Thời điểm Thời Viễn mở mắt ra, đầu óc vẫn còn mơ màng. Chờ khi phản ứng lại, cậu nghĩ tới một chuyện. Cậu đã —— chết rồi. Vậy bây giờ… Là ở thiên đường? Vậy thiên sứ đâu? Trước mắt ngoại trừ một mảnh trắng xóa thì không có thứ gì. Yên lặng ở trong lòng phun tào vài câu, cậu ngồi thẳng thân thể. Nhưng là ai tới nói cho cậu biết trước mắt tại sao có thêm một con 2B? Tự mang cao su và vân vân thì khỏi nói, nhưng là tại sao lại phiêu trên không trung? Hơn nữa còn suýt chút nữa chọc vào mắt cậu! Hệ thống: “Khụ khụ, thật không tiện thật không tiện, nhìn thấy người chơi mới nên có chút kích động, huống hồ còn là người trẻ tuổi đẹp như vậy, khà khà khà…” 2B cư nhiên có thể nói chuyện! Tuy rằng Thời Viễn cảm thấy chính mình khi còn sống là người rất bình tĩnh, vẫn ngạc nhiên mà trợn to hai mắt. Bất quá, nó vừa nãy dùng từ gì hình dung mình? Đẹp? Hơn nữa khẩu khí cùng một bộ dạng hèn mọn kia là cái quỷ gì? Nhất thời Thời Viễn có một loại kích động muốn bẻ gẫy 2B. 2B chỉ cảm thấy trên eo mát…

Truyện chữ