Tác giả:

Tôi kiểm tra đi kiểm tra lại, dòng chữ trên danh thiếp nhận được vẫn là “Watarai Mao”. Biết là bất lịch sự nhưng tôi không thể không so sánh cái tên in trên danh thiếp với gương mặt người ngồi đối diện. Đáp lại, đối tượng cũng tròn mắt nhìn thẳng vào tôi. Ánh mắt hệt như lúc xảy ra sự kiện nhỏ tại công viên mùa lá rụng năm nào. Đúng là Mao rồi. Watarai Mao. “Có phải....bạn học ở trường cấp II Tây Kamagaya...” “Ừ. Tớ là Watarai đây. Cậu là Okuda?” Cô đặt bàn tay đang cầm danh thiếp của tôi lên ngực, tay còn lại chỉ vào tôi. Cử chỉ có phần hấp tấp ấy đúng là của Mao nhưng tay phải của cô đang đeo một chiếc nhẫn bạc trơn. Cảm giác thật lạ khi trông Mao bé nhỏ ngày nào giờ đang đeo nhẫn. “Ơ? Hai người quen nhau à?” Giữ nguyên nụ cười xã giao, anh Tanaka ngồi cạnh tôi hỏi. “Vâng, bọn em là bạn học cấp II...Xin lỗi anh, tại em bất ngờ quá.” Mao cười ngượng nghịu, dùng ngón tay lau lau khóe mắt. “Hết kỳ I năm lớp Chín thì Okuda chuyển trường nhưng trước đó em được cậu ấy kèm học rất nhiều.”…

Truyện chữ