Tác giả:

Mọi người có bao giờ tin có nghề đạo sĩ? Có lẽ thập kỉ trước thì các bạn còn tin chứ vào thời hiện đại này thì nghề đạo sĩ, thầy pháp thì toàn lừa đảo là chính! c*̃ng phải thôi vì giờ ai còn tin trừ ma diệt quỷ nữa! Tôi nếu là 1 năm về trước chắc chắn c*̃ng giống như các bạn, c*̃ng không bao giờ tin mấy chuyện hoang đường! Nhưng vật đổi sao dời, cuộc đời con người thật khó nói trước được chữ ngờ… Thời điểm này 1 năm về trước, cái thời điểm mà tôi ở dưới đáy xã hội, mất niềm tin vào chính mình vì quá vô dụng, tệ hại, không nghề nghiệp, không tình ái. Cái thời điểm mà tôi dùng mạng xã hội để trốn tránh hiện thực đầy u tối! Phó trại chủ c*̉a liên vân trại được nể trọng biết bao dưới 1 thằng táo trên đầu thằng minh nhưng c*̃ng chỉ là ảo mộng facebook! Tôi cố gắng kiếm một công việc nhưng thật sự khó trước một xã hội cạnh tranh đến tàn khốc,…

Quyển 4 - Chương 20: Giao chiến cương thi tinh

Tôi Là Đạo SĩTác giả: Nguyễn ĐiệpTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh DịMọi người có bao giờ tin có nghề đạo sĩ? Có lẽ thập kỉ trước thì các bạn còn tin chứ vào thời hiện đại này thì nghề đạo sĩ, thầy pháp thì toàn lừa đảo là chính! c*̃ng phải thôi vì giờ ai còn tin trừ ma diệt quỷ nữa! Tôi nếu là 1 năm về trước chắc chắn c*̃ng giống như các bạn, c*̃ng không bao giờ tin mấy chuyện hoang đường! Nhưng vật đổi sao dời, cuộc đời con người thật khó nói trước được chữ ngờ… Thời điểm này 1 năm về trước, cái thời điểm mà tôi ở dưới đáy xã hội, mất niềm tin vào chính mình vì quá vô dụng, tệ hại, không nghề nghiệp, không tình ái. Cái thời điểm mà tôi dùng mạng xã hội để trốn tránh hiện thực đầy u tối! Phó trại chủ c*̉a liên vân trại được nể trọng biết bao dưới 1 thằng táo trên đầu thằng minh nhưng c*̃ng chỉ là ảo mộng facebook! Tôi cố gắng kiếm một công việc nhưng thật sự khó trước một xã hội cạnh tranh đến tàn khốc,… Mùi tử khí phát ra nồng nặc xung quanh hai chiếc quan tài gỗ làm chúng tôi phải che mũi lùi lại ra đằng sau, 2 con cương thi một nam một nữ trong chiếc quan tài từ từ đứng thẳng đứng dậy.Chúng nhe răng phả ra làn khí xanh rồi chĩa đôi bàn tay với những móng vuốt đen sắc nhọn về phía chúng tôi. Tôi khẽ mỉm cười rồi lại đeo mask oxy vào miệng tiến thẳng về phía chúng, một khi đã có pháp bảo hiện đại này thì đừng nói là cương thi tinh ngay cả siêu cấp thi vương tôi cũng chẳng coi ra cái nghĩa địa gì luôn.Tôi tiến gần đến chúng, rồi cầm đạo bùa màu vàng định dán lên trán 2 con cương thi. Nhưng hình như có gì đó không ổn, đôi mắt chúng hình như nhìn thẳng về phía tôi, miệng chúng nhe răng ra với thái độ hằm hè lộ vẻ sự tức giận.- Lùi lại mau! Cương thi tinh không bị mù đâu...!Tôi vẫn chưa kịp định hình lại sự việc thì đã thấy thân thể mình bay về một phía, rồi ngã bổ nhào xuống mặt đất. Ngực của tôi cảm thấy ê ẩm hết sức sau quả vạt tay cực mạnh của con cương thi tinh đực, tôi nhăn nhó định quay sang mắng ông bác già cho bõ ghét vì không can ngăn sớm hơn nhưng có lẽ mọi việc lúc này không ổn...Ông bác già và tên Xao Jin đang vất vả chống đỡ lại từng đợt tấn công của con cương thi tinh đực, nhìn điệu bộ của họ thì biết ngay lần này là lành ít dữ nhiều rồi. Tôi xoa ngực cho đỡ đau rồi cố gắng gượng dậy, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì hình như có gì đó thiếu sót, con thi tinh đực đang đánh nhau với 2 người họ vậy con thi tinh cái đâu?Tiếng gầm gừ sau lưng, làm gáy tôi bỗng nhiên rùng mình. Tôi nhanh trí lộn một vòng sang ngang vừa kịp lúc tránh được 10 đầu ngón tay của con thi tinh cái, nhìn chục lỗ sâu hoăm hoắm trên nền đất, vầng trán tôi toát mồ hôi hột. May mà mình tránh kịp không thì đã ngắm gà khỏa thân rồi.Tất nhiên là sau khi được chiêm ngưỡng sức mạnh của con thi tinh cái, bản thân tôi chỉ biết chạy và chạy. Nhưng con hàng cấp boss này không còn dễ chơi như mấy con crẹp lúc trước, dù tôi có chạy nhanh đến mấy thì nó cũng nhảy nhanh hơn và chặn đường lùi của tôi.Sau một hồi vần nhau như mèo đuổi chuột, bản thân tôi đã không còn sức để chạy tiếp nữa. Nhưng tôi không thể đầu hàng dễ dàng như vậy được, nắm chặt "phá hồn kiếm" trong tay, tôi nhăn mặt nhìn về con thi tinh cái rồi gầm gừ hét lớn:- Dồn tao vào đường cùng...? Tao hấp CMM!Tôi lao thật nhanh đến con thi tinh cái rồi đâm mạnh " Phá Hồn Kiếm " vào ngực nó.- Phập....!Tiếng vật nhọn xuyên qua cơ thể, đôi mắt tôi nhìn thẳng về phía ngực con cương thi. Kiếm của tôi không thể đâm qua cơ thể mình đồng da sắt của nó, vậy âm thanh lúc nãy từ đâu phát ra...?Tôi cúi xuống nhìn lại bụng của mình, nó đang bị 5 đầu ngón tay của con thi tinh cái đâm xuyên qua. Hàm răng của con thi tinh cái cắm phập thẳng vào cổ của tôi, một dòng máu đỏ từ từ chảy ra và tôi biết chắc chắn một điều:- Lần này mình xong thật rồi...!

Mùi tử khí phát ra nồng nặc xung quanh hai chiếc quan tài gỗ làm chúng tôi phải che mũi lùi lại ra đằng sau, 2 con cương thi một nam một nữ trong chiếc quan tài từ từ đứng thẳng đứng dậy.

Chúng nhe răng phả ra làn khí xanh rồi chĩa đôi bàn tay với những móng vuốt đen sắc nhọn về phía chúng tôi. Tôi khẽ mỉm cười rồi lại đeo mask oxy vào miệng tiến thẳng về phía chúng, một khi đã có pháp bảo hiện đại này thì đừng nói là cương thi tinh ngay cả siêu cấp thi vương tôi cũng chẳng coi ra cái nghĩa địa gì luôn.

Tôi tiến gần đến chúng, rồi cầm đạo bùa màu vàng định dán lên trán 2 con cương thi. Nhưng hình như có gì đó không ổn, đôi mắt chúng hình như nhìn thẳng về phía tôi, miệng chúng nhe răng ra với thái độ hằm hè lộ vẻ sự tức giận.

- Lùi lại mau! Cương thi tinh không bị mù đâu...!

Tôi vẫn chưa kịp định hình lại sự việc thì đã thấy thân thể mình bay về một phía, rồi ngã bổ nhào xuống mặt đất. Ngực của tôi cảm thấy ê ẩm hết sức sau quả vạt tay cực mạnh của con cương thi tinh đực, tôi nhăn nhó định quay sang mắng ông bác già cho bõ ghét vì không can ngăn sớm hơn nhưng có lẽ mọi việc lúc này không ổn...

Ông bác già và tên Xao Jin đang vất vả chống đỡ lại từng đợt tấn công của con cương thi tinh đực, nhìn điệu bộ của họ thì biết ngay lần này là lành ít dữ nhiều rồi. Tôi xoa ngực cho đỡ đau rồi cố gắng gượng dậy, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì hình như có gì đó thiếu sót, con thi tinh đực đang đánh nhau với 2 người họ vậy con thi tinh cái đâu?

Tiếng gầm gừ sau lưng, làm gáy tôi bỗng nhiên rùng mình. Tôi nhanh trí lộn một vòng sang ngang vừa kịp lúc tránh được 10 đầu ngón tay của con thi tinh cái, nhìn chục lỗ sâu hoăm hoắm trên nền đất, vầng trán tôi toát mồ hôi hột. May mà mình tránh kịp không thì đã ngắm gà khỏa thân rồi.

Tất nhiên là sau khi được chiêm ngưỡng sức mạnh của con thi tinh cái, bản thân tôi chỉ biết chạy và chạy. Nhưng con hàng cấp boss này không còn dễ chơi như mấy con crẹp lúc trước, dù tôi có chạy nhanh đến mấy thì nó cũng nhảy nhanh hơn và chặn đường lùi của tôi.

Sau một hồi vần nhau như mèo đuổi chuột, bản thân tôi đã không còn sức để chạy tiếp nữa. Nhưng tôi không thể đầu hàng dễ dàng như vậy được, nắm chặt "phá hồn kiếm" trong tay, tôi nhăn mặt nhìn về con thi tinh cái rồi gầm gừ hét lớn:

- Dồn tao vào đường cùng...? Tao hấp CMM!

Tôi lao thật nhanh đến con thi tinh cái rồi đâm mạnh " Phá Hồn Kiếm " vào ngực nó.

- Phập....!

Tiếng vật nhọn xuyên qua cơ thể, đôi mắt tôi nhìn thẳng về phía ngực con cương thi. Kiếm của tôi không thể đâm qua cơ thể mình đồng da sắt của nó, vậy âm thanh lúc nãy từ đâu phát ra...?

Tôi cúi xuống nhìn lại bụng của mình, nó đang bị 5 đầu ngón tay của con thi tinh cái đâm xuyên qua. Hàm răng của con thi tinh cái cắm phập thẳng vào cổ của tôi, một dòng máu đỏ từ từ chảy ra và tôi biết chắc chắn một điều:

- Lần này mình xong thật rồi...!

Tôi Là Đạo SĩTác giả: Nguyễn ĐiệpTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh DịMọi người có bao giờ tin có nghề đạo sĩ? Có lẽ thập kỉ trước thì các bạn còn tin chứ vào thời hiện đại này thì nghề đạo sĩ, thầy pháp thì toàn lừa đảo là chính! c*̃ng phải thôi vì giờ ai còn tin trừ ma diệt quỷ nữa! Tôi nếu là 1 năm về trước chắc chắn c*̃ng giống như các bạn, c*̃ng không bao giờ tin mấy chuyện hoang đường! Nhưng vật đổi sao dời, cuộc đời con người thật khó nói trước được chữ ngờ… Thời điểm này 1 năm về trước, cái thời điểm mà tôi ở dưới đáy xã hội, mất niềm tin vào chính mình vì quá vô dụng, tệ hại, không nghề nghiệp, không tình ái. Cái thời điểm mà tôi dùng mạng xã hội để trốn tránh hiện thực đầy u tối! Phó trại chủ c*̉a liên vân trại được nể trọng biết bao dưới 1 thằng táo trên đầu thằng minh nhưng c*̃ng chỉ là ảo mộng facebook! Tôi cố gắng kiếm một công việc nhưng thật sự khó trước một xã hội cạnh tranh đến tàn khốc,… Mùi tử khí phát ra nồng nặc xung quanh hai chiếc quan tài gỗ làm chúng tôi phải che mũi lùi lại ra đằng sau, 2 con cương thi một nam một nữ trong chiếc quan tài từ từ đứng thẳng đứng dậy.Chúng nhe răng phả ra làn khí xanh rồi chĩa đôi bàn tay với những móng vuốt đen sắc nhọn về phía chúng tôi. Tôi khẽ mỉm cười rồi lại đeo mask oxy vào miệng tiến thẳng về phía chúng, một khi đã có pháp bảo hiện đại này thì đừng nói là cương thi tinh ngay cả siêu cấp thi vương tôi cũng chẳng coi ra cái nghĩa địa gì luôn.Tôi tiến gần đến chúng, rồi cầm đạo bùa màu vàng định dán lên trán 2 con cương thi. Nhưng hình như có gì đó không ổn, đôi mắt chúng hình như nhìn thẳng về phía tôi, miệng chúng nhe răng ra với thái độ hằm hè lộ vẻ sự tức giận.- Lùi lại mau! Cương thi tinh không bị mù đâu...!Tôi vẫn chưa kịp định hình lại sự việc thì đã thấy thân thể mình bay về một phía, rồi ngã bổ nhào xuống mặt đất. Ngực của tôi cảm thấy ê ẩm hết sức sau quả vạt tay cực mạnh của con cương thi tinh đực, tôi nhăn nhó định quay sang mắng ông bác già cho bõ ghét vì không can ngăn sớm hơn nhưng có lẽ mọi việc lúc này không ổn...Ông bác già và tên Xao Jin đang vất vả chống đỡ lại từng đợt tấn công của con cương thi tinh đực, nhìn điệu bộ của họ thì biết ngay lần này là lành ít dữ nhiều rồi. Tôi xoa ngực cho đỡ đau rồi cố gắng gượng dậy, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì hình như có gì đó thiếu sót, con thi tinh đực đang đánh nhau với 2 người họ vậy con thi tinh cái đâu?Tiếng gầm gừ sau lưng, làm gáy tôi bỗng nhiên rùng mình. Tôi nhanh trí lộn một vòng sang ngang vừa kịp lúc tránh được 10 đầu ngón tay của con thi tinh cái, nhìn chục lỗ sâu hoăm hoắm trên nền đất, vầng trán tôi toát mồ hôi hột. May mà mình tránh kịp không thì đã ngắm gà khỏa thân rồi.Tất nhiên là sau khi được chiêm ngưỡng sức mạnh của con thi tinh cái, bản thân tôi chỉ biết chạy và chạy. Nhưng con hàng cấp boss này không còn dễ chơi như mấy con crẹp lúc trước, dù tôi có chạy nhanh đến mấy thì nó cũng nhảy nhanh hơn và chặn đường lùi của tôi.Sau một hồi vần nhau như mèo đuổi chuột, bản thân tôi đã không còn sức để chạy tiếp nữa. Nhưng tôi không thể đầu hàng dễ dàng như vậy được, nắm chặt "phá hồn kiếm" trong tay, tôi nhăn mặt nhìn về con thi tinh cái rồi gầm gừ hét lớn:- Dồn tao vào đường cùng...? Tao hấp CMM!Tôi lao thật nhanh đến con thi tinh cái rồi đâm mạnh " Phá Hồn Kiếm " vào ngực nó.- Phập....!Tiếng vật nhọn xuyên qua cơ thể, đôi mắt tôi nhìn thẳng về phía ngực con cương thi. Kiếm của tôi không thể đâm qua cơ thể mình đồng da sắt của nó, vậy âm thanh lúc nãy từ đâu phát ra...?Tôi cúi xuống nhìn lại bụng của mình, nó đang bị 5 đầu ngón tay của con thi tinh cái đâm xuyên qua. Hàm răng của con thi tinh cái cắm phập thẳng vào cổ của tôi, một dòng máu đỏ từ từ chảy ra và tôi biết chắc chắn một điều:- Lần này mình xong thật rồi...!

Quyển 4 - Chương 20: Giao chiến cương thi tinh