Mùa hè năm Đa Đa mười bốn tuổi, lão mẹ thỉnh gia sư đến dạy nó học tại nhà. Lúc đó nó sắp từ quốc nhị lên quốc tam (1), học kỳ vừa kết thúc, kỳ nghỉ dài mới bắt đầu được mấy tuần, lúc đó nó cũng nghĩ cứ như vậy mà thong dong vượt qua kỳ nghỉ hè. Nhưng sau đó, tai nạn liền bắt đầu. Toàn bộ kỳ nghỉ hè nó đều đã lên kế hoạch mỹ mãn rồi, hẳn là toàn bộ đều phải chơi Ro (game) luyện công mới đúng, thế nhưng lại có tên không thức thời xuất hiện hủy mất mộng đẹp của nó. Buổi chiều một ngày nọ, ngoài trời mưa phùn bay bay, cả gian phòng như bị ngâm trong một cái ao màu xám vậy, thật lạnh lẽo, mang theo một chút thu ý không thuộc về mùa hè. Nó như trước ở nhà một mình ở trong phòng ngủ trưa, không gian im lặng có thể nghe thấy tiếng mưa rơi. Tiếng chuông cửa đột ngột vang lên đúng lúc Đa Đa sắp ngủ làm nó chấn động, tiếng chuông không ngừng vang lên, lông mày Đa Đa nhăn lại một đường, bực mình kéo chăn đắp quá tai, ở trên giường lại bị tiếng chuông làm phát giận, cuối cùng không chịu nổi, vọt…
Tác giả: