Tiết xuân tháng ba, trên bãi sông nước xanh biếc, ánh mặt trời hiền hòa chiếu rọi trên sông, hiện lên một khoảng màu vàng, nước sông ra vào vỗ trên hòn đá bên bờ, văng lên nhiều bọt nước. Bạch Thiên Thiên đang ngồi giặt y phục bên bờ, hơi nước mờ mịt thấm ướt vạt váy, nàng vẫn chưa phát hiện, chỉ nhẹ nhàng vò y phục trong tay, bên tai giống như có tiếng sơn ca, đại khái là tiếng hát của tiểu tử trẻ tuổi biểu đạt tình ý với tình nhân. Hồi lâu, Bạch Thiên Thiên giơ tay lau trán, nước trên ngón tay chảy xuống theo cánh tay, rơi vào trong sông mát lạnh, tạo nên một cơn xoáy nước, trong nháy mắt biến mất trong dòng nước chảy xiết. Ma ma bên cạnh đang vung mạnh chày giặt quần áo, nện từng phát từng phát một, thỉnh thoảng ngó Bạch Thiên Thiên, cuối cùng, ma ma mặt đầy nếp nhăn cười thành một đóa hoa, “Thiên Thiên, ngươi cũng trưởng thành rồi, không bằng ma ma làm mối, chỉ bằng tướng mạo của ngươi, Tôn đồ tể cũng không gả, ngươi xem thiếu gia Nguyễn gia như thế nào?” Bạch Thiên Thiên buông…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...