Cảnh ban đêm đen như mực, một vòng loan nguyệt đọng lại ở phía chân trời, bị mây đen che khuất, làm cho màn đem càng thêm yên tĩnh cùng quỷ dị. Bốn phía sơn mạch bị màn đêm bao phủ, mông lung lộ ra một mảnh thần bí, trong rừng cây thỉnh thoảng truyền đến tiếng cú mèo kêu thê lương, làm cho người ta nghe xong sởn hết cả gai ốc. Lúc này, bốn bóng dáng tại trong rừng cây xuyên qua, trong tay cầm đèn pin, ngọn đèn từ xa đến gần, bổng nhiên ngừng lại. "Đến rồi, chính là chỗ này." Một nam nhân thân hình cao lớn, vẻ mặt ngưng trọng, tay cầm đèn pin chỉ vào cách đó không xa nói. Ánh đèn sáng ngời chiếu sáng tại nơi cỏ khô lộn xộn chồng chất lên nhau, lờ mờ có thể nhìn thấy một phần của Mộ Bia hoang tàn. "Ừ, không có sai, chính là chỗ này." Một nữ tử xinh xắn lanh lợi bên cạnh nam tử nói, thanh âm thanh thúy, sắc mặt tái nhợt nhìn chằm chằm địa phương ngọn đèn chiếu sáng. Hai trung niên nam tử khác một cao một gầy nhìn xem Mộ Bia, trong mắt lộ ra kinh hỉ đi về phía trước vài bước, cầm đèn pin…
Chương 15: Đoạn ô núi mây mưa
Nữ Đế Xinh Đẹp: Bảy Phu Tranh SủngTác giả: Tiểu Điệp YêuTruyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCảnh ban đêm đen như mực, một vòng loan nguyệt đọng lại ở phía chân trời, bị mây đen che khuất, làm cho màn đem càng thêm yên tĩnh cùng quỷ dị. Bốn phía sơn mạch bị màn đêm bao phủ, mông lung lộ ra một mảnh thần bí, trong rừng cây thỉnh thoảng truyền đến tiếng cú mèo kêu thê lương, làm cho người ta nghe xong sởn hết cả gai ốc. Lúc này, bốn bóng dáng tại trong rừng cây xuyên qua, trong tay cầm đèn pin, ngọn đèn từ xa đến gần, bổng nhiên ngừng lại. "Đến rồi, chính là chỗ này." Một nam nhân thân hình cao lớn, vẻ mặt ngưng trọng, tay cầm đèn pin chỉ vào cách đó không xa nói. Ánh đèn sáng ngời chiếu sáng tại nơi cỏ khô lộn xộn chồng chất lên nhau, lờ mờ có thể nhìn thấy một phần của Mộ Bia hoang tàn. "Ừ, không có sai, chính là chỗ này." Một nữ tử xinh xắn lanh lợi bên cạnh nam tử nói, thanh âm thanh thúy, sắc mặt tái nhợt nhìn chằm chằm địa phương ngọn đèn chiếu sáng. Hai trung niên nam tử khác một cao một gầy nhìn xem Mộ Bia, trong mắt lộ ra kinh hỉ đi về phía trước vài bước, cầm đèn pin… Edit: Dục ÂnHoa Như Mị hoảng sợ nhìn Nguyệt Mộng Tâm,mặc kệ nàng giãy giụa như thế nào,đều giãy giụa không ra.Nũ nhân này là một tên điên.Nguyệt Mộng Tâm thỏa mãn nhìn cực kì khi nhìn thần sắc trên mặt nàng.Nữ nhân này tìm đến mình gây phiền toái,duy nhất một lần nàng cho nàng ta nếm thử đau khổ,về sau khi thấy mình sẽ đi đường vòng.Thời gian dần qua,nàng bắt đầu cởi áo nới dây lưng,vừa cởi vừa ăn đậu hũ ăn quên cả trời đất.“Bổn vương còn không biết ngươi còn có sở thích vậy.Ái cơ của bổn vương có tư vị như thế nào?”Âm thanh trầm thấp lạnh như băng bên tai Nguyệt Mộng Tâm vang lên.Thân thể Nguyệt Mộng Tâm run lên,quay đầu nhìn xem đứng bên ngoài không xa chính là Dạ Ly Hoan.Trên khuôn mặt tuấn mĩ hiện lên nụ cười thản nhiên,cúi đầu xuống ngón tay thon dài không ngừng v**t v* Hoa Như Mị,ôn nhu nói:“Vương gia,ngươi qura nhiên biết hưởng thụ a,…như vậy người tuyệt mĩ như thế này đưa cho ta như thế nào?”“Chỉ cần ngươi làm Trắc Phi của bổn vương,bổn vương liền đưa cho ngươi mười người như vậy thì như thế nào?”Dạ Ly Hoan tà mị cười nhẹ,từng bước một tiêu sái đi đến.Hai đồng tử đen kịt một mảnh u ám.
Edit: Dục Ân
Hoa Như Mị hoảng sợ nhìn Nguyệt Mộng Tâm,mặc kệ nàng giãy giụa như thế nào,đều giãy giụa không ra.Nũ nhân này là một tên điên.
Nguyệt Mộng Tâm thỏa mãn nhìn cực kì khi nhìn thần sắc trên mặt nàng.Nữ nhân này tìm đến mình gây phiền toái,duy nhất một lần nàng cho nàng ta nếm thử đau khổ,về sau khi thấy mình sẽ đi đường vòng.
Thời gian dần qua,nàng bắt đầu cởi áo nới dây lưng,vừa cởi vừa ăn đậu hũ ăn quên cả trời đất.
“Bổn vương còn không biết ngươi còn có sở thích vậy.Ái cơ của bổn vương có tư vị như thế nào?”
Âm thanh trầm thấp lạnh như băng bên tai Nguyệt Mộng Tâm vang lên.
Thân thể Nguyệt Mộng Tâm run lên,quay đầu nhìn xem đứng bên ngoài không xa chính là Dạ Ly Hoan.Trên khuôn mặt tuấn mĩ hiện lên nụ cười thản nhiên,cúi đầu xuống ngón tay thon dài không ngừng v**t v* Hoa Như Mị,ôn nhu nói:
“Vương gia,ngươi qura nhiên biết hưởng thụ a,…như vậy người tuyệt mĩ như thế này đưa cho ta như thế nào?”
“Chỉ cần ngươi làm Trắc Phi của bổn vương,bổn vương liền đưa cho ngươi mười người như vậy thì như thế nào?”
Dạ Ly Hoan tà mị cười nhẹ,từng bước một tiêu sái đi đến.Hai đồng tử đen kịt một mảnh u ám.
Nữ Đế Xinh Đẹp: Bảy Phu Tranh SủngTác giả: Tiểu Điệp YêuTruyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngCảnh ban đêm đen như mực, một vòng loan nguyệt đọng lại ở phía chân trời, bị mây đen che khuất, làm cho màn đem càng thêm yên tĩnh cùng quỷ dị. Bốn phía sơn mạch bị màn đêm bao phủ, mông lung lộ ra một mảnh thần bí, trong rừng cây thỉnh thoảng truyền đến tiếng cú mèo kêu thê lương, làm cho người ta nghe xong sởn hết cả gai ốc. Lúc này, bốn bóng dáng tại trong rừng cây xuyên qua, trong tay cầm đèn pin, ngọn đèn từ xa đến gần, bổng nhiên ngừng lại. "Đến rồi, chính là chỗ này." Một nam nhân thân hình cao lớn, vẻ mặt ngưng trọng, tay cầm đèn pin chỉ vào cách đó không xa nói. Ánh đèn sáng ngời chiếu sáng tại nơi cỏ khô lộn xộn chồng chất lên nhau, lờ mờ có thể nhìn thấy một phần của Mộ Bia hoang tàn. "Ừ, không có sai, chính là chỗ này." Một nữ tử xinh xắn lanh lợi bên cạnh nam tử nói, thanh âm thanh thúy, sắc mặt tái nhợt nhìn chằm chằm địa phương ngọn đèn chiếu sáng. Hai trung niên nam tử khác một cao một gầy nhìn xem Mộ Bia, trong mắt lộ ra kinh hỉ đi về phía trước vài bước, cầm đèn pin… Edit: Dục ÂnHoa Như Mị hoảng sợ nhìn Nguyệt Mộng Tâm,mặc kệ nàng giãy giụa như thế nào,đều giãy giụa không ra.Nũ nhân này là một tên điên.Nguyệt Mộng Tâm thỏa mãn nhìn cực kì khi nhìn thần sắc trên mặt nàng.Nữ nhân này tìm đến mình gây phiền toái,duy nhất một lần nàng cho nàng ta nếm thử đau khổ,về sau khi thấy mình sẽ đi đường vòng.Thời gian dần qua,nàng bắt đầu cởi áo nới dây lưng,vừa cởi vừa ăn đậu hũ ăn quên cả trời đất.“Bổn vương còn không biết ngươi còn có sở thích vậy.Ái cơ của bổn vương có tư vị như thế nào?”Âm thanh trầm thấp lạnh như băng bên tai Nguyệt Mộng Tâm vang lên.Thân thể Nguyệt Mộng Tâm run lên,quay đầu nhìn xem đứng bên ngoài không xa chính là Dạ Ly Hoan.Trên khuôn mặt tuấn mĩ hiện lên nụ cười thản nhiên,cúi đầu xuống ngón tay thon dài không ngừng v**t v* Hoa Như Mị,ôn nhu nói:“Vương gia,ngươi qura nhiên biết hưởng thụ a,…như vậy người tuyệt mĩ như thế này đưa cho ta như thế nào?”“Chỉ cần ngươi làm Trắc Phi của bổn vương,bổn vương liền đưa cho ngươi mười người như vậy thì như thế nào?”Dạ Ly Hoan tà mị cười nhẹ,từng bước một tiêu sái đi đến.Hai đồng tử đen kịt một mảnh u ám.