Hôm đó là thứ sáu ngày mười ba, lần đầu tiên trong đời nó tin đó là một ngày xui xẻo. Tan học, nó bước lang thang về nhà với tâm trạng chán chường. Bài kiểm tra một tiết môn Toán vừa rồi nó chỉ được có 9 điểm, chỉ vì chữ “t” của nó trông hơi giống dấu “+” mà cô giáo trừ nó mất 1 điểm. Nó biết chữ nó xấu, không, là rất xấu, nhưng cô dạy học lâu năm như vậy lẽ ra cũng phải phân biệt được đâu là dấu của phép tính, đâu là kí hiệu của ẩn phụ chứ! Đang miên man suy nghĩ thì bỗng nhiên một quả banh chả biết từ đâu bay thẳng vào mặt làm nó hoa cả mắt. Một chất lỏng ấm nóng chảy xuống miệng, nó đưa tay quệt, là máu! Nó tức tối nhìn quanh, một dáng người cao cao chạy đến nhặt quả banh rồi quay người đi, không hề quan tâm đến việc tốt hắn vừa gây ra. Thôi kệ, cứ coi như hôm nay nó xui xẻo đi, nhưng cứ để nó gặp lại lần nữa xem. Nhưng đột nhiên hắn trở lại, đưa cho nó một cái khăn tay và nói: “ Cậu có tay chứ, tự làm đi. Tôi không cố ý”. Nói rồi xách ba lô đi mất, may mà nó kịp nhìn thấy gương…
Tác giả: