“Nạo!!!” – Theo sau cái xương gà tội nghiệp là một từ đầy quyết đoán bật ra khỏi cặp môi dày nhờn mỡ. “Lục Vĩnh Hạo! Mẹ nhà anh, lặp lại lần nữa coi” – Một bà bầu bụng đã lùm lùm đứng ở phía sau bàn ăn, một tay ôm bụng, tay kia run tanh tách như công tắc điện “Trong bụng này là thân sinh cốt nhục của anh đó! Chỉ bởi vì siêu âm ra là con gái mà anh nỡ bắt tôi bỏ thai! Anh còn là người hả?” Trong lúc cô đang khóc lóc kể lể, một người hầu bàn kiểu Châu Âu đứng tuổi bưng một mâm thức ăn đi lên, thuần thục trình tới trước mặt quý ông đang ăn như sói đói: “Lục ca, nếm thử món chân giò hầm nhừ. Món này lão Quách phải hầm trong lò đất mười năm tuổi theo phương pháp cổ truyền đó. Hương vị này mới xứng tầm cho ngài thưởng thức”. Lục Vĩnh Hạo nghe xong phấn khởi ầm ầm, xách đũa chuẩn bị gắp một miếng chân giò nếm thử… Tiếc thay cho một miếng giò heo hảo hạng, chỉ vì một tư thế “Đại Bàng giương cánh” của bà chửa mà bay đi dẹp lép. Ầm – xoảng – cheng… Toàn bộ một bàn sơn hào hải vị cộng thêm canh…
Tác giả: