Giữa vực đá cao , phía dưới là biển cả rộng lớn sóng vỗ ầm ĩ như gào thét . Một cô gái xinh đẹp đứng trên vách núi , mái tóc đen mềm mại tùy ý thả phất phơ trong gió . Bạch Trầm Tuyết gương mặt mỹ lệ nhuốm sự đau khổ nhìn xa xăm . " Do anh ấy bảo các người đến ?" Bạch Trầm Tuyết lạnh nhạt hỏi . " Phu nhân , xin thứ lỗi !" Người áo đen đứng đầu trong nháy mắt khó xử lên tiếng .Phu nhân là người tốt nhưng đây là mệnh lệnh của chủ nhân , hắn không thể không tuân . Bạch Trầm Tuyết cười lớn , trong tim là sự bi ai hụt hẫng . Cô yêu hắn yêu Mạc Lãnh Hiên hắn đến cuồng si . Mạc Lãnh Hiên hắn có bao giờ nghĩ cô tại sao lại g**t ch*t Bạch Mẫn Nghi . Vì cốt nhục của hắn và cô , ả đàn bà kia đã hại chết sinh linh bé nhỏ chưa chào đời . Cô ta chết đi , Bạch Trầm Tuyết cô thì không thể sinh con được nữa . Nuốt sự đau khổ cô hết lòng vì hắn làm mọi thứ chỉ mong hắn có thể nhận ra cô thật tâm yêu hắn . Nhưng đổi lại là gì ? Chính là những bạt tai của hắn khi say rượu , hắn nói hắn hận cô đã giết…
Tác giả: