Phong Đô là giao giới giữa hai nước Hoài Nam và Hoài Bắc, cát vàng ở khắp nơi, hạt cát bị cuồng phong quét qua, nhảy mua theo cơn gió, đánh vào mặt người đau rát. Dưới tường thành cao lớn, là mười vạn binh mã xếp hàng chỉnh tề, mà treo lơ lửng trên tường thành là một nữ nhân cả người toàn máu. Máu chảy ra từ miệng vết thương giống như đóa hoa bỉ ngạn nở rộ trên làn váy của nàng. Tứ chi Thẩm Hành Vu bị buộc chặt, nàng bị người ta dùng dây thừng treo trên tường thành, dùng một góc độ mắt kỳ lạ để nhìn cảnh tượng dưới tường thành. Mà phu quân của nàng, lúc này đang mặc khôi giáp màu trắng bạc ngồi trên con ngựa cao to, ánh mắt bế nghễ không hề dừng lại trên người nàng một giây nào. “Tần Huyền Qua, nếu ngươi đáp ứng lui binh, ta sẽ tha cho vương phi của ngươi.” Một người đàn ông dáng dấp cao lớn, mặt râu quai nõn đứng chính giữa tường thành, hô lên với nam nhân dưới thành. Nam nhân lập tức cười nhạo một tiếng: “Vương phi? Trong mắt bổn vương, chỉ là một con cờ ngồi ở nơi không quan trọng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...