bị tên nam chủ cưỡng hôn, mà hiện tại cô là con trai, sao hắn dám lấy nụ hôn thứ hai của cô như vậy chứ!!! Sao hắn dám!!! Cô muốn giết người!!!

-the end-

Giới thiệu nv

Tên: Âu Dương Vũ Phi

Tuổi: 23

Là giám đốc tập đoàn Âu thị.

Con trai trưởng của Âu gia.

Mặc dù đã 23t nhưng lại có gương mặt như sinh viên 18t nên khi ra đường hay bị người ta hiểu lầm, không những thế bộ dáng nhìn như tiểu thụ.

Tính cách bình thường rất ôn hòa, hay mỉm cười nhưng đằng sau bộ mặt đó là sự lạnh lùng tàn nhẫn.

(Nói nhiêu đó thôi còn thiếu j thì bổ sung sau)

Nam Chính Tránh Ra! Nữ Chính Bên Kia!Tác giả: Machiko_YB_RenTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngDù biết sống trong một gia tộc có quyền thế thì sẽ không bao giờ có thứ gọi là "tình yêu". Nhưng cho dù là vậy cô vẫn luôn tạo cho mình một tia hi vọng. Người em gái lúc nào cũng nhút nhát, hay thẹn thùng, nhìn vào mỏng manh yếu đuối khiến cho người ta muốn bảo vệ và cô cũng vậy. Thương yêu nó, luôn tạo những thứ tốt nhất cho nó vì không muốn nó giống cô, lúc nào cũng cô đơn.... Người được gọi là vị hôn phu lúc nào mở miệng nói những câu nói ngọt ngào và lãng mạn, lại hợp tác với đứa em gái phản bội cô. ---------------đường phân cách chết chóc--------------- "Ha ha ha....cái thứ mà chị luôn mong đợi sẽ không bao giờ có thật đâu, không phải chị nói thương tôi sao, cái gì cũng muốn cho tôi, chị có biết tôi muốn thứ gì không, tôi muốn cái ghế gia chủ của Duệ gia, bây giờ thì chị chết đi.....ha ha ha...." Duệ Tử Linh vừa nói vừa cười như người điên. "Đoàng..." "Khônggggg." "Gia chủ.... " "Chủ tịch..." Những tiếng la hét tê tâm liệt phế của mọi người la lên. "Bịch...." Người con gái xinh… Trạch Thần Diên quay lại định đánh người thì bỗng hóa đá khi gặp người đứng trước mặt mình, miệng thốt lên:"Tiểu thụ..."Người nào đó đen mặt lại, vốn dĩ y đi tới trường là do đến làm một số chuyện, khi đi ngang qua đây gặp một cậu nhóc thú vị nhìn như con gái nhưng không ẻo lả, nhìn như con trai nhưng không quá mạnh mẽ có cơ bắp cuồn cuộn nên đi theo, ai ngờ bắt gặp cậu đang xem đông cung sống mà vẻ mặt lại rất nghiêm túc càng làm k*ch th*ch tính tò mò con người y.Khi y kịp nhận ra thì y đã đứng sau cậu và vỗ vai cậu, đổi lại là cái hành động định đánh người và nói y là "tiểu thụ" ,sao cậu không nhìn lại cái bộ dạng của mình rồi hãy nói người khác, trong cậu mới giống tiểu thụ(´ー`)."Tôi là trai thẳng 100% thưa chụy." Y không khách khí đổi giới tính của ai đó, nhưng y không biết rằng đó cũng là giới tính thật của ai đó →_→.Cô giật mình, chẳng lẽ mình bị phát hiện rồi sao, người này cũng quá cao minh đi, hay là người này giống như mấy quyển tiểu thuyết dị năng gì gì đó, có khả năng nhìn xuyên lớp vải cô đang mặc!!!!Nếu y biết cô nghĩ vậy chắc hộc máu mà chết, y mà có dị năng thì cũng phải dị năng chiến đấu được như lửa, băng, phong....bla bla, chứ y nhìn xuyên quần áo người khác để làm gì!???"Cậu vừa nói gì cơ!??" Cô hỏi lại sợ mình già rồi nên nghe lầm."Tôi nói tôi là trai thẳng." Y kiên nhẫn lặp lại, đây là lần thứ nhất y có kiên nhẫn như vậy, mà còn là người xa lạ nữa chứ."Không, chữ cuối cùng cơ." Cô sốt ruột hối thúc.Y nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu, nhưng cũng suy nghĩ từ cuối là gì."À, chụy sao?"Cô nhìn y như muốn tìm thấy điều gì đó, nhưng trong mắt anh chỉ có sự trêu chọc thì có một chút trả thù. Khoan, trả thù!? Mình đã làm gì mà người này trả thù mình!??? (Machiko: vừa gọi ngta là tiểu thụ còn gì →→)Nhưng nhờ đó mà cô biết được người này không biết cô và giới tính của mình, nếu không cô sẽ "dùng sắc bịt miệng" quá."Hừ, tôi là con trai, không phải chụy của mấy người." Tuy con trai này chỉ có 2% tính cách giống trai thôi. Nhưng cũng tính là trai ヽ(´▽`)/ cô thầm nói trong lòng."Hừ, tôi cũng không phải tiểu thụ." Y cũng phản bác lại.Cô và y, hai người trừng nhau, mắt to trừng mắt nhỏ, mùi thuốc súng bay tứ tung, nhưng lại làm cho người nào đó nhìn vào tưởng hai người liếc mắt đưa tình thì bình giấm chua bể nát, vị chua bay khắp trong không khí.Lôi Thiếu Hiền tức giận đi lại nắm tay cô kéo đi, không quan tâm tới hai người đang ngạc nhiên vì tự nhiên có kẻ thứ ba xuất hiện, không những thế còn lôi người nào đó đi không nói lời nào, làm cho cô cảm thấy mạc danh kì diệu. @@?Còn người con trai kia thì đứng như trời trồng, không biết suy nghĩ gì mà lại cười nham hiểm tự lảm nhảm một mình:"Ha ha...mèo nhỏ à, Âu Dương Vũ Phi tôi sẽ giam cầm em lại cho dù em có là con trai đi nữa, hãy đợi tôi chúng ta sẽ sớm gặp lại."Nói xong y cũng xoay người rời đi....********---********Quay lại nhân vật chính của chúng ta nào :3Còn bên đây người nào đó không biết mình chọc phải hoa đào nếu không có cho tiền cô cũng không dám, nhưng thức ăn thì có thể suy nghĩ lại...."Nè, cậu bị gì vậy Thiếu Hiền." Cô hơi nhíu mày hỏi, bởi vì Lôi Thiếu Hiền đi quá nhanh nên vừa chạy theo vừa thở hổn hển hỏi."....""Nè, cậu có nghe tôi nói không, cậu bị điên cái gì vậy??? Tiểu Nhiên lây bệnh cho cậu hay sao vậy???" Cô hơi tức giận rồi nha, có cần đi nhanh như vậy không, còn nữa không cần phải nắm chặt cổ tay của cô như vậy đâu, đau chết cô rồi...huhu.....Mà ở nơi nào đó trong trường Trạch Nhiên hắt xì liên tục mấy lần, cậu sờ sờ mũi, ai nói xấu cậu vậy, cậu ăn ở tốt lắm mà... (Machiko: Chắc tốt) Lôi Thiếu Hiền kéo cô ra sau trường, nơi này vắng vẻ nhưng nó được trồng rất nhiều cây, hoa, mỗi loại điều quý hiếm.Được dừng lại, cô tham lam hít thở không khí, sau khi cảm thấy đã bình ổn lại thì định chửi tên nam chủ khốn khiếp thì một bóng đen ập tới, môi cô bị người ta chiếm lấy, điên cuồng c*n m*t.Cô trợn trắng, cô cư nhiên bị tên nam chủ cưỡng hôn, mà hiện tại cô là con trai, sao hắn dám lấy nụ hôn thứ hai của cô như vậy chứ!!! Sao hắn dám!!! Cô muốn giết người!!!-the end-Giới thiệu nvTên: Âu Dương Vũ PhiTuổi: 23Là giám đốc tập đoàn Âu thị.Con trai trưởng của Âu gia.Mặc dù đã 23t nhưng lại có gương mặt như sinh viên 18t nên khi ra đường hay bị người ta hiểu lầm, không những thế bộ dáng nhìn như tiểu thụ.Tính cách bình thường rất ôn hòa, hay mỉm cười nhưng đằng sau bộ mặt đó là sự lạnh lùng tàn nhẫn.(Nói nhiêu đó thôi còn thiếu j thì bổ sung sau)

Chương 16: Âu Dương Vũ Phi