Tác giả:

Mỗi con người đều có một thanh xuân. Mỗi thanh xuân là một câu chuyện về tuổi trẻ. Người ta bảo thanh xuân cũng là tuổi trẻ, còn tôi ví thanh xuân cũng như hồi ức. Bởi vì thanh xuân của bạn dù có tốt đẹp hay bi thương, tất cả đều sẽ biến thành hồi ức mà thôi...! *** Tôi là Mía! Cũng chẳng cần biết tên thật của tôi là gì, hãy cứ gọi tôi bằng cái tên thân thương là Mía... Tôi vừa bước sang tuổi 20 vào mấy ngày trước, một cô gái bình thường đến mức tầm thường, một cô gái thiếu thốn chiều cao lẫn ngoại hình... thậm chí còn không - có - ngực, một cô gái nuôi nấng lắm ước mơ nhưng chưa bao giờ dám nổ lực thực hiện, một cô gái... một cô gái yếu đuối chịu nhiều thương tổn nhưng cũng rất mạnh mẽ...:) Tôi vẫn đang lẩn quẩn trong khoảng thời gian đẹp đẽ nhất của tuổi thanh xuân - những năm 19, 20 tuổi. Tôi hiện vẫn đang là nữ sinh cấp ba của một trường giáo dục thường xuyên, và chúng tôi sắp sửa thi tốt nghiệp. Tôi gặp cậu ấy vào những ngày đầu tiên của năm lớp 12, đó là một ngày đẹp trời hôm 23…

Chương 71: Mình & cậu...

Nhật Ký Crush Bạn Cùng Bàn!Tác giả: MiaMỗi con người đều có một thanh xuân. Mỗi thanh xuân là một câu chuyện về tuổi trẻ. Người ta bảo thanh xuân cũng là tuổi trẻ, còn tôi ví thanh xuân cũng như hồi ức. Bởi vì thanh xuân của bạn dù có tốt đẹp hay bi thương, tất cả đều sẽ biến thành hồi ức mà thôi...! *** Tôi là Mía! Cũng chẳng cần biết tên thật của tôi là gì, hãy cứ gọi tôi bằng cái tên thân thương là Mía... Tôi vừa bước sang tuổi 20 vào mấy ngày trước, một cô gái bình thường đến mức tầm thường, một cô gái thiếu thốn chiều cao lẫn ngoại hình... thậm chí còn không - có - ngực, một cô gái nuôi nấng lắm ước mơ nhưng chưa bao giờ dám nổ lực thực hiện, một cô gái... một cô gái yếu đuối chịu nhiều thương tổn nhưng cũng rất mạnh mẽ...:) Tôi vẫn đang lẩn quẩn trong khoảng thời gian đẹp đẽ nhất của tuổi thanh xuân - những năm 19, 20 tuổi. Tôi hiện vẫn đang là nữ sinh cấp ba của một trường giáo dục thường xuyên, và chúng tôi sắp sửa thi tốt nghiệp. Tôi gặp cậu ấy vào những ngày đầu tiên của năm lớp 12, đó là một ngày đẹp trời hôm 23… Hôm nay tôi bận rộn đi photos đề cương ôn thi, lúc vào lớp cũng không thấy cậu đến. Cứ mãi loay hoay đi phát đề cho mọi người, chợt thấy cậu bước vào, lòng nhẹ nhõm hơn hẳn.Cậu ấy tiến đến bàn giáo viên xin đề ôn tập để làm, lúc này mới nhớ ra tôi vẫn quên chưa lấy đề, bắt gặp ánh mắt cậu ấy tôi liền ở dưới nói vọng lên: "Lấy hộ mình với"...Sau đó lại ngồi tủm tỉm vì nghe tiếng cậu ấy ở trên bảo với cô rằng: "Em xin tờ nữa cho Oanh"Ừm, thực sự rất vui. Cái tên Oanh chưa bao giờ dễ thương đến thế kể từ khi nghe cậu ấy gọi.:)Lúc sau lớp trưởng nhắc bọn tôi đóng tiền quỹ liên hoan cuối năm, mỗi người 150k. Tôi cầm tờ 200k định đóng cho nó thì nó bảo không có tiền lẻ thối lại. Rồi nhìn sang bên cạnh, thấy cậu ấy có 2 tờ 100k, tôi mới bảo..."Cậu có 2 tờ 100 đúng không? Mình mượn tí."Tôi và cậu ấy mất tổng cộng là 300k, nhưng cả hai bây giờ đang có 400k."Bây giờ mình lấy tờ 100 của cậu, xong đưa lại cậu 50k của mình. 300 còn lại là đi nộp tiền hai đứa mình. Vậy là đủ nhé, có hiểu ý mình không?"Tôi đưa cậu ấy tờ 50k của mình, rồi đứng lên đi nộp cho lớp trưởng. Nhìn lại vẻ mặt cậu ấy đang ngớ ngẩn suy nghĩ, chắc chắn vẫn chưa hiểu gì khiến tôi bật cười.:)Ừm, vậy mà lúc nảy xưng hô mình mình cậu cậu nghe sến sẩm quá.:)***Hà Nội, 17.05.2017...Tôi nghĩ tôi sẽ giữ tờ 100k của cậu ấy cả đời...:)

Hôm nay tôi bận rộn đi photos đề cương ôn thi, lúc vào lớp cũng không thấy cậu đến. Cứ mãi loay hoay đi phát đề cho mọi người, chợt thấy cậu bước vào, lòng nhẹ nhõm hơn hẳn.

Cậu ấy tiến đến bàn giáo viên xin đề ôn tập để làm, lúc này mới nhớ ra tôi vẫn quên chưa lấy đề, bắt gặp ánh mắt cậu ấy tôi liền ở dưới nói vọng lên: "Lấy hộ mình với"...

Sau đó lại ngồi tủm tỉm vì nghe tiếng cậu ấy ở trên bảo với cô rằng: "Em xin tờ nữa cho Oanh"

Ừm, thực sự rất vui. Cái tên Oanh chưa bao giờ dễ thương đến thế kể từ khi nghe cậu ấy gọi.:)

Lúc sau lớp trưởng nhắc bọn tôi đóng tiền quỹ liên hoan cuối năm, mỗi người 150k. Tôi cầm tờ 200k định đóng cho nó thì nó bảo không có tiền lẻ thối lại. Rồi nhìn sang bên cạnh, thấy cậu ấy có 2 tờ 100k, tôi mới bảo...

"Cậu có 2 tờ 100 đúng không? Mình mượn tí."

Tôi và cậu ấy mất tổng cộng là 300k, nhưng cả hai bây giờ đang có 400k.

"Bây giờ mình lấy tờ 100 của cậu, xong đưa lại cậu 50k của mình. 300 còn lại là đi nộp tiền hai đứa mình. Vậy là đủ nhé, có hiểu ý mình không?"

Tôi đưa cậu ấy tờ 50k của mình, rồi đứng lên đi nộp cho lớp trưởng. Nhìn lại vẻ mặt cậu ấy đang ngớ ngẩn suy nghĩ, chắc chắn vẫn chưa hiểu gì khiến tôi bật cười.:)

Ừm, vậy mà lúc nảy xưng hô mình mình cậu cậu nghe sến sẩm quá.:)

***

Hà Nội, 17.05.2017...

Tôi nghĩ tôi sẽ giữ tờ 100k của cậu ấy cả đời...:)

Nhật Ký Crush Bạn Cùng Bàn!Tác giả: MiaMỗi con người đều có một thanh xuân. Mỗi thanh xuân là một câu chuyện về tuổi trẻ. Người ta bảo thanh xuân cũng là tuổi trẻ, còn tôi ví thanh xuân cũng như hồi ức. Bởi vì thanh xuân của bạn dù có tốt đẹp hay bi thương, tất cả đều sẽ biến thành hồi ức mà thôi...! *** Tôi là Mía! Cũng chẳng cần biết tên thật của tôi là gì, hãy cứ gọi tôi bằng cái tên thân thương là Mía... Tôi vừa bước sang tuổi 20 vào mấy ngày trước, một cô gái bình thường đến mức tầm thường, một cô gái thiếu thốn chiều cao lẫn ngoại hình... thậm chí còn không - có - ngực, một cô gái nuôi nấng lắm ước mơ nhưng chưa bao giờ dám nổ lực thực hiện, một cô gái... một cô gái yếu đuối chịu nhiều thương tổn nhưng cũng rất mạnh mẽ...:) Tôi vẫn đang lẩn quẩn trong khoảng thời gian đẹp đẽ nhất của tuổi thanh xuân - những năm 19, 20 tuổi. Tôi hiện vẫn đang là nữ sinh cấp ba của một trường giáo dục thường xuyên, và chúng tôi sắp sửa thi tốt nghiệp. Tôi gặp cậu ấy vào những ngày đầu tiên của năm lớp 12, đó là một ngày đẹp trời hôm 23… Hôm nay tôi bận rộn đi photos đề cương ôn thi, lúc vào lớp cũng không thấy cậu đến. Cứ mãi loay hoay đi phát đề cho mọi người, chợt thấy cậu bước vào, lòng nhẹ nhõm hơn hẳn.Cậu ấy tiến đến bàn giáo viên xin đề ôn tập để làm, lúc này mới nhớ ra tôi vẫn quên chưa lấy đề, bắt gặp ánh mắt cậu ấy tôi liền ở dưới nói vọng lên: "Lấy hộ mình với"...Sau đó lại ngồi tủm tỉm vì nghe tiếng cậu ấy ở trên bảo với cô rằng: "Em xin tờ nữa cho Oanh"Ừm, thực sự rất vui. Cái tên Oanh chưa bao giờ dễ thương đến thế kể từ khi nghe cậu ấy gọi.:)Lúc sau lớp trưởng nhắc bọn tôi đóng tiền quỹ liên hoan cuối năm, mỗi người 150k. Tôi cầm tờ 200k định đóng cho nó thì nó bảo không có tiền lẻ thối lại. Rồi nhìn sang bên cạnh, thấy cậu ấy có 2 tờ 100k, tôi mới bảo..."Cậu có 2 tờ 100 đúng không? Mình mượn tí."Tôi và cậu ấy mất tổng cộng là 300k, nhưng cả hai bây giờ đang có 400k."Bây giờ mình lấy tờ 100 của cậu, xong đưa lại cậu 50k của mình. 300 còn lại là đi nộp tiền hai đứa mình. Vậy là đủ nhé, có hiểu ý mình không?"Tôi đưa cậu ấy tờ 50k của mình, rồi đứng lên đi nộp cho lớp trưởng. Nhìn lại vẻ mặt cậu ấy đang ngớ ngẩn suy nghĩ, chắc chắn vẫn chưa hiểu gì khiến tôi bật cười.:)Ừm, vậy mà lúc nảy xưng hô mình mình cậu cậu nghe sến sẩm quá.:)***Hà Nội, 17.05.2017...Tôi nghĩ tôi sẽ giữ tờ 100k của cậu ấy cả đời...:)

Chương 71: Mình & cậu...