"Anh hai! Ai cho anh lấy laptop của em vậy hả?" "Đừng có hét như thế chứ! Con gái gì mà.." hắn nhăn mặt Nàng hừ lạnh một cái, nhưng với cái tính tò mò nàng liếc nhìn thử. Trên màn hình laptop chứa đầy những dữ liệu và con số. "Anh làm gì vậy?" "Lấy thông tin về Evil!" "Chi?" "STOP! Đừng hỏi nhiều, ra ngoài chơi! Để anh làm việc." Hắn đặt laptop lên bàn, đẩy nàng ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại. ~ "Anh hai đáng ghét! Đồ chết bầm, đồ đầu trâu mặt ngựa, đầu chó mặt mèo! Lát em để chị dâu đánh anh không ra hình người luôn!" Đứng ngoài cửa nàng cười xảo quyệt. Ngó ra sân thấy nó đang ngồi đọc sách. Nàng ngây ngô nhảy chân sáo đến pên. Nó sở hữu gương mặt xinh đẹp và dáng vóc cực chuẩn. Đôi mắt to tròn sáng như đá thạch anh. Cái mũi thon thon với đôi môi nhỏ màu anh đào. Cứ mỗi lần gió thổi qua, những lọn tóc màu tím của lại phất phơ bay nhẹ nhàng. Nàng đã nhìn như thế nhiều lần rồi. Nhưng lúc nào cũng phải sững sờ vì vẻ đẹp của nó. "Nhìn đủ chưa, Zuto?" nó gắp sách lại nhìn. Nàng nhe răng…

Chương 24: Vô đề

Tiểu Sát Thủ Của Anh! Đừng Làm LoạnTác giả: Vô Ngân SarrangloveTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Anh hai! Ai cho anh lấy laptop của em vậy hả?" "Đừng có hét như thế chứ! Con gái gì mà.." hắn nhăn mặt Nàng hừ lạnh một cái, nhưng với cái tính tò mò nàng liếc nhìn thử. Trên màn hình laptop chứa đầy những dữ liệu và con số. "Anh làm gì vậy?" "Lấy thông tin về Evil!" "Chi?" "STOP! Đừng hỏi nhiều, ra ngoài chơi! Để anh làm việc." Hắn đặt laptop lên bàn, đẩy nàng ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại. ~ "Anh hai đáng ghét! Đồ chết bầm, đồ đầu trâu mặt ngựa, đầu chó mặt mèo! Lát em để chị dâu đánh anh không ra hình người luôn!" Đứng ngoài cửa nàng cười xảo quyệt. Ngó ra sân thấy nó đang ngồi đọc sách. Nàng ngây ngô nhảy chân sáo đến pên. Nó sở hữu gương mặt xinh đẹp và dáng vóc cực chuẩn. Đôi mắt to tròn sáng như đá thạch anh. Cái mũi thon thon với đôi môi nhỏ màu anh đào. Cứ mỗi lần gió thổi qua, những lọn tóc màu tím của lại phất phơ bay nhẹ nhàng. Nàng đã nhìn như thế nhiều lần rồi. Nhưng lúc nào cũng phải sững sờ vì vẻ đẹp của nó. "Nhìn đủ chưa, Zuto?" nó gắp sách lại nhìn. Nàng nhe răng… Bầu trời Ai Cập xanh ngắt màu biển, những hạt cát vàng hướng mình theo gió sa mạc, thỏa sức bay vút tận chín tầng mây. Trên phố, người dân Ai Cập hối hả mua bán, chăm chỉ làm việc, đồng lúc đó, trong cung điện cũng náo nhiệt không kém, cung nữ căng thẳng chạy tới chạy lui, người bê nước, người cầm khăn,... Ai ai cũng nháo nhào lên chỉ vì việc nữ hoàng ngất xỉu, được một người ngoại quốc giúp đỡ đưa vào cung.Trong tẩm cung của nữ hoàng, nơi này im lặng hơn bên ngoài, im lặng đến mức không thể nghe được dù là tiếng hút khí, dường ai nấy cũng ngừng lại hô hấp của mình, chăm chú đến người đang nằm trên nhuyễn sạp kia.Ragashu một bộ dạng nghiêm túc, chủy thủ đã qua khử trùng trên tay anh tựa như hư ảnh, nhanh chóng uốn lượn trên cánh tay Asisu, cắt đi từng mảng da thịt bị nhiễm trùng đang dần thối rửa.Asisu mặc dù còn trong tình trạng mê mang nhưng nàng vẫn nhận ra được sự đau đớn ấy. Cơ thể nàng nóng như lửa, đầu óc xoay vòng như chong chóng, vết thương ở tay đau đến mức làm cơ thể nàng co giật kịch liệt, miệng nhỏ không ngừng phát ra từng trận r*n r*, muốn mở mắt nhưng mắt lại nặng trĩu, cái cảm giác đó khiến nàng sống không bằng chết. Lúc đó nàng từng suýt cắn lưỡi tự tử, may mắn là Nerfen phát hiện ra, cậu liền tình nguyện đem tay của mình tới trước miệng nàng, để nàng cắn tới rướm máu.Tachi và Mitamun giữ chặt hai chân và cánh tay trái của Asisu, đề phòng nàng lại lên cơn co giật do phát sốt gây ra. Về phần Ari thì đứng bên cạnh Ragashu, chịu trách nhiệm đưa khăn, nước và thảo dược để anh giúp Asisu làm sạch và cầm máu cho vết thương."Vết thương của nữ hoàng đã xử lý ổn rồi, mọi người không cần lo lắng.""Babylon vương, nô tì đội ơn người đã cứu giúp nữ hoàng!"Ari và Tachi đột nhiên quỳ rạp trên đất, dập đầu tạ ơn, điều đó khiến Ragashu vẫn đang tỉ mỉ băng bó vết thương cho Asisu phải giật mình. Nhưng ngay sau đó anh đã quay lại thái độ không quan tâm ban đầu, treo trên môi nụ cười như nắng ấm, bảo Ari và Tachi đứng dậy. Sau đó cực kỳ mặt dày, mở miệng nói: "Không có gì, chỉ là ta muốn cứu hoàng phi tương lai của ta thôi!"Ari khẽ cười, trong ánh mắt đen láy tràn ngập vui vẻ, bởi cuối cùng cô cũng thấy được người phù hợp với nữ hoàng Asisu, người có thể thay thế cô bảo vệ và đem tới tình yêu chân thành cho Asisu.Cũng có thể nói, nếu so sánh giữa Menfuisu cùng Ragashu thì Ragashu mới là lựa chọn tốt nhất cho Asisu bây giờ. Chứng cứ là từ khi Ragashu xuất hiện ở Ai Cập, cô nhận thấy Asisu cười nhiều hơn xưa. Còn về phía Menfuisu thì hoàn toàn ngược lại, Menfuisu chỉ mang đến đau khổ cho Asisu, thậm chí mấy ngày trước còn đổ tội việc ám hại Carol lên đầu Asisu, lại còn ra tay gây thương tổn đến thân thể của Asisu. Nghĩ đến đó tâm trạng Ari không khỏi nặng nề, lúc Menfuisu xuống tay, cô không đủ khả năng bảo vệ cho Asisu, cô chỉ biết núp sau bóng lưng của Asisu mà rơi nước mắt, tất cả đều là lỗi của cô, do cô quá yếu đuối, không đủ thông minh làm liên lụy Asisu.Nhìn hai tay Ari siết chặt đến mức nổi đầy gân xanh, Tachi cũng hiểu được Ari đang thất thần vì điều gì. Cô nàng khẽ lắc đầu, cười một cái, lấy cớ là chuẩn bị thức ăn, lôi kéo Ari lui ra ngoài.Về phần anh chàng Nerfen và nàng công chúa Mitamun đam mê sắc đẹp lại cảm thấy mình giống kỳ đà giữa Ragashu và Asisu, bởi thế nên hai người đành lủi thủi ra ngoài cổng thành sắp xếp chỗ ở cho đoàn thương buôn và nhờ binh lính Ai Cập đưa 50 tên nô lệ chưa chịu phục tùng mà Asisu đã mua vào nhà giam._Ragashu ngồi trên cửa sổ, ngắm nhìn sự phồn hoa và dân chúng của đất nước Ai Cập, nơi mà người con gái anh yêu ra sức bảo vệ, nhưng đất nước và những con người này liệu có xứng đáng với nàng, để nàng che chở hay không? Bởi theo anh biết, dân chúng Ai Cập chỉ biết đến Carol - con gái nữ thần sông Nil, nào có ai quan tâm tới nàng, một vị nữ hoàng bị cho là tàn nhẫn ác độc thế nhưng ngày nào cũng nhốt mình trong Thần Điện cầu phúc cho đất nước.Suy nghĩ một hồi về Asisu, Ragashu lại nhìn thoáng qua chỗ Nerfen đang không ngừng bị Mitamun lợi dụng ăn đậu hũ, anh nhếch môi cười gian. Bị Mitamun nhìn trúng, Nerfen trốn không thoát.À, quên chưa nhắc tới một việc quan trọng!Nerfen là thương buôn kiêm quý tộc Babylon, con trai độc nhất của tướng quân Lamec. Ngoài ra Nerfen còn là trợ thủ đắc lực của Ragashu, giữ trong tay một nửa binh lính của thế lực và âm thầm giúp Ragashu huấn luyện quân đội sau lưng Rakefi.

Bầu trời Ai Cập xanh ngắt màu biển, những hạt cát vàng hướng mình theo gió sa mạc, thỏa sức bay vút tận chín tầng mây. Trên phố, người dân Ai Cập hối hả mua bán, chăm chỉ làm việc, đồng lúc đó, trong cung điện cũng náo nhiệt không kém, cung nữ căng thẳng chạy tới chạy lui, người bê nước, người cầm khăn,... Ai ai cũng nháo nhào lên chỉ vì việc nữ hoàng ngất xỉu, được một người ngoại quốc giúp đỡ đưa vào cung.

Trong tẩm cung của nữ hoàng, nơi này im lặng hơn bên ngoài, im lặng đến mức không thể nghe được dù là tiếng hút khí, dường ai nấy cũng ngừng lại hô hấp của mình, chăm chú đến người đang nằm trên nhuyễn sạp kia.

Ragashu một bộ dạng nghiêm túc, chủy thủ đã qua khử trùng trên tay anh tựa như hư ảnh, nhanh chóng uốn lượn trên cánh tay Asisu, cắt đi từng mảng da thịt bị nhiễm trùng đang dần thối rửa.

Asisu mặc dù còn trong tình trạng mê mang nhưng nàng vẫn nhận ra được sự đau đớn ấy. Cơ thể nàng nóng như lửa, đầu óc xoay vòng như chong chóng, vết thương ở tay đau đến mức làm cơ thể nàng co giật kịch liệt, miệng nhỏ không ngừng phát ra từng trận r*n r*, muốn mở mắt nhưng mắt lại nặng trĩu, cái cảm giác đó khiến nàng sống không bằng chết. Lúc đó nàng từng suýt cắn lưỡi tự tử, may mắn là Nerfen phát hiện ra, cậu liền tình nguyện đem tay của mình tới trước miệng nàng, để nàng cắn tới rướm máu.

Tachi và Mitamun giữ chặt hai chân và cánh tay trái của Asisu, đề phòng nàng lại lên cơn co giật do phát sốt gây ra. Về phần Ari thì đứng bên cạnh Ragashu, chịu trách nhiệm đưa khăn, nước và thảo dược để anh giúp Asisu làm sạch và cầm máu cho vết thương.

"Vết thương của nữ hoàng đã xử lý ổn rồi, mọi người không cần lo lắng."

"Babylon vương, nô tì đội ơn người đã cứu giúp nữ hoàng!"

Ari và Tachi đột nhiên quỳ rạp trên đất, dập đầu tạ ơn, điều đó khiến Ragashu vẫn đang tỉ mỉ băng bó vết thương cho Asisu phải giật mình. Nhưng ngay sau đó anh đã quay lại thái độ không quan tâm ban đầu, treo trên môi nụ cười như nắng ấm, bảo Ari và Tachi đứng dậy. Sau đó cực kỳ mặt dày, mở miệng nói: "Không có gì, chỉ là ta muốn cứu hoàng phi tương lai của ta thôi!"

Ari khẽ cười, trong ánh mắt đen láy tràn ngập vui vẻ, bởi cuối cùng cô cũng thấy được người phù hợp với nữ hoàng Asisu, người có thể thay thế cô bảo vệ và đem tới tình yêu chân thành cho Asisu.

Cũng có thể nói, nếu so sánh giữa Menfuisu cùng Ragashu thì Ragashu mới là lựa chọn tốt nhất cho Asisu bây giờ. Chứng cứ là từ khi Ragashu xuất hiện ở Ai Cập, cô nhận thấy Asisu cười nhiều hơn xưa. Còn về phía Menfuisu thì hoàn toàn ngược lại, Menfuisu chỉ mang đến đau khổ cho Asisu, thậm chí mấy ngày trước còn đổ tội việc ám hại Carol lên đầu Asisu, lại còn ra tay gây thương tổn đến thân thể của Asisu. Nghĩ đến đó tâm trạng Ari không khỏi nặng nề, lúc Menfuisu xuống tay, cô không đủ khả năng bảo vệ cho Asisu, cô chỉ biết núp sau bóng lưng của Asisu mà rơi nước mắt, tất cả đều là lỗi của cô, do cô quá yếu đuối, không đủ thông minh làm liên lụy Asisu.

Nhìn hai tay Ari siết chặt đến mức nổi đầy gân xanh, Tachi cũng hiểu được Ari đang thất thần vì điều gì. Cô nàng khẽ lắc đầu, cười một cái, lấy cớ là chuẩn bị thức ăn, lôi kéo Ari lui ra ngoài.

Về phần anh chàng Nerfen và nàng công chúa Mitamun đam mê sắc đẹp lại cảm thấy mình giống kỳ đà giữa Ragashu và Asisu, bởi thế nên hai người đành lủi thủi ra ngoài cổng thành sắp xếp chỗ ở cho đoàn thương buôn và nhờ binh lính Ai Cập đưa 50 tên nô lệ chưa chịu phục tùng mà Asisu đã mua vào nhà giam.

_

Ragashu ngồi trên cửa sổ, ngắm nhìn sự phồn hoa và dân chúng của đất nước Ai Cập, nơi mà người con gái anh yêu ra sức bảo vệ, nhưng đất nước và những con người này liệu có xứng đáng với nàng, để nàng che chở hay không? Bởi theo anh biết, dân chúng Ai Cập chỉ biết đến Carol - con gái nữ thần sông Nil, nào có ai quan tâm tới nàng, một vị nữ hoàng bị cho là tàn nhẫn ác độc thế nhưng ngày nào cũng nhốt mình trong Thần Điện cầu phúc cho đất nước.

Suy nghĩ một hồi về Asisu, Ragashu lại nhìn thoáng qua chỗ Nerfen đang không ngừng bị Mitamun lợi dụng ăn đậu hũ, anh nhếch môi cười gian. Bị Mitamun nhìn trúng, Nerfen trốn không thoát.

À, quên chưa nhắc tới một việc quan trọng!

Nerfen là thương buôn kiêm quý tộc Babylon, con trai độc nhất của tướng quân Lamec. Ngoài ra Nerfen còn là trợ thủ đắc lực của Ragashu, giữ trong tay một nửa binh lính của thế lực và âm thầm giúp Ragashu huấn luyện quân đội sau lưng Rakefi.

Tiểu Sát Thủ Của Anh! Đừng Làm LoạnTác giả: Vô Ngân SarrangloveTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Anh hai! Ai cho anh lấy laptop của em vậy hả?" "Đừng có hét như thế chứ! Con gái gì mà.." hắn nhăn mặt Nàng hừ lạnh một cái, nhưng với cái tính tò mò nàng liếc nhìn thử. Trên màn hình laptop chứa đầy những dữ liệu và con số. "Anh làm gì vậy?" "Lấy thông tin về Evil!" "Chi?" "STOP! Đừng hỏi nhiều, ra ngoài chơi! Để anh làm việc." Hắn đặt laptop lên bàn, đẩy nàng ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại. ~ "Anh hai đáng ghét! Đồ chết bầm, đồ đầu trâu mặt ngựa, đầu chó mặt mèo! Lát em để chị dâu đánh anh không ra hình người luôn!" Đứng ngoài cửa nàng cười xảo quyệt. Ngó ra sân thấy nó đang ngồi đọc sách. Nàng ngây ngô nhảy chân sáo đến pên. Nó sở hữu gương mặt xinh đẹp và dáng vóc cực chuẩn. Đôi mắt to tròn sáng như đá thạch anh. Cái mũi thon thon với đôi môi nhỏ màu anh đào. Cứ mỗi lần gió thổi qua, những lọn tóc màu tím của lại phất phơ bay nhẹ nhàng. Nàng đã nhìn như thế nhiều lần rồi. Nhưng lúc nào cũng phải sững sờ vì vẻ đẹp của nó. "Nhìn đủ chưa, Zuto?" nó gắp sách lại nhìn. Nàng nhe răng… Bầu trời Ai Cập xanh ngắt màu biển, những hạt cát vàng hướng mình theo gió sa mạc, thỏa sức bay vút tận chín tầng mây. Trên phố, người dân Ai Cập hối hả mua bán, chăm chỉ làm việc, đồng lúc đó, trong cung điện cũng náo nhiệt không kém, cung nữ căng thẳng chạy tới chạy lui, người bê nước, người cầm khăn,... Ai ai cũng nháo nhào lên chỉ vì việc nữ hoàng ngất xỉu, được một người ngoại quốc giúp đỡ đưa vào cung.Trong tẩm cung của nữ hoàng, nơi này im lặng hơn bên ngoài, im lặng đến mức không thể nghe được dù là tiếng hút khí, dường ai nấy cũng ngừng lại hô hấp của mình, chăm chú đến người đang nằm trên nhuyễn sạp kia.Ragashu một bộ dạng nghiêm túc, chủy thủ đã qua khử trùng trên tay anh tựa như hư ảnh, nhanh chóng uốn lượn trên cánh tay Asisu, cắt đi từng mảng da thịt bị nhiễm trùng đang dần thối rửa.Asisu mặc dù còn trong tình trạng mê mang nhưng nàng vẫn nhận ra được sự đau đớn ấy. Cơ thể nàng nóng như lửa, đầu óc xoay vòng như chong chóng, vết thương ở tay đau đến mức làm cơ thể nàng co giật kịch liệt, miệng nhỏ không ngừng phát ra từng trận r*n r*, muốn mở mắt nhưng mắt lại nặng trĩu, cái cảm giác đó khiến nàng sống không bằng chết. Lúc đó nàng từng suýt cắn lưỡi tự tử, may mắn là Nerfen phát hiện ra, cậu liền tình nguyện đem tay của mình tới trước miệng nàng, để nàng cắn tới rướm máu.Tachi và Mitamun giữ chặt hai chân và cánh tay trái của Asisu, đề phòng nàng lại lên cơn co giật do phát sốt gây ra. Về phần Ari thì đứng bên cạnh Ragashu, chịu trách nhiệm đưa khăn, nước và thảo dược để anh giúp Asisu làm sạch và cầm máu cho vết thương."Vết thương của nữ hoàng đã xử lý ổn rồi, mọi người không cần lo lắng.""Babylon vương, nô tì đội ơn người đã cứu giúp nữ hoàng!"Ari và Tachi đột nhiên quỳ rạp trên đất, dập đầu tạ ơn, điều đó khiến Ragashu vẫn đang tỉ mỉ băng bó vết thương cho Asisu phải giật mình. Nhưng ngay sau đó anh đã quay lại thái độ không quan tâm ban đầu, treo trên môi nụ cười như nắng ấm, bảo Ari và Tachi đứng dậy. Sau đó cực kỳ mặt dày, mở miệng nói: "Không có gì, chỉ là ta muốn cứu hoàng phi tương lai của ta thôi!"Ari khẽ cười, trong ánh mắt đen láy tràn ngập vui vẻ, bởi cuối cùng cô cũng thấy được người phù hợp với nữ hoàng Asisu, người có thể thay thế cô bảo vệ và đem tới tình yêu chân thành cho Asisu.Cũng có thể nói, nếu so sánh giữa Menfuisu cùng Ragashu thì Ragashu mới là lựa chọn tốt nhất cho Asisu bây giờ. Chứng cứ là từ khi Ragashu xuất hiện ở Ai Cập, cô nhận thấy Asisu cười nhiều hơn xưa. Còn về phía Menfuisu thì hoàn toàn ngược lại, Menfuisu chỉ mang đến đau khổ cho Asisu, thậm chí mấy ngày trước còn đổ tội việc ám hại Carol lên đầu Asisu, lại còn ra tay gây thương tổn đến thân thể của Asisu. Nghĩ đến đó tâm trạng Ari không khỏi nặng nề, lúc Menfuisu xuống tay, cô không đủ khả năng bảo vệ cho Asisu, cô chỉ biết núp sau bóng lưng của Asisu mà rơi nước mắt, tất cả đều là lỗi của cô, do cô quá yếu đuối, không đủ thông minh làm liên lụy Asisu.Nhìn hai tay Ari siết chặt đến mức nổi đầy gân xanh, Tachi cũng hiểu được Ari đang thất thần vì điều gì. Cô nàng khẽ lắc đầu, cười một cái, lấy cớ là chuẩn bị thức ăn, lôi kéo Ari lui ra ngoài.Về phần anh chàng Nerfen và nàng công chúa Mitamun đam mê sắc đẹp lại cảm thấy mình giống kỳ đà giữa Ragashu và Asisu, bởi thế nên hai người đành lủi thủi ra ngoài cổng thành sắp xếp chỗ ở cho đoàn thương buôn và nhờ binh lính Ai Cập đưa 50 tên nô lệ chưa chịu phục tùng mà Asisu đã mua vào nhà giam._Ragashu ngồi trên cửa sổ, ngắm nhìn sự phồn hoa và dân chúng của đất nước Ai Cập, nơi mà người con gái anh yêu ra sức bảo vệ, nhưng đất nước và những con người này liệu có xứng đáng với nàng, để nàng che chở hay không? Bởi theo anh biết, dân chúng Ai Cập chỉ biết đến Carol - con gái nữ thần sông Nil, nào có ai quan tâm tới nàng, một vị nữ hoàng bị cho là tàn nhẫn ác độc thế nhưng ngày nào cũng nhốt mình trong Thần Điện cầu phúc cho đất nước.Suy nghĩ một hồi về Asisu, Ragashu lại nhìn thoáng qua chỗ Nerfen đang không ngừng bị Mitamun lợi dụng ăn đậu hũ, anh nhếch môi cười gian. Bị Mitamun nhìn trúng, Nerfen trốn không thoát.À, quên chưa nhắc tới một việc quan trọng!Nerfen là thương buôn kiêm quý tộc Babylon, con trai độc nhất của tướng quân Lamec. Ngoài ra Nerfen còn là trợ thủ đắc lực của Ragashu, giữ trong tay một nửa binh lính của thế lực và âm thầm giúp Ragashu huấn luyện quân đội sau lưng Rakefi.

Chương 24: Vô đề