Thời điểm Liễu Thận Ngôn cắt cổ tự sát,  dùng chính là bảo kiếm mà Tiểu Vương gia thích nhất, vô cùng sắc bén, hoàn toàn không tính toán đến còn có lúc mở mắt lại. Nhưng vận mệnh lại cứ thích đùa giỡn như vậy. Lúc Liễu Thận Ngôn mở mắt nghĩ đến chính mình đã cùng Tiểu Vương gia đoàn tụ dưới âm phủ, há mồm muốn gọi tên của hắn, hô vài lần đều không được, cảm giác trên cổ đau nhức, mới hiểu được là mình tự sát chưa thành. Nhìn thấy Thụy Nghi Tiểu Vương gia tà mị cười: ngươi thực kinh ngạc vì sao ta có thể ra? Liễu Thận Ngôn muốn nói mà không được, mơ hồ suy nghĩ chỉ biết lắc đầu. Thụy Nghi Tiểu Vương gia không chút để ý đến phản ứng của y, nhếch khóe miệng cười lạnh một chút: ngươi cũng đừng làm ra cái bộ dạng muốn chết kia, để người khác nghĩ đến là ngươi thật thâm tình a. Trong lòng ngươi ai khinh ai trọng, nơi này của ta đã hiểu rõ ràng. Nói xong còn lấy tay trạc vào trong ngực mình. Liễu Thận Ngôn há mồm không phát ra âm thanh, chỉ có thể nói khẩu hình. Thụy Nghi Tiểu Vương gia cao…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...