Làn gió hè thổi tung bay mái tóc dài. Hồ Anh Vũ mặt mày tối sầm lang thang trên lề đường vắng. Chết tiệt! Cô biết mà, hôm nay chẳng phải là ngày tốt lành gì. Đầu tiên là giầy gãy gót, sau là ngã xẩy tay, cuối cùng là ôm biển số xe của thằng bạn trai cũ về nhà. - Mẹ kiếp! Hàn Quốc Cường, coi như anh giỏi. Hồ Anh Vũ buột miệng chửi thề một câu. Càng nghĩ lại càng thấy bực. Có thể Hồ Anh Vũ, cô, không yêu anh ta thật nhưng việc anh ta phải dẫn theo cô "bồ nhí" đến ra mắt cô là không thể chấp nhận được. "Anh Vũ, chúng ta chia tay thôi." Hồ Anh Vũ không yêu Hàn Quốc Cường nên cô không giận, cô chỉ điên vì anh ta giám coi thường cô. Trên đời thiếu gì cách để nói lời chia tay. Hàn Quốc Cường có thể hẹn riêng cô ra nói chuyện hay chỉ đơn giản là gọi một cú điện thoại cô cũng sẽ vui vẻ gật đầu "được, em chấp nhận lời chia tay." vậy mà cái tên mặt búng ra sữa ấy lại chọn ngay cái cách tồi bại nhất. Hỏi xem một người thần kinh có biết điên là gì không? Hồ Anh Vũ nhìn lại hai nửa tấm biển số xe…
Tác giả: