Tác giả:

Mỗi con người đều có một thanh xuân. Mỗi thanh xuân là một câu chuyện về tuổi trẻ. Người ta bảo thanh xuân cũng là tuổi trẻ, còn tôi ví thanh xuân cũng như hồi ức. Bởi vì thanh xuân của bạn dù có tốt đẹp hay bi thương, tất cả đều sẽ biến thành hồi ức mà thôi...! *** Tôi là Mía! Cũng chẳng cần biết tên thật của tôi là gì, hãy cứ gọi tôi bằng cái tên thân thương là Mía... Tôi vừa bước sang tuổi 20 vào mấy ngày trước, một cô gái bình thường đến mức tầm thường, một cô gái thiếu thốn chiều cao lẫn ngoại hình... thậm chí còn không - có - ngực, một cô gái nuôi nấng lắm ước mơ nhưng chưa bao giờ dám nổ lực thực hiện, một cô gái... một cô gái yếu đuối chịu nhiều thương tổn nhưng cũng rất mạnh mẽ...:) Tôi vẫn đang lẩn quẩn trong khoảng thời gian đẹp đẽ nhất của tuổi thanh xuân - những năm 19, 20 tuổi. Tôi hiện vẫn đang là nữ sinh cấp ba của một trường giáo dục thường xuyên, và chúng tôi sắp sửa thi tốt nghiệp. Tôi gặp cậu ấy vào những ngày đầu tiên của năm lớp 12, đó là một ngày đẹp trời hôm 23…

Chương 113: Ngỡ...

Nhật Ký Crush Bạn Cùng Bàn!Tác giả: MiaMỗi con người đều có một thanh xuân. Mỗi thanh xuân là một câu chuyện về tuổi trẻ. Người ta bảo thanh xuân cũng là tuổi trẻ, còn tôi ví thanh xuân cũng như hồi ức. Bởi vì thanh xuân của bạn dù có tốt đẹp hay bi thương, tất cả đều sẽ biến thành hồi ức mà thôi...! *** Tôi là Mía! Cũng chẳng cần biết tên thật của tôi là gì, hãy cứ gọi tôi bằng cái tên thân thương là Mía... Tôi vừa bước sang tuổi 20 vào mấy ngày trước, một cô gái bình thường đến mức tầm thường, một cô gái thiếu thốn chiều cao lẫn ngoại hình... thậm chí còn không - có - ngực, một cô gái nuôi nấng lắm ước mơ nhưng chưa bao giờ dám nổ lực thực hiện, một cô gái... một cô gái yếu đuối chịu nhiều thương tổn nhưng cũng rất mạnh mẽ...:) Tôi vẫn đang lẩn quẩn trong khoảng thời gian đẹp đẽ nhất của tuổi thanh xuân - những năm 19, 20 tuổi. Tôi hiện vẫn đang là nữ sinh cấp ba của một trường giáo dục thường xuyên, và chúng tôi sắp sửa thi tốt nghiệp. Tôi gặp cậu ấy vào những ngày đầu tiên của năm lớp 12, đó là một ngày đẹp trời hôm 23… Hôm qua chúng tôi vẫn lại ngồi cùng bàn, vẫn trong giờ toán mà cậu ấy thích.Hôm qua cậu ấy lên bảng làm bài tập, lúc bước xuống thì có một anh muốn ngồi cùng tôi, cậu ấy nhất quyết không cho.:)Hôm qua vô tình để cậu ấy thấy tôi để ảnh của cậu ấy làm nền điện thoại. Tôi cười trừ vào bảo vì tấm ảnh đó rất dễ thương. Thấy cậu ấy cũng cười, và rồi lật đật đi tìm ảnh facebook của tôi. Vừa tìm vừa chê tôi xấu xí. Sau đó cũng chọn một bức làm ảnh nền.:)Hôm qua cậu ấy cố tình ngồi rất sát tôi. Nói với tôi rất nhiều thứ...Hôm qua cậu ấy đã ôm tôi...Hôm qua cảm giác như người ngồi bên cạnh tôi không phải là cậu ấy nữa.Hôm qua cũng là buổi học cuối cùng, lớp tôi rủ nhau đi liên hoan. Có người bảo cậu ấy sẽ đi nhưng tôi không tin. Lúc đến nơi thì thấy cậu ấy đang ở đấy rồi. Mọi người lại xếp cho chúng tôi ngồi cạnh nhau.:)Ừm, hôm qua tôi đã mơ một giấc mơ rất bi thương...:)Một giấc mơ rất thật, thật đến nỗi đã giật mình tỉnh giấc vẫn cố nhắm mắt lại để không thoát khỏi nó...Chết tiệt!Tại sao cậu ấy chỉ có thể là của tôi những lúc như thế này?Tại sao lại để tôi mơ thấy những điều không bao giờ xảy đến?Tại sao lại để tôi gặp được cậu ấy, trong những năm tháng nhất định sẽ bỏ lỡ kia chứ?:)***Hà Nội, 15.07.2017...Chết tiệt!

Hôm qua chúng tôi vẫn lại ngồi cùng bàn, vẫn trong giờ toán mà cậu ấy thích.

Hôm qua cậu ấy lên bảng làm bài tập, lúc bước xuống thì có một anh muốn ngồi cùng tôi, cậu ấy nhất quyết không cho.:)

Hôm qua vô tình để cậu ấy thấy tôi để ảnh của cậu ấy làm nền điện thoại. Tôi cười trừ vào bảo vì tấm ảnh đó rất dễ thương. Thấy cậu ấy cũng cười, và rồi lật đật đi tìm ảnh facebook của tôi. Vừa tìm vừa chê tôi xấu xí. Sau đó cũng chọn một bức làm ảnh nền.:)

Hôm qua cậu ấy cố tình ngồi rất sát tôi. Nói với tôi rất nhiều thứ...

Hôm qua cậu ấy đã ôm tôi...

Hôm qua cảm giác như người ngồi bên cạnh tôi không phải là cậu ấy nữa.

Hôm qua cũng là buổi học cuối cùng, lớp tôi rủ nhau đi liên hoan. Có người bảo cậu ấy sẽ đi nhưng tôi không tin. Lúc đến nơi thì thấy cậu ấy đang ở đấy rồi. Mọi người lại xếp cho chúng tôi ngồi cạnh nhau.:)

Ừm, hôm qua tôi đã mơ một giấc mơ rất bi thương...:)

Một giấc mơ rất thật, thật đến nỗi đã giật mình tỉnh giấc vẫn cố nhắm mắt lại để không thoát khỏi nó...

Chết tiệt!

Tại sao cậu ấy chỉ có thể là của tôi những lúc như thế này?

Tại sao lại để tôi mơ thấy những điều không bao giờ xảy đến?

Tại sao lại để tôi gặp được cậu ấy, trong những năm tháng nhất định sẽ bỏ lỡ kia chứ?:)

***

Hà Nội, 15.07.2017...

Chết tiệt!

Nhật Ký Crush Bạn Cùng Bàn!Tác giả: MiaMỗi con người đều có một thanh xuân. Mỗi thanh xuân là một câu chuyện về tuổi trẻ. Người ta bảo thanh xuân cũng là tuổi trẻ, còn tôi ví thanh xuân cũng như hồi ức. Bởi vì thanh xuân của bạn dù có tốt đẹp hay bi thương, tất cả đều sẽ biến thành hồi ức mà thôi...! *** Tôi là Mía! Cũng chẳng cần biết tên thật của tôi là gì, hãy cứ gọi tôi bằng cái tên thân thương là Mía... Tôi vừa bước sang tuổi 20 vào mấy ngày trước, một cô gái bình thường đến mức tầm thường, một cô gái thiếu thốn chiều cao lẫn ngoại hình... thậm chí còn không - có - ngực, một cô gái nuôi nấng lắm ước mơ nhưng chưa bao giờ dám nổ lực thực hiện, một cô gái... một cô gái yếu đuối chịu nhiều thương tổn nhưng cũng rất mạnh mẽ...:) Tôi vẫn đang lẩn quẩn trong khoảng thời gian đẹp đẽ nhất của tuổi thanh xuân - những năm 19, 20 tuổi. Tôi hiện vẫn đang là nữ sinh cấp ba của một trường giáo dục thường xuyên, và chúng tôi sắp sửa thi tốt nghiệp. Tôi gặp cậu ấy vào những ngày đầu tiên của năm lớp 12, đó là một ngày đẹp trời hôm 23… Hôm qua chúng tôi vẫn lại ngồi cùng bàn, vẫn trong giờ toán mà cậu ấy thích.Hôm qua cậu ấy lên bảng làm bài tập, lúc bước xuống thì có một anh muốn ngồi cùng tôi, cậu ấy nhất quyết không cho.:)Hôm qua vô tình để cậu ấy thấy tôi để ảnh của cậu ấy làm nền điện thoại. Tôi cười trừ vào bảo vì tấm ảnh đó rất dễ thương. Thấy cậu ấy cũng cười, và rồi lật đật đi tìm ảnh facebook của tôi. Vừa tìm vừa chê tôi xấu xí. Sau đó cũng chọn một bức làm ảnh nền.:)Hôm qua cậu ấy cố tình ngồi rất sát tôi. Nói với tôi rất nhiều thứ...Hôm qua cậu ấy đã ôm tôi...Hôm qua cảm giác như người ngồi bên cạnh tôi không phải là cậu ấy nữa.Hôm qua cũng là buổi học cuối cùng, lớp tôi rủ nhau đi liên hoan. Có người bảo cậu ấy sẽ đi nhưng tôi không tin. Lúc đến nơi thì thấy cậu ấy đang ở đấy rồi. Mọi người lại xếp cho chúng tôi ngồi cạnh nhau.:)Ừm, hôm qua tôi đã mơ một giấc mơ rất bi thương...:)Một giấc mơ rất thật, thật đến nỗi đã giật mình tỉnh giấc vẫn cố nhắm mắt lại để không thoát khỏi nó...Chết tiệt!Tại sao cậu ấy chỉ có thể là của tôi những lúc như thế này?Tại sao lại để tôi mơ thấy những điều không bao giờ xảy đến?Tại sao lại để tôi gặp được cậu ấy, trong những năm tháng nhất định sẽ bỏ lỡ kia chứ?:)***Hà Nội, 15.07.2017...Chết tiệt!

Chương 113: Ngỡ...