Tác giả:

Vào một buổi sáng trong lành tại bệnh viện phụ sản Hạnh Phúc, "Cô có thể làm được mà. Cố lên. Cố lên nào. Thở đều vào." "Gr..." "Thêm chút thôi. Sắp được rồi. Tốt lắm. Thở đều nào." "Ha...Ga....a...a..." Một người đàn ông, vẫn còn bận nguyên bộ đồ của công tố viên, đang đi đi lại lại trước phòng cấp cứu. Hiện hữu trên khuôn mặt vuông chữ điền ấy là những cảm xúc đan xen lẫn lộn. Lo lắng. Hồi hộp. Nhưng cũng tràn đầy vẻ phấn khích. Mồ hôi ở tay rịn ra không ngừng. Từng phút trôi qua với ông như dài cả thế kỉ. Trái tim cứng rắn giờ đây đang đánh trống từng hồi. Chỉ vì bận công việc ở toà án mà mãi, cho đến khi vợ mình vào phòng sinh, người chồng làm công tố viên ấy mới có thể đến được. Giá mà ông có thể chịu thay vợ cơn đau đớn, giá mà ông có thể đến sớm hơn. Thế rồi, bất chợt từ đâu vang lên tiếng khóc "oa...oa...oa", cắt đứt mạch suy nghĩ đầy hỗn loạn. Một nữ bác sĩ mặc áo blu trắng bước ra đem theo tin tốt lành. Niềm vui như vỡ oà. Vợ ông đã hạ sinh được hai thiên thần đáng yêu, khoẻ…

Truyện chữ