Từ ba ngày trước ta đã bắt đầu lăn lộn mà khóc, ôm đùi cha ta khóc hết nước mắt cầu ông không đem ta đưa đến Cửu Trùng Thiên Miêu Ảnh Điện, ta vừa khóc vừa rống thậm chí nước mắt có thể chứa đầy một đầm nước. Mà Vũ tộc từ trên xuống dưới thấy ta bi thảm như vậy cũng chỉ có thể bi ai thở dài. Thế nhưng tâm cha ta rất cứng rắn, không nhìn bộ dạng của ta, một mực cố chấp đem khuê nữ mình đưa đến hang rồng miệng cọp.Cha ta nguyên là Vũ tộc tộc trưởng, danh viết Hề Tề, người cũng như tên, ông thực sự muốn đem khuê nữ mình đi chết a ! Hôm nay đương lúc ta vừa ăn xong miếng bánh đậu đỏ cuối cùng, nhân lúc ta không phòng bị, cha ta vung tay áo đem ta nhốt vào hồ lô, bay về phía Cửu Trùng Thiên. Ta ở trong hồ lô bi thảm rống : " Ta có phải nữ nhi của người hay không ? Hiện nay nếu đem ta đưa đến Miêu Ảnh Điện chắc chắn bị Dục đánh chết a !" Cha ta cười một tiếng, thấm thía nói : " A Chiếu, tâm tư của nhị điện hạ ngươi vẫn không hiểu à ? Kỳ thật nhị điện hạ luôn đối tốt với ngươi." " Ta phi !"…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...