Tác giả:

Trên một con đường chính c*̉a New york , một con siêu xe lambogini đen bóng đang chạy giữa đường làm cho những con người xung quanh đều phải nhường chỗ c*̉a mình . " Két " . Tiếng phanh xe rõ kêu phát ra từ con siêu xe . Từ một con xe khiến bao con tim ngưỡng mộ thì bây giờ thật trớ trêu khi mu xe hứng trọn một chiếc bánh kem . Hai người trong xe tức với bước ra tiến về phía cô gái đã dành tặng món quà bất ngờ này . Người con gái lúc đầu hết quá ngạc nhiên , sau đó bừng bừng bốc hỏa khi thấy hai tên đàn ông mặc bộ vest đen + kính đen => tất cả đều đen . Nhìn rất ư là mafia đang tiến lại . Một cách thô bạo , hai tên đó xách nó như một túi đồ mang đến trước cửa xe . Trong xe một người con trai mặc một bộ vest đen , mái tóc đen bóng bồng lên , tạo hóa đã ban cho người con trai đó vẻ đẹp không gì có thể diễn tả nổi . Ánh mắt hắn không nhìn về phía nó mà nhìn thẳng về…

Chương 50: Khách đến nhà

Boss Lạnh Lùng Và Nữ Hoàng Băng GiáTác giả: Gió lạnhTruyện Ngôn TìnhTrên một con đường chính c*̉a New york , một con siêu xe lambogini đen bóng đang chạy giữa đường làm cho những con người xung quanh đều phải nhường chỗ c*̉a mình . " Két " . Tiếng phanh xe rõ kêu phát ra từ con siêu xe . Từ một con xe khiến bao con tim ngưỡng mộ thì bây giờ thật trớ trêu khi mu xe hứng trọn một chiếc bánh kem . Hai người trong xe tức với bước ra tiến về phía cô gái đã dành tặng món quà bất ngờ này . Người con gái lúc đầu hết quá ngạc nhiên , sau đó bừng bừng bốc hỏa khi thấy hai tên đàn ông mặc bộ vest đen + kính đen => tất cả đều đen . Nhìn rất ư là mafia đang tiến lại . Một cách thô bạo , hai tên đó xách nó như một túi đồ mang đến trước cửa xe . Trong xe một người con trai mặc một bộ vest đen , mái tóc đen bóng bồng lên , tạo hóa đã ban cho người con trai đó vẻ đẹp không gì có thể diễn tả nổi . Ánh mắt hắn không nhìn về phía nó mà nhìn thẳng về… - này, Hàn tổng cao quý. Cậu mau đến đây, phóng viên hiện đang chờ cậu dưới tòa nhà. Cậu không biết tớ không đảm bảo sẽ có chuyện gì xảy ra.- không đến được.- vì sao?- Hàn Mặc Phong, đừng nói cậu đã ăn sạch sành sanh con gái nhà người ta rồi đấy. Như thế nào, bên kia có nguyện ý trao thân hay không?- có.- vậy à. Hoàng Quân này nghĩ với tính cách kia thì phải không chứ. Nhưng lại thêm một lần may mắn cho bệnh viện nhà tớ hôm nay không phải có bệnh nhân mới vào khoa phụ sản. Bằng không nếu Trần Bảo Nhi không đồng ý, tớ tin với trình độ cường bạo c*̉a cậu sẽ gây ra tai hoạ. Mà không biết tại sao bệnh viện tớ lại lắm người vào khoa phụ sản thế chứ, dân số bây giờ quả thật tăng siêu tốc.- Hoàng Quân, cậu rảnh sao?- không.Đầu dây bên kia đã ngừng kết nối.Hàn thiếu tiện tay đặt điện thoại lên góc giường, nhìn mỹ nữ trong lòng ngủ say. Hắn hẳn vô c*̀ng sung sướng, nhưng lại nghĩ đến sự phản kháng c*̉a Trần Bảo Nhi đêm qua mà lòng lại không vui. Đêm qua boss Hàn không thể phủ nhận việc trong lịch sử huy hoàng về chiếu giường kia, đó chính là một đêm kích tình điên cuồng nhất song c*̃ng là cuộc thất bại thảm hại nhất cuộc đời hắn. Dù đêm qua, Hàn Mặc Phong đã vận dụng mọi chiêu thức để yêu thương cô hết lòng nhưng kết quả vẫn không khiến cô bật ra một từ khỏi miệng. Trần Bảo Nhi đứng là cứng đầu không ai tưởng nổi.Hàn Mặc Phong lần này c*̃ng phải đầu hàng.Bây giờ nhìn lại cánh tay c*̉a mình mới thấy toàn vết cào cấu do Trần Bảo Nhi để lại. Như vậy thì còn may hơn việc cô nằm im như xác chết.Lại thêm một lần nữa, tiếng chuông điện thoại lại tận tình mà reo vang. Chắc tại kiếp trước Hàn Mặc Phong ăn ở tà độc nên hiện tại mới bị trời phạt như thế. Đến thời gian ngắn mỹ nhân trong lòng c*̃ng không có. Song, khi phát hiện ra ai đang gọi đến và gọi đến ai. Hắn chợt nở nụ cười ma quái.- Trần Bảo Nhi. Em hiện tại đã biết chuyện gì chưa. Chủ tịch đang rất giận. Ruốt cuộc thì sự việc là như thế nào. Trần Bảo Nhi, em có nghe anh nói chuyện không vậy?- không.Hàn Mặc Phong như tạt thẳng một gáo nước lạnh vào mặt Trần Đông Phong.- Hàn Mặc Phong. Tại sao anh lại...- chuyện gì?- Bảo Nhi đâu?- Đang ngủ.Hắn dừng lại như để suy nghĩ tiếp và bổ sung thêm.- bên cạnh tôi.- anh đã làm gì?- tôi không có quyền phải nói với anh. Tôi làm gì là việc c*̉a Hàn Mặc Phong tôi.Hàn Mặc Phong tắt máy. Một chiêu cực kỳ hữu dụng. Đáng một đòn vào những con ruồi nhặng quanh cô.---Cốc...cốc...cốc..­.Những tiếng gõ đều đều vang lên. Hàn Mặc Phong bước ra khỏi phòng sau khi khẩu chiến với Trần Bảo Nhi trong bếp. Nếu nói Trần Bảo Nhi không đuổi thì hơi sai. Chỉ là hắn mặt quá dày nên mới có thể bám trụ lâu như vậy. Bằng không nếu da mặt hắn mỏng thì chắc sẽ không đủ to gan để đánh một trận liều lĩnh như thế.Trước mặt Hàn Mặc Phong chính là người mà hắn đã dự đoán đến đây trong nội ngày hôm nay.- cậu...- chủ tịch Trần Uy, không biết ngọn gió nào đưa ông đến nơi này.Trần Uy giận đến đỏ mặt tía tai. Tựa như muốn giết chết người trước mặt.- chủ tịch.Trần Đông Phong bên cạnh khẽ gọi như để nhắc nhở ông điều gì đó. Vẫn là Trần Đông Phong bình tĩnh. Song ánh mắt như dao găm lên người Hàn Mặc Phong thì phản lại điều đó.Hắn khẽ cười vô c*̀ng thoải mãi trước mặt hai người kia.- ba!Trần Bảo Nhi kinh ngạc nhìn Trần Uy đứng trước cửa trong thế đối đầu với Hàn Mặc Phong.- Trần Bảo Nhi, em nên...- đưa con bé về.Trần Uy tức giận cắt ngang lời c*̉a Trần Đông Phong rồi quay người rời đi.Trần Bảo Nhi đủ thông minh để hiểu rõ sự tức giận đang cố kìm lại trong từng bước chân c*̉a ông.- Anh Đông Phong, có chuyện gì vậy?Cô vội nắm lấy tay Trần Đông Phong.Trần Đông Phong đưa mắt nhìn xuống cô đang níu lấy tay mình, rồi rơi xuống cổ cô. Nơi vẫn lưu lại rõ rệt từng màn kích tình thâu đêm mà vội vã rời đi.- anh nói cho em biết.Hàn Mặc Phong bực tức lôi cô lại, đóng sầm cửa như muốn phá tan cửa nhà cô vậy.

- này, Hàn tổng cao quý. Cậu mau đến đây, phóng viên hiện đang chờ cậu dưới tòa nhà. Cậu không biết tớ không đảm bảo sẽ có chuyện gì xảy ra.

- không đến được.

- vì sao?

- Hàn Mặc Phong, đừng nói cậu đã ăn sạch sành sanh con gái nhà người ta rồi đấy. Như thế nào, bên kia có nguyện ý trao thân hay không?

- có.

- vậy à. Hoàng Quân này nghĩ với tính cách kia thì phải không chứ. Nhưng lại thêm một lần may mắn cho bệnh viện nhà tớ hôm nay không phải có bệnh nhân mới vào khoa phụ sản. Bằng không nếu Trần Bảo Nhi không đồng ý, tớ tin với trình độ cường bạo c*̉a cậu sẽ gây ra tai hoạ. Mà không biết tại sao bệnh viện tớ lại lắm người vào khoa phụ sản thế chứ, dân số bây giờ quả thật tăng siêu tốc.

- Hoàng Quân, cậu rảnh sao?

- không.

Đầu dây bên kia đã ngừng kết nối.

Hàn thiếu tiện tay đặt điện thoại lên góc giường, nhìn mỹ nữ trong lòng ngủ say. Hắn hẳn vô c*̀ng sung sướng, nhưng lại nghĩ đến sự phản kháng c*̉a Trần Bảo Nhi đêm qua mà lòng lại không vui. Đêm qua boss Hàn không thể phủ nhận việc trong lịch sử huy hoàng về chiếu giường kia, đó chính là một đêm kích tình điên cuồng nhất song c*̃ng là cuộc thất bại thảm hại nhất cuộc đời hắn. Dù đêm qua, Hàn Mặc Phong đã vận dụng mọi chiêu thức để yêu thương cô hết lòng nhưng kết quả vẫn không khiến cô bật ra một từ khỏi miệng. Trần Bảo Nhi đứng là cứng đầu không ai tưởng nổi.

Hàn Mặc Phong lần này c*̃ng phải đầu hàng.

Bây giờ nhìn lại cánh tay c*̉a mình mới thấy toàn vết cào cấu do Trần Bảo Nhi để lại. Như vậy thì còn may hơn việc cô nằm im như xác chết.

Lại thêm một lần nữa, tiếng chuông điện thoại lại tận tình mà reo vang. Chắc tại kiếp trước Hàn Mặc Phong ăn ở tà độc nên hiện tại mới bị trời phạt như thế. Đến thời gian ngắn mỹ nhân trong lòng c*̃ng không có. Song, khi phát hiện ra ai đang gọi đến và gọi đến ai. Hắn chợt nở nụ cười ma quái.

- Trần Bảo Nhi. Em hiện tại đã biết chuyện gì chưa. Chủ tịch đang rất giận. Ruốt cuộc thì sự việc là như thế nào. Trần Bảo Nhi, em có nghe anh nói chuyện không vậy?

- không.

Hàn Mặc Phong như tạt thẳng một gáo nước lạnh vào mặt Trần Đông Phong.

- Hàn Mặc Phong. Tại sao anh lại...

- chuyện gì?

- Bảo Nhi đâu?

- Đang ngủ.

Hắn dừng lại như để suy nghĩ tiếp và bổ sung thêm.

- bên cạnh tôi.

- anh đã làm gì?

- tôi không có quyền phải nói với anh. Tôi làm gì là việc c*̉a Hàn Mặc Phong tôi.

Hàn Mặc Phong tắt máy. Một chiêu cực kỳ hữu dụng. Đáng một đòn vào những con ruồi nhặng quanh cô.

---

Cốc...cốc...cốc..­.

Những tiếng gõ đều đều vang lên. Hàn Mặc Phong bước ra khỏi phòng sau khi khẩu chiến với Trần Bảo Nhi trong bếp. Nếu nói Trần Bảo Nhi không đuổi thì hơi sai. Chỉ là hắn mặt quá dày nên mới có thể bám trụ lâu như vậy. Bằng không nếu da mặt hắn mỏng thì chắc sẽ không đủ to gan để đánh một trận liều lĩnh như thế.

Trước mặt Hàn Mặc Phong chính là người mà hắn đã dự đoán đến đây trong nội ngày hôm nay.

- cậu...

- chủ tịch Trần Uy, không biết ngọn gió nào đưa ông đến nơi này.

Trần Uy giận đến đỏ mặt tía tai. Tựa như muốn giết chết người trước mặt.

- chủ tịch.

Trần Đông Phong bên cạnh khẽ gọi như để nhắc nhở ông điều gì đó. Vẫn là Trần Đông Phong bình tĩnh. Song ánh mắt như dao găm lên người Hàn Mặc Phong thì phản lại điều đó.

Hắn khẽ cười vô c*̀ng thoải mãi trước mặt hai người kia.

- ba!

Trần Bảo Nhi kinh ngạc nhìn Trần Uy đứng trước cửa trong thế đối đầu với Hàn Mặc Phong.

- Trần Bảo Nhi, em nên...

- đưa con bé về.

Trần Uy tức giận cắt ngang lời c*̉a Trần Đông Phong rồi quay người rời đi.

Trần Bảo Nhi đủ thông minh để hiểu rõ sự tức giận đang cố kìm lại trong từng bước chân c*̉a ông.

- Anh Đông Phong, có chuyện gì vậy?

Cô vội nắm lấy tay Trần Đông Phong.

Trần Đông Phong đưa mắt nhìn xuống cô đang níu lấy tay mình, rồi rơi xuống cổ cô. Nơi vẫn lưu lại rõ rệt từng màn kích tình thâu đêm mà vội vã rời đi.

- anh nói cho em biết.

Hàn Mặc Phong bực tức lôi cô lại, đóng sầm cửa như muốn phá tan cửa nhà cô vậy.

Boss Lạnh Lùng Và Nữ Hoàng Băng GiáTác giả: Gió lạnhTruyện Ngôn TìnhTrên một con đường chính c*̉a New york , một con siêu xe lambogini đen bóng đang chạy giữa đường làm cho những con người xung quanh đều phải nhường chỗ c*̉a mình . " Két " . Tiếng phanh xe rõ kêu phát ra từ con siêu xe . Từ một con xe khiến bao con tim ngưỡng mộ thì bây giờ thật trớ trêu khi mu xe hứng trọn một chiếc bánh kem . Hai người trong xe tức với bước ra tiến về phía cô gái đã dành tặng món quà bất ngờ này . Người con gái lúc đầu hết quá ngạc nhiên , sau đó bừng bừng bốc hỏa khi thấy hai tên đàn ông mặc bộ vest đen + kính đen => tất cả đều đen . Nhìn rất ư là mafia đang tiến lại . Một cách thô bạo , hai tên đó xách nó như một túi đồ mang đến trước cửa xe . Trong xe một người con trai mặc một bộ vest đen , mái tóc đen bóng bồng lên , tạo hóa đã ban cho người con trai đó vẻ đẹp không gì có thể diễn tả nổi . Ánh mắt hắn không nhìn về phía nó mà nhìn thẳng về… - này, Hàn tổng cao quý. Cậu mau đến đây, phóng viên hiện đang chờ cậu dưới tòa nhà. Cậu không biết tớ không đảm bảo sẽ có chuyện gì xảy ra.- không đến được.- vì sao?- Hàn Mặc Phong, đừng nói cậu đã ăn sạch sành sanh con gái nhà người ta rồi đấy. Như thế nào, bên kia có nguyện ý trao thân hay không?- có.- vậy à. Hoàng Quân này nghĩ với tính cách kia thì phải không chứ. Nhưng lại thêm một lần may mắn cho bệnh viện nhà tớ hôm nay không phải có bệnh nhân mới vào khoa phụ sản. Bằng không nếu Trần Bảo Nhi không đồng ý, tớ tin với trình độ cường bạo c*̉a cậu sẽ gây ra tai hoạ. Mà không biết tại sao bệnh viện tớ lại lắm người vào khoa phụ sản thế chứ, dân số bây giờ quả thật tăng siêu tốc.- Hoàng Quân, cậu rảnh sao?- không.Đầu dây bên kia đã ngừng kết nối.Hàn thiếu tiện tay đặt điện thoại lên góc giường, nhìn mỹ nữ trong lòng ngủ say. Hắn hẳn vô c*̀ng sung sướng, nhưng lại nghĩ đến sự phản kháng c*̉a Trần Bảo Nhi đêm qua mà lòng lại không vui. Đêm qua boss Hàn không thể phủ nhận việc trong lịch sử huy hoàng về chiếu giường kia, đó chính là một đêm kích tình điên cuồng nhất song c*̃ng là cuộc thất bại thảm hại nhất cuộc đời hắn. Dù đêm qua, Hàn Mặc Phong đã vận dụng mọi chiêu thức để yêu thương cô hết lòng nhưng kết quả vẫn không khiến cô bật ra một từ khỏi miệng. Trần Bảo Nhi đứng là cứng đầu không ai tưởng nổi.Hàn Mặc Phong lần này c*̃ng phải đầu hàng.Bây giờ nhìn lại cánh tay c*̉a mình mới thấy toàn vết cào cấu do Trần Bảo Nhi để lại. Như vậy thì còn may hơn việc cô nằm im như xác chết.Lại thêm một lần nữa, tiếng chuông điện thoại lại tận tình mà reo vang. Chắc tại kiếp trước Hàn Mặc Phong ăn ở tà độc nên hiện tại mới bị trời phạt như thế. Đến thời gian ngắn mỹ nhân trong lòng c*̃ng không có. Song, khi phát hiện ra ai đang gọi đến và gọi đến ai. Hắn chợt nở nụ cười ma quái.- Trần Bảo Nhi. Em hiện tại đã biết chuyện gì chưa. Chủ tịch đang rất giận. Ruốt cuộc thì sự việc là như thế nào. Trần Bảo Nhi, em có nghe anh nói chuyện không vậy?- không.Hàn Mặc Phong như tạt thẳng một gáo nước lạnh vào mặt Trần Đông Phong.- Hàn Mặc Phong. Tại sao anh lại...- chuyện gì?- Bảo Nhi đâu?- Đang ngủ.Hắn dừng lại như để suy nghĩ tiếp và bổ sung thêm.- bên cạnh tôi.- anh đã làm gì?- tôi không có quyền phải nói với anh. Tôi làm gì là việc c*̉a Hàn Mặc Phong tôi.Hàn Mặc Phong tắt máy. Một chiêu cực kỳ hữu dụng. Đáng một đòn vào những con ruồi nhặng quanh cô.---Cốc...cốc...cốc..­.Những tiếng gõ đều đều vang lên. Hàn Mặc Phong bước ra khỏi phòng sau khi khẩu chiến với Trần Bảo Nhi trong bếp. Nếu nói Trần Bảo Nhi không đuổi thì hơi sai. Chỉ là hắn mặt quá dày nên mới có thể bám trụ lâu như vậy. Bằng không nếu da mặt hắn mỏng thì chắc sẽ không đủ to gan để đánh một trận liều lĩnh như thế.Trước mặt Hàn Mặc Phong chính là người mà hắn đã dự đoán đến đây trong nội ngày hôm nay.- cậu...- chủ tịch Trần Uy, không biết ngọn gió nào đưa ông đến nơi này.Trần Uy giận đến đỏ mặt tía tai. Tựa như muốn giết chết người trước mặt.- chủ tịch.Trần Đông Phong bên cạnh khẽ gọi như để nhắc nhở ông điều gì đó. Vẫn là Trần Đông Phong bình tĩnh. Song ánh mắt như dao găm lên người Hàn Mặc Phong thì phản lại điều đó.Hắn khẽ cười vô c*̀ng thoải mãi trước mặt hai người kia.- ba!Trần Bảo Nhi kinh ngạc nhìn Trần Uy đứng trước cửa trong thế đối đầu với Hàn Mặc Phong.- Trần Bảo Nhi, em nên...- đưa con bé về.Trần Uy tức giận cắt ngang lời c*̉a Trần Đông Phong rồi quay người rời đi.Trần Bảo Nhi đủ thông minh để hiểu rõ sự tức giận đang cố kìm lại trong từng bước chân c*̉a ông.- Anh Đông Phong, có chuyện gì vậy?Cô vội nắm lấy tay Trần Đông Phong.Trần Đông Phong đưa mắt nhìn xuống cô đang níu lấy tay mình, rồi rơi xuống cổ cô. Nơi vẫn lưu lại rõ rệt từng màn kích tình thâu đêm mà vội vã rời đi.- anh nói cho em biết.Hàn Mặc Phong bực tức lôi cô lại, đóng sầm cửa như muốn phá tan cửa nhà cô vậy.

Chương 50: Khách đến nhà