Tác giả:

“Kimiko-chan, hôm nay đã là học sinh trung học rồi. Ở trường mới phải quan hệ tốt với bạn học nhé, cố lên.” Nhìn khuôn mặt tươi cười dịu dàng của bà mẹ loli, tôi không khỏi thở dài, trường học mới kia sao, rất đáng sợ…”Vâng, vâng, con đi học đây. Bố, mẹ, chị, tạm biệt.” Tên tôi ở thế giới này là Nakamura Kimiko, năm nay 15 tuổi, học sinh trung học năm thứ nhất, kế thừa mái tóc quăn màu lá cọ của mẹ và đôi mắt xanh biếc của bố. Kế tiếp, xin giới thiệu với mọi người một chút về người nhà của tôi, cả nhà tôi đều rất dịu dàng, danh xứng với thực… (Tác giả Phi: nghĩa là người trong nhà đều rất dịu dàng, trừ bỏ cô! Mẹ là Nakamura Chie, là người phụ nữ trung niên điển hình của sự vọng tưởng về lãng mạn, trước khi kết hôn là tiếp viên hàng không, sau khi sinh chị thì chỉ ở nhà làm nội trợ. Sau khi sinh tôi, thì trích nguyên lời nói của bà ấy là “Cảm thấy bản thân mình là một người phụ nữ cực kỳ hạnh phúc, quyết định không thể lãng phí hạnh phúc như thế, muốn đem sự nhân từ và hi vọng của…

Truyện chữ