Đỉnh tuyết sơn, mai táng vô số bạch cốt. Dài đằng đẵng tuyết sơn, một đạo bóng dáng hỏa hồng sắc dần dần trở nên rõ ràng, dáng người uyển chuyển, tóc dài ngang eo, đó là một nữ tử đang ở thời xuân sắc nhất, trẻ trung nhất. Nhưng, hai đầu lông mày nữ tử này lại mang theo vô tận tang thương, một đầu ngân phát, giống như tuyết trắng nơi này chói mắt. Nàng mặc một cái váy dài màu đỏ thẫm, tại đây Tuyết sơn đỉnh đầy trời tuyết trắng, giống như một đoàn hỏa diễm thiêu đốt, k*ch th*ch ánh mắt thế nhân. Nàng đi chân trần, từng bước, từng bước chậm rãi đi về phía trước, ngũ quan thanh lệ thoát tục, khí chất tuyệt trần kiêu ngạo, không nhiễm bụi trần, giống như tiên tử trên chín tầng trời, thánh khiết vô hạ, tinh khiết như tuyết. Nếu đến gần liền sẽ phát hiện, nàng mỗi một bước đi, sau lưng liền là một đạo đỏ tươi ấn ký, đó là...bị máu tươi nhiễm đỏ. Trên người nàng tản ra nồng đậm mùi máu tươi, trong người quần áo cũng không phải là màu đỏ, mà là bị vô số máu tươi nhuộm thành, quần áo phía…
Chương 315: Cái gọi là "Chân tướng" (3)
Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú SưTác giả: Toan Vị Thanh MôngTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐỉnh tuyết sơn, mai táng vô số bạch cốt. Dài đằng đẵng tuyết sơn, một đạo bóng dáng hỏa hồng sắc dần dần trở nên rõ ràng, dáng người uyển chuyển, tóc dài ngang eo, đó là một nữ tử đang ở thời xuân sắc nhất, trẻ trung nhất. Nhưng, hai đầu lông mày nữ tử này lại mang theo vô tận tang thương, một đầu ngân phát, giống như tuyết trắng nơi này chói mắt. Nàng mặc một cái váy dài màu đỏ thẫm, tại đây Tuyết sơn đỉnh đầy trời tuyết trắng, giống như một đoàn hỏa diễm thiêu đốt, k*ch th*ch ánh mắt thế nhân. Nàng đi chân trần, từng bước, từng bước chậm rãi đi về phía trước, ngũ quan thanh lệ thoát tục, khí chất tuyệt trần kiêu ngạo, không nhiễm bụi trần, giống như tiên tử trên chín tầng trời, thánh khiết vô hạ, tinh khiết như tuyết. Nếu đến gần liền sẽ phát hiện, nàng mỗi một bước đi, sau lưng liền là một đạo đỏ tươi ấn ký, đó là...bị máu tươi nhiễm đỏ. Trên người nàng tản ra nồng đậm mùi máu tươi, trong người quần áo cũng không phải là màu đỏ, mà là bị vô số máu tươi nhuộm thành, quần áo phía… "Tộc trưởng, vì tương lai gia tộc, ngươi không nên lòng dạ đàn bà! Đừng quên tổ huấn nói, Thủy Đình, là người có số mệnh mang phúc trong lời tổ huấn nói, âm dương rối loạn, không thuộc ngũ hành, không chịu sự khống chế của thiên địa quy tắc. Dùng hắn làm tế phẩm, gia tộc của ta mới có thể thiên thu vạn thế, xưng bá ngũ hành đại lục, mới không thẹn với di huấn của tổ tông!"Đại trưởng lão nói xong, tộc trưởng trầm mặc.Đại trưởng lão nói, thân là tộc trưởng Thủy Vô Tình sao có thể không biết?Nhưng hắn cảm giác, cảm thấy Đại trưởng lão nói có chỗ khác biệt so với tổ huấn, lúc trước Thủy Đình cũng là do Đại trưởng lão phát hiện trước, mệnh lệnh một nhà Thủy Vô Nhai phải sinh dưỡng thật tốt, nhiều năm như vậy hắn luôn luôn đặc biệt chú ý động tĩnh của Thủy Đình, ai ngờ hắn lại là bùn loãng không thể trát tường, thân mình tính cách yếu đuối không có năng lực, thêm việc Thủy Vô Nhai hết sức bỏ mặc, quả thực làm cho hắn càng ngày càng thất vọng, dần dần, cuối cùng một tia bất an đối với Thủy Vô Tình dưới đáy lòng cũng đã biến mất.Thân là người Thủy thị, hy sinh vì gia tộc, là vinh hạnh của hắn!"Vậy thì làm phiền Đại trưởng lão. Tương lai gia tộc, quan trọng hơn tất cả, về phần chuyện khác, ta sẽ xử lý, Đại trưởng lão cứ yên tâm." Thủy Vô Tình chỉ vào bên trong, ngoại trừ Hàn Thu không hiểu sao lại xuất hiện giúp bọn họ một lần, cùng với thiếu nữ áo đỏ bộ dáng đều rất quái dị, thì không có người khác.Mà giờ khắc này, bên ngoài phòng, thân hình Dạ Thất Thất biến mất cũng nghe thấy đối thoại của bọn họ, khóe môi nhếch lên tia cười chế giễu lạnh lẽo.Số mệnh mang phúc, âm dương rối loạn, không thuộc ngũ hành, không chịu thiên địa quy tắc chế... Chậc chậc chậc, không thể tưởng được thân phận này còn có mệnh số tốt như vậy, ngược lại thật sự là làm cho nàng mở to mắt mà nhìn a!Gia tộc Thủy thị này dã tâm cũng không nhỏ, thiên thu vạn thế, xưng bá ngũ hành đại lục... A, thực là một đám người buồn cười hài hước.Thủy Đình như thế nào thì nàng không biết, nhưng trước mắt, thân phận Thủy Đình này là Dạ Thất Thất nàng, đây chẳng phải là nói, người bị xem như tế phẩm đưa lên đàn tế sắp mất đi tính mạng là Dạ Thất Thất nàng, bọn họ tràn đầy tự tin hạ kết luận như vậy, bọn họ đã hỏi qua ý của nàng sao? Nàng đồng ý hy sinh cái tôi, vì thành tựu gia tộc Thủy thị sao?Bọn họ thật sự quá hài hước, quả thực là một đám đần độn tự cho là đúng."Tộc trưởng yên tâm, chuyện này ta nhất định sẽ không để lọt cho dù chỉ là một giọt nước, sẽ không bị những gia tộc khác phát hiện, chờ chúng ta thành công mở ra đàn tế, đạt được thần khí mà tổ tiên lưu lại, chính là ngày diệt tộc của Hỏa gia tộc!" Nhắc tới Hỏa gia tộc, trong mắt Đại trưởng lão tràn đầy hận ý nồng đậm."Nếu không phải Hỏa gia tộc, tộc của ta sao lại có thể luân lạc tới mức làm bạn với Ma tộc được? Đợi đến khi có thần khí, ta nhất định phải để cho Hỏa gia tộc nếm thử cảm giác bị Ma tộc khống chế không thể là chính mình..." Thủy Vô Tình nghĩ đến ái thê của chính mình bị Ma tộc khống chế cuối cùng chết đi, đáy lòng nổi lên hận ý nồng đậm, nhưng hắn lại ghi tạc tất cả cừu hận này lên trên người Hỏa gia tộc.Nếu không phải lần kịch chiến với Hỏa gia tộc đó ngộ thương đến vợ của hắn, sao người Ma tộc có thể có cơ hội thừa dịp yếu mà khống chế nàng? Cuối cùng còn làm hại nàng mất đi tính mạng. Ma tộc quá mạnh mẽ, hắn tạm thời không có cách nào báo thù, dĩ nhiên là Hỏa gia tộc thành đối tượng cừu hận của hắn."Xung khắc như nước với lửa, có Thủy thị gia tộc ta, liền không có Hỏa gia tộc hắn! Nhiều năm như vậy, Hỏa gia tộc cùng gia tộc ta là địch, đả thương gia tộc của ta vô số người, Hỏa Kỳ Vân kia lại ba lần bốn lượt nhục nhã Thanh Ngạo, thật là đáng hận, chỉ cần sau khi chuyện thành công, thù mới hận cũ cùng tính một lượt, nhất định phải làm cho Hỏa gia tộc vạn kiếp bất phục, hồn phách không còn!" Đại trưởng lão nghiến răng nghiến lợi, oán hận mở miệng.Ma tộc... Thần khí...Không nên đánh rắn động cỏ, vốn Dạ Thất Thất muốn rời đi nơi này trước, đột nhiên nghe được hai người này nói chuyện, lúc này quyết định mạo hiểm lưu lại.Đáy mắt Dạ Thất Thất lóe qua một chút tinh quang, trong lòng có kế hoạch của chính mình.Lời tác giả: PS: Chương trước ta viết tên sai rồi, nhưng nội dung vẫn đúng! Bỏ qua nha nha (づ ̄3 ̄)づ ~Hết chương 315
"Tộc trưởng, vì tương lai gia tộc, ngươi không nên lòng dạ đàn bà! Đừng quên tổ huấn nói, Thủy Đình, là người có số mệnh mang phúc trong lời tổ huấn nói, âm dương rối loạn, không thuộc ngũ hành, không chịu sự khống chế của thiên địa quy tắc. Dùng hắn làm tế phẩm, gia tộc của ta mới có thể thiên thu vạn thế, xưng bá ngũ hành đại lục, mới không thẹn với di huấn của tổ tông!"
Đại trưởng lão nói xong, tộc trưởng trầm mặc.
Đại trưởng lão nói, thân là tộc trưởng Thủy Vô Tình sao có thể không biết?
Nhưng hắn cảm giác, cảm thấy Đại trưởng lão nói có chỗ khác biệt so với tổ huấn, lúc trước Thủy Đình cũng là do Đại trưởng lão phát hiện trước, mệnh lệnh một nhà Thủy Vô Nhai phải sinh dưỡng thật tốt, nhiều năm như vậy hắn luôn luôn đặc biệt chú ý động tĩnh của Thủy Đình, ai ngờ hắn lại là bùn loãng không thể trát tường, thân mình tính cách yếu đuối không có năng lực, thêm việc Thủy Vô Nhai hết sức bỏ mặc, quả thực làm cho hắn càng ngày càng thất vọng, dần dần, cuối cùng một tia bất an đối với Thủy Vô Tình dưới đáy lòng cũng đã biến mất.
Thân là người Thủy thị, hy sinh vì gia tộc, là vinh hạnh của hắn!
"Vậy thì làm phiền Đại trưởng lão. Tương lai gia tộc, quan trọng hơn tất cả, về phần chuyện khác, ta sẽ xử lý, Đại trưởng lão cứ yên tâm." Thủy Vô Tình chỉ vào bên trong, ngoại trừ Hàn Thu không hiểu sao lại xuất hiện giúp bọn họ một lần, cùng với thiếu nữ áo đỏ bộ dáng đều rất quái dị, thì không có người khác.
Mà giờ khắc này, bên ngoài phòng, thân hình Dạ Thất Thất biến mất cũng nghe thấy đối thoại của bọn họ, khóe môi nhếch lên tia cười chế giễu lạnh lẽo.
Số mệnh mang phúc, âm dương rối loạn, không thuộc ngũ hành, không chịu thiên địa quy tắc chế... Chậc chậc chậc, không thể tưởng được thân phận này còn có mệnh số tốt như vậy, ngược lại thật sự là làm cho nàng mở to mắt mà nhìn a!
Gia tộc Thủy thị này dã tâm cũng không nhỏ, thiên thu vạn thế, xưng bá ngũ hành đại lục... A, thực là một đám người buồn cười hài hước.
Thủy Đình như thế nào thì nàng không biết, nhưng trước mắt, thân phận Thủy Đình này là Dạ Thất Thất nàng, đây chẳng phải là nói, người bị xem như tế phẩm đưa lên đàn tế sắp mất đi tính mạng là Dạ Thất Thất nàng, bọn họ tràn đầy tự tin hạ kết luận như vậy, bọn họ đã hỏi qua ý của nàng sao? Nàng đồng ý hy sinh cái tôi, vì thành tựu gia tộc Thủy thị sao?
Bọn họ thật sự quá hài hước, quả thực là một đám đần độn tự cho là đúng.
"Tộc trưởng yên tâm, chuyện này ta nhất định sẽ không để lọt cho dù chỉ là một giọt nước, sẽ không bị những gia tộc khác phát hiện, chờ chúng ta thành công mở ra đàn tế, đạt được thần khí mà tổ tiên lưu lại, chính là ngày diệt tộc của Hỏa gia tộc!" Nhắc tới Hỏa gia tộc, trong mắt Đại trưởng lão tràn đầy hận ý nồng đậm.
"Nếu không phải Hỏa gia tộc, tộc của ta sao lại có thể luân lạc tới mức làm bạn với Ma tộc được? Đợi đến khi có thần khí, ta nhất định phải để cho Hỏa gia tộc nếm thử cảm giác bị Ma tộc khống chế không thể là chính mình..." Thủy Vô Tình nghĩ đến ái thê của chính mình bị Ma tộc khống chế cuối cùng chết đi, đáy lòng nổi lên hận ý nồng đậm, nhưng hắn lại ghi tạc tất cả cừu hận này lên trên người Hỏa gia tộc.
Nếu không phải lần kịch chiến với Hỏa gia tộc đó ngộ thương đến vợ của hắn, sao người Ma tộc có thể có cơ hội thừa dịp yếu mà khống chế nàng? Cuối cùng còn làm hại nàng mất đi tính mạng. Ma tộc quá mạnh mẽ, hắn tạm thời không có cách nào báo thù, dĩ nhiên là Hỏa gia tộc thành đối tượng cừu hận của hắn.
"Xung khắc như nước với lửa, có Thủy thị gia tộc ta, liền không có Hỏa gia tộc hắn! Nhiều năm như vậy, Hỏa gia tộc cùng gia tộc ta là địch, đả thương gia tộc của ta vô số người, Hỏa Kỳ Vân kia lại ba lần bốn lượt nhục nhã Thanh Ngạo, thật là đáng hận, chỉ cần sau khi chuyện thành công, thù mới hận cũ cùng tính một lượt, nhất định phải làm cho Hỏa gia tộc vạn kiếp bất phục, hồn phách không còn!" Đại trưởng lão nghiến răng nghiến lợi, oán hận mở miệng.
Ma tộc... Thần khí...
Không nên đánh rắn động cỏ, vốn Dạ Thất Thất muốn rời đi nơi này trước, đột nhiên nghe được hai người này nói chuyện, lúc này quyết định mạo hiểm lưu lại.
Đáy mắt Dạ Thất Thất lóe qua một chút tinh quang, trong lòng có kế hoạch của chính mình.
Lời tác giả: PS: Chương trước ta viết tên sai rồi, nhưng nội dung vẫn đúng! Bỏ qua nha nha (づ ̄3 ̄)づ ~
Hết chương 315
Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú SưTác giả: Toan Vị Thanh MôngTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐỉnh tuyết sơn, mai táng vô số bạch cốt. Dài đằng đẵng tuyết sơn, một đạo bóng dáng hỏa hồng sắc dần dần trở nên rõ ràng, dáng người uyển chuyển, tóc dài ngang eo, đó là một nữ tử đang ở thời xuân sắc nhất, trẻ trung nhất. Nhưng, hai đầu lông mày nữ tử này lại mang theo vô tận tang thương, một đầu ngân phát, giống như tuyết trắng nơi này chói mắt. Nàng mặc một cái váy dài màu đỏ thẫm, tại đây Tuyết sơn đỉnh đầy trời tuyết trắng, giống như một đoàn hỏa diễm thiêu đốt, k*ch th*ch ánh mắt thế nhân. Nàng đi chân trần, từng bước, từng bước chậm rãi đi về phía trước, ngũ quan thanh lệ thoát tục, khí chất tuyệt trần kiêu ngạo, không nhiễm bụi trần, giống như tiên tử trên chín tầng trời, thánh khiết vô hạ, tinh khiết như tuyết. Nếu đến gần liền sẽ phát hiện, nàng mỗi một bước đi, sau lưng liền là một đạo đỏ tươi ấn ký, đó là...bị máu tươi nhiễm đỏ. Trên người nàng tản ra nồng đậm mùi máu tươi, trong người quần áo cũng không phải là màu đỏ, mà là bị vô số máu tươi nhuộm thành, quần áo phía… "Tộc trưởng, vì tương lai gia tộc, ngươi không nên lòng dạ đàn bà! Đừng quên tổ huấn nói, Thủy Đình, là người có số mệnh mang phúc trong lời tổ huấn nói, âm dương rối loạn, không thuộc ngũ hành, không chịu sự khống chế của thiên địa quy tắc. Dùng hắn làm tế phẩm, gia tộc của ta mới có thể thiên thu vạn thế, xưng bá ngũ hành đại lục, mới không thẹn với di huấn của tổ tông!"Đại trưởng lão nói xong, tộc trưởng trầm mặc.Đại trưởng lão nói, thân là tộc trưởng Thủy Vô Tình sao có thể không biết?Nhưng hắn cảm giác, cảm thấy Đại trưởng lão nói có chỗ khác biệt so với tổ huấn, lúc trước Thủy Đình cũng là do Đại trưởng lão phát hiện trước, mệnh lệnh một nhà Thủy Vô Nhai phải sinh dưỡng thật tốt, nhiều năm như vậy hắn luôn luôn đặc biệt chú ý động tĩnh của Thủy Đình, ai ngờ hắn lại là bùn loãng không thể trát tường, thân mình tính cách yếu đuối không có năng lực, thêm việc Thủy Vô Nhai hết sức bỏ mặc, quả thực làm cho hắn càng ngày càng thất vọng, dần dần, cuối cùng một tia bất an đối với Thủy Vô Tình dưới đáy lòng cũng đã biến mất.Thân là người Thủy thị, hy sinh vì gia tộc, là vinh hạnh của hắn!"Vậy thì làm phiền Đại trưởng lão. Tương lai gia tộc, quan trọng hơn tất cả, về phần chuyện khác, ta sẽ xử lý, Đại trưởng lão cứ yên tâm." Thủy Vô Tình chỉ vào bên trong, ngoại trừ Hàn Thu không hiểu sao lại xuất hiện giúp bọn họ một lần, cùng với thiếu nữ áo đỏ bộ dáng đều rất quái dị, thì không có người khác.Mà giờ khắc này, bên ngoài phòng, thân hình Dạ Thất Thất biến mất cũng nghe thấy đối thoại của bọn họ, khóe môi nhếch lên tia cười chế giễu lạnh lẽo.Số mệnh mang phúc, âm dương rối loạn, không thuộc ngũ hành, không chịu thiên địa quy tắc chế... Chậc chậc chậc, không thể tưởng được thân phận này còn có mệnh số tốt như vậy, ngược lại thật sự là làm cho nàng mở to mắt mà nhìn a!Gia tộc Thủy thị này dã tâm cũng không nhỏ, thiên thu vạn thế, xưng bá ngũ hành đại lục... A, thực là một đám người buồn cười hài hước.Thủy Đình như thế nào thì nàng không biết, nhưng trước mắt, thân phận Thủy Đình này là Dạ Thất Thất nàng, đây chẳng phải là nói, người bị xem như tế phẩm đưa lên đàn tế sắp mất đi tính mạng là Dạ Thất Thất nàng, bọn họ tràn đầy tự tin hạ kết luận như vậy, bọn họ đã hỏi qua ý của nàng sao? Nàng đồng ý hy sinh cái tôi, vì thành tựu gia tộc Thủy thị sao?Bọn họ thật sự quá hài hước, quả thực là một đám đần độn tự cho là đúng."Tộc trưởng yên tâm, chuyện này ta nhất định sẽ không để lọt cho dù chỉ là một giọt nước, sẽ không bị những gia tộc khác phát hiện, chờ chúng ta thành công mở ra đàn tế, đạt được thần khí mà tổ tiên lưu lại, chính là ngày diệt tộc của Hỏa gia tộc!" Nhắc tới Hỏa gia tộc, trong mắt Đại trưởng lão tràn đầy hận ý nồng đậm."Nếu không phải Hỏa gia tộc, tộc của ta sao lại có thể luân lạc tới mức làm bạn với Ma tộc được? Đợi đến khi có thần khí, ta nhất định phải để cho Hỏa gia tộc nếm thử cảm giác bị Ma tộc khống chế không thể là chính mình..." Thủy Vô Tình nghĩ đến ái thê của chính mình bị Ma tộc khống chế cuối cùng chết đi, đáy lòng nổi lên hận ý nồng đậm, nhưng hắn lại ghi tạc tất cả cừu hận này lên trên người Hỏa gia tộc.Nếu không phải lần kịch chiến với Hỏa gia tộc đó ngộ thương đến vợ của hắn, sao người Ma tộc có thể có cơ hội thừa dịp yếu mà khống chế nàng? Cuối cùng còn làm hại nàng mất đi tính mạng. Ma tộc quá mạnh mẽ, hắn tạm thời không có cách nào báo thù, dĩ nhiên là Hỏa gia tộc thành đối tượng cừu hận của hắn."Xung khắc như nước với lửa, có Thủy thị gia tộc ta, liền không có Hỏa gia tộc hắn! Nhiều năm như vậy, Hỏa gia tộc cùng gia tộc ta là địch, đả thương gia tộc của ta vô số người, Hỏa Kỳ Vân kia lại ba lần bốn lượt nhục nhã Thanh Ngạo, thật là đáng hận, chỉ cần sau khi chuyện thành công, thù mới hận cũ cùng tính một lượt, nhất định phải làm cho Hỏa gia tộc vạn kiếp bất phục, hồn phách không còn!" Đại trưởng lão nghiến răng nghiến lợi, oán hận mở miệng.Ma tộc... Thần khí...Không nên đánh rắn động cỏ, vốn Dạ Thất Thất muốn rời đi nơi này trước, đột nhiên nghe được hai người này nói chuyện, lúc này quyết định mạo hiểm lưu lại.Đáy mắt Dạ Thất Thất lóe qua một chút tinh quang, trong lòng có kế hoạch của chính mình.Lời tác giả: PS: Chương trước ta viết tên sai rồi, nhưng nội dung vẫn đúng! Bỏ qua nha nha (づ ̄3 ̄)づ ~Hết chương 315