Giản ninh mở mắt ra. Trên đầu là một vùng trời xanh ngắt. Rất khó để hình dung loại trong vắt đó, bầu trời này không hề giống với thế giới hiện đại mà Giản Ninh từng sống, không một gợn mây mờ. Bầu trời xanh lam này có gì đó không chân thực, trông như một tảng đá quý, thậm chí còn phát ra những dải sáng chói mắt khi ánh mặt trời mỗi lúc một lên cao. Cô thở dài thật dài, nắm chặt khẩu súng trong lòng. Đúng vậy, là súng. Giản Ninh là người mê săn bắn, sở thích không hề bình thường này được truyền từ người cha có xuất thân quân đội của cô. Nếu không phải do thân hình Giản Ninh nhỏ bé, nói không chừng đã nhập ngũ trở thành một nữ binh vinh quang từ lâu. Giản Ninh luôn luôn yêu thích cảm giác khi bắn súng, ba điểm thẳng hàng, bóp cò, tiêu diệt bia ngắm, sẽ khiến cho lòng cô dấy lên một loại kh*** c*m chinh phục. không chỉ một lần, cô hi vọng mình có thể bắn vào mục tiêu sống chứ không phải là tấm bia vô tri vô giác, cũng chính vì thế mà đã từng có mấy người bạn tốt cười nhạo cô không giống…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...