Cố Nhạc Luân - sinh viên năm cuối - khoa Quản Trị Kinh Doanh Quốc Tế - trường đại học kinh tế Bắc Kinh. Là đại công tử của tập đoàn công nghệ và dịch vụ Hải Nhân, một trong những tập đoàn hùng mạnh nhất thành phố. "Ui da!!!!!" Đại công tử vừa mới bị đụng đầu vào tường do vừa đi - vừa đọc sách - vừa ăn dâu chấm socola. Cận vệ ba người từ đâu đó nhào ra: "Cậu chủ. Có làm sao không?" - một người nữa quan sát vết thương trên trán - "Dường như đang sưng lên rồi. Cậu có cần đến gặp bác sĩ thẩm mĩ không?" Cố Nhạc Luân xị mặt. Không phải chứ? Bị đụng một cái thôi mà. Đầu bổn thiếu gia đây làm bằng giấy chắc? "Tôi không sao. Mọi người cũng đừng vì chuyện nhỏ này mà nhào ra hết như thế. Lần sau nếu thấy không quan trọng thì một người là được rồi." - nói rồi tiếp tục chấm dâu vào socola mà đi. Trong lòng đám cận vệ cũng rất đau xót, ở cùng cậu chủ bao nhiêu năm, từ khi cậu chủ 5 tuổi tới bây giờ, ít nhiều họ cũng xem cậu chủ như người thân ruột thịt: "Haiz. Cậu Luân thật tốt. Sợ chúng ta cực khổ…
Tác giả: