Băng Diễm quỳ trên mặt đất,tựa đầu vai đỡ xuống hành lí nặng trịch,bất chấp đầu vai cùng lưng có vết sưng đỏ,nhanh chóng đi hai bước đến con ngựa cao to toàn thân trắng tuyết,chốn tay,khom người làm ghế ngựa đỡ Một đôi giày da tuyệt mĩ giẫm lên lưng Băng Tuyết, tuy rằng có cách một tầng quần áo nhưng vẫn chạm tới vết thương cũ chưa khép miệng. Băng Diễm cắn răng nhịn xuống, không dám phát ra tiếng r*n r*, lại càng không dám run rẩy, buộc chặt thân thể duy trì tư thế nghiêm trang Chủ nhân đôi giầy da tựa hồ ý thức người dưới chân không được khỏe,bay nhanh vọt người xuống mặt đất,quay đầu hơi hơi ghé mắt nhìn Băng Diễm cúi đầu,áp lực thật mãnh liệt,tuân theo quy củ nam nhân,không dám ở nơi thần thánh nhìn đông nhìn tây,hoàn toàn bỏ lỡ ánh mắt thân thiết của người nọ "Quốc sư đại nhân, nơi này chính là cấm địa của thánh động sao? thoạt nhìn so với sơn động bình thường không có gì khác? một thanh âm trẻ tuổi nhưng đầy ngạo mạn phát ra câu hỏi, "Thất hoàng muội, chẳng lẽ ngươi sắp sửa theo…
Tác giả: