Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn (1)Yêu, sao có thể nhanh chóng biến mất như vậy? Cố Niệm Ân không biết bị thứ gì đè vào, vì chuyện tai nạn xe liên hoàn. Cậu nửa nằm trong xe, cảm giác máu đang chậm rãi mãnh liệt chảy ra ngoài, bên ngoài xe lửa đã bốc lên rồi! Cậu giãy dụa lấy điện thoại ra, vỏ ngoài màu xám bạc hoa lệ bóng loáng, dưới ánh mặt trời chiếu sáng có thể phản chiếu ra ánh sáng sáng ngời. Máu từ đầu ngón tay chảy xuống nhỏ trên vỏ máy, sau đó từ từ chảy xuống, cậu gian nan ấn dãy số khắc sâu vào tim, nghe tiếng chuông vang lên từng hồi từng hồi một. “A lô?” “A Kiệt, em là Niệm Ân…. Em….” “Tôi với cậu đã chia tay!” “À, đúng vậy, em biết, em muốn nói….” “Tôi không có gì muốn nói với cậu!” “…. Em….” “Vui lòng đừng tùy tiện quấy rầy tôi!” “Em… Sắp…. Chết!” “Cậu ồn ào đủ chưa? Lúc nào cũng tùy hứng như vậy, chừng nào thì cậu mới có thể trưởng thành hơn? Sắp chết? Cậu nói đùa sao? Có cần tôi đưa cậu đi hỏa táng không? Cố Niệm Ân, tỉnh táo một chút, tôi không thích cậu, chúng ta đã chia…

Truyện chữ