Tác giả:

Ưm, TĐN thật đau đầu nha. Lăng Vũ Huyền ngồi dậy đưa tay xoa xoa cái đầu đau nhức của mình nhưng sau đó sắc mặt cô liền trầm xuống. Cô hít một hơi kiến tâm tình mình bình tỉnh lại. Cô đưa tay vuốt mái tóc dài của mình sau đó nước mắt chảy ròng ròng : Lại con bà nào nhân lúc cô ngũ đem tóc của cô hóa dài rồi, thế nào tí nữa cũng sẽ làm mọi người kinh ngạc. Nhưng cô nhanh chóng thấy không đúng, đây cũng đâu phải phòng cô, nhìn lước qua căn phòng u ám cô giật giật khóe miệng: Lại đứa nào nhân lúc bà mày ngũ đem căn phòng tuyệt mĩ của bà sửa lại rồi. Nhưng lại không đúng, cái bàn tay này cũng không phải của cô, lần này cô thật không thể mắng là ai nhân lúc cô ngũ rồi đổi đi được, ngay cả tay mình cũng đổi được thì thật mẹ nó thiên tài. Cô bật phóc xuống giường mặt kệ cái đầu đang đau như búa bổ chạy lại trước gương. Vừa nhìn vào gương cô lại hít một hơi, cô gái trong gương không tính là xinh đẹp ngủ quan tinh xảo thanh tú, độ tuổi chừng 19-20, mái tóc màu tóc màu xanh nhạt dài đến ngang…

Truyện chữ