Cô mở mắt, lọt vào trong tầm mắt là một màu trắng thuần quen thuộc, trống rỗng mà áp lực, ở trong mắt của cô, đó là một nơi dù có ánh mặt trời cũng không ấm áp lên được. Bệnh viện, nơi trao lại sự sống và cũng là nơi lấy đi sự sống. Cô vẫn còn ở trong bệnh viện, nếu cô đã tỉnh lại, thì xem ra cuộc giải phẫu đáng sợ kia đã xong rồi, có lẽ... cũng thành công? Đánh giá xung quanh một lần, trong phòng bệnh rất im lặng, ngoài cô ra không có ai khác, cô hơi nghi hoặc, sao không thấy bố mẹ đâu? Cô mới từ ranh giới sống chết trở về, không nhịn được có chút mất mát, nhưng nghĩ có lẽ bọn họ chưa biết mình đã tỉnh, cho nên cũng thoải mái lên rất nhiều. Không biết mình đã ngủ bao lâu, cô thử cử động thân thể, ngoài chuyện có chút cứng ngắc ra, thì không có chỗ nào không khoẻ, nghĩ nghĩ hẳn là do mình đã ngủ quá lâu, cô lại tiếp tục cử động, lơ đãng liếc thấy bên giường có một chiếc vợt Tennis. Cô từng đánh tennis, sau lại bởi vì thân thể càng ngày càng kém cho nên không thể không từ bỏ, nói thật…
Tác giả: