Đông Mạch đế quốc. Đầu tháng sáu, Thái tử Tông Chính Không Tề bị phế. Cuối tháng bảy, vua ban rượu độc. Đầu mùa hè, ánh trăng mang theo hơi lạnh, bóng đêm như mực buông xuống, một cơn gió làm lay động cành liễu rủ xuống bờ hồ, cảnh sắc làm say động lòng người. Đại lao Đại Lý tự. Trong phòng giam cũ rách truyền đến vô số tiếng k** r*n của các phạm nhân, còn có thanh âm giận dữ của cai ngục. Mà bên trong nhà giam, một gian phòng tối… Trên khung hình phạt đẫm máu , sắc đỏ dị thường, một nam cai ngục khóe miệng mang theo tia cười lạnh nhìn nữ tử bị trói trên khung. Vài cai ngục nhìn nhau, trường tiên* trên tay hướng về phía nữ tử kia mà vung xuống. (*trường tiên: roi) Trường tiên không đến nổi làm rách da, nhưng trên quần áo của nữ tử mơ hồ lại nhìn thấy vết máu, mà bản thân nữ tử biết rõ đây chính là hình phạt tàn nhẫn độc nhất của Đại Lý tự. Thoạt nhìn bề ngoài giống như không hề bị bất cứ thương tổn gì, nhưng thực ra lại giống như hàng ngàn kim châm đâm vào da thịt ngươi, đau đớn đến…
Chương 5: Trở lại (2)
Độc Vương Hắc Sủng: Quỷ Vực Cửu Vương PhiTác giả: Ly Miêu Đương Thái TửTruyện Cổ Đại, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhĐông Mạch đế quốc. Đầu tháng sáu, Thái tử Tông Chính Không Tề bị phế. Cuối tháng bảy, vua ban rượu độc. Đầu mùa hè, ánh trăng mang theo hơi lạnh, bóng đêm như mực buông xuống, một cơn gió làm lay động cành liễu rủ xuống bờ hồ, cảnh sắc làm say động lòng người. Đại lao Đại Lý tự. Trong phòng giam cũ rách truyền đến vô số tiếng k** r*n của các phạm nhân, còn có thanh âm giận dữ của cai ngục. Mà bên trong nhà giam, một gian phòng tối… Trên khung hình phạt đẫm máu , sắc đỏ dị thường, một nam cai ngục khóe miệng mang theo tia cười lạnh nhìn nữ tử bị trói trên khung. Vài cai ngục nhìn nhau, trường tiên* trên tay hướng về phía nữ tử kia mà vung xuống. (*trường tiên: roi) Trường tiên không đến nổi làm rách da, nhưng trên quần áo của nữ tử mơ hồ lại nhìn thấy vết máu, mà bản thân nữ tử biết rõ đây chính là hình phạt tàn nhẫn độc nhất của Đại Lý tự. Thoạt nhìn bề ngoài giống như không hề bị bất cứ thương tổn gì, nhưng thực ra lại giống như hàng ngàn kim châm đâm vào da thịt ngươi, đau đớn đến… Đông Mạch? Qủa nhiên!“Hiện giờ hoàng đế là ai?!” Vẻ mặt của nàng làm cho Bích Trúc hoảng sợ, khó khăn nói.“Là Đông đế…”Đông đế? Tông Chính Bạch, phụ thân của Tông Chính Mạch Ẩn và Thái tử bị phế Tông Chính Không Tề.Đôi tay Ôn Nhu run lên, nhân lúc đó tiểu nha hoàn tránh thoát khỏi sự kiềm chế của nàng.Hoàng đế còn là Tông Chính Bạch!Kia…kia…“Vậy, ngươi có biết người tên Ôn Nhu là ai không?” Khóe miệng Ôn Nhu khẽ động, không phát giác được chính mình đang run rẩy!Bích Trúc khúm núm nhìn Ôn Nhu, cắn cắn môi nói “Tiểu thư đang nói cái tiện nhân mà ai cũng có thể lấy làm chồng sao? Hừ, đã gả cho Thái tử rồi mà còn đến quyến rũ Thần vương! Về sau lại thông dâm cùng với người khác mà hoài thai nghiệt chủng. Nếu không phải chúng ta biết rõ tính tình của Ôn đại tiểu thư thì suýt nữa đã bị tiện nhân kia làm liên lụy!”Tiểu nha hoàn chu mỏ một cái “Tiểu thư, tiện nhân kia lá gan cũng lớn lắm! Mang thai nghiệt chủng thế nhưng lại nói là huyết mạch của Hoàng thất, hãm hại Thái tử điện hạ khiến cho ngài bị Hoàng thượng ban cho cái chết! Cũng may, Thần vương điện hạ nhìn thấu mọi việc, biết Thái tử bị hàm oan, nên đã dùng Hỏa hình với tiện nhân kia. Hừ, hiện giờ thi thể bị ném vào bãi tha ma, ngay cả người của Ôn gia cũng không đến liếc lấy một cái! Ôn tường gia một đời trung liệt, vậy mà lại sinh ra một nữ nhi không biết liêm sỉ như vậy!”Ôn Nhu thất thần cười lạnh, ngón tay hung hăng đâm vào lòng bàn tay. Ai cũng có thể lấy làm chồng sao? Vu hại Thái tử? Haha!!!Sau khi nàng bỏ mạng, Tông Chính Mạch Ẩn thế nhưng lại gán hết mọi tội danh lên đầu nàng như vậy!Ôn Nhu một đôi mắt phượng không thấy được một tia tàn khốc, chỉ mang theo vài phần quyết tuyệt càng làm cho lòng người lạnh lẽo.Tông Chính Mạch Ẩn! Ôn gia!Mẹ con tình nghĩa, bất quá chỉ là một hồi âm mưu!Thanh mai trúc mã, bất quá chỉ là một trò cười!Hahahaha, các ngươi có biết Ôn Nhu đã trở lại hay chưa?Nàng nhất định sẽ lấy đi từng chút từng chút một ước mơ của bọn họ! Từng bước từng bước một giẫm nát khát vọng của bọn họ!Bích Trúc bị vẻ mặt của nàng hù sợ, không dám nói lời nào. Ôn Nhu lại cười nhạt một tiếng.“Ngươi nói, sau khi nàng chết, Thái tử Tông Chính Không Tề được sửa lại án oan sao?”Sửa lại án sai cho người đã chết sao? Qủa nhiên là tác phong của Tông Chính Mạch Ẩn!Nàng rốt cuộc cũng hiểu, rõ ràng hài tử trong bụng nàng là cốt nhục của hắn, nhưng hắn cũng không buông tha!Tông Chính Bạch mặc dù chuyên quyền, bá đạo nhưng cũng không phải là người ngu ngốc! Sớm muộn gì hắn cũng sẽ phát hiện ra việc tạo phản của Thái tử không hề đơn giản, một khi tình thân dâng trào, tất nhiên sẽ đối với hài tử trong bụng nàng như trân bảo!Haha, Tông Chính Mạch Ẩn! Ngay cả hài tử chưa kịp chào đời cũng trở thành địch nhân của hắn. Ôn Nhu giễu cợt, cốt nhục của mình còn không bỏ qua, huống hồ là nàng!Tiểu nha hoàn run rẩy nhìn nàng, “Tiểu thư…”Ôn Nhu nhìn thoáng qua nha hoàn này, lúc nàng mới tỉnh lại, bộ dáng của nàng rất mừng rỡ, không khó để nhìn ra nàng đối với chủ nhân của thân thể này rất trung thành.“Ta không sao, chỉ là hôn mê mấy ngày không biết tình hình bên ngoài có xảy ra đại sự gì hay không thôi.”Bích Trúc nghe nàng giải thích xong đột nhiên khóc rống lên.“Tiểu thư, người hù chết Bích Trúc!”Ôn Nhu vỗ vỗ bả vai tiểu nha hoàn, lần nữa nhìn thoáng qua bóng dáng đang phản chiếu trong gương. Những nốt hồng hồng còn có ấn kí màu đỏ, quả nhiên là làm cho người ta nhìn có chút buồn nôn!Nếu không phải gương mặt này xấu xuất chúng như vậy, kiếp trước của nàng cũng sẽ không đối với chủ nhân của thân thể này có ấn tượng sâu sắc như vậy!Tam tiểu thư của Trường Ca tướng quân phủ - Trường Ca Nguyệt!Thân phận vốn là đích nữ tôn quý vô song, nhưng bởi vì mẫu thân mất sớm, không thể sống hòa thuận với kế mẫu, cuộc sống về sau chắc không cần nói cũng có thể đoán được!Bất quá, nói đến kế mẫu, Ôn Nhu cười lạnh một tiếng, vị phu nhân này của phủ tướng quân không phải ai xa lạ, mà chính là muội muội của Ôn đại phu nhân, cũng là người mà nàng từng gọi là “Dì”!
Đông Mạch? Qủa nhiên!
“Hiện giờ hoàng đế là ai?!” Vẻ mặt của nàng làm cho Bích Trúc hoảng sợ, khó khăn nói.
“Là Đông đế…”
Đông đế? Tông Chính Bạch, phụ thân của Tông Chính Mạch Ẩn và Thái tử bị phế Tông Chính Không Tề.
Đôi tay Ôn Nhu run lên, nhân lúc đó tiểu nha hoàn tránh thoát khỏi sự kiềm chế của nàng.
Hoàng đế còn là Tông Chính Bạch!
Kia…kia…
“Vậy, ngươi có biết người tên Ôn Nhu là ai không?” Khóe miệng Ôn Nhu khẽ động, không phát giác được chính mình đang run rẩy!
Bích Trúc khúm núm nhìn Ôn Nhu, cắn cắn môi nói “Tiểu thư đang nói cái tiện nhân mà ai cũng có thể lấy làm chồng sao? Hừ, đã gả cho Thái tử rồi mà còn đến quyến rũ Thần vương! Về sau lại thông dâm cùng với người khác mà hoài thai nghiệt chủng. Nếu không phải chúng ta biết rõ tính tình của Ôn đại tiểu thư thì suýt nữa đã bị tiện nhân kia làm liên lụy!”
Tiểu nha hoàn chu mỏ một cái “Tiểu thư, tiện nhân kia lá gan cũng lớn lắm! Mang thai nghiệt chủng thế nhưng lại nói là huyết mạch của Hoàng thất, hãm hại Thái tử điện hạ khiến cho ngài bị Hoàng thượng ban cho cái chết! Cũng may, Thần vương điện hạ nhìn thấu mọi việc, biết Thái tử bị hàm oan, nên đã dùng Hỏa hình với tiện nhân kia. Hừ, hiện giờ thi thể bị ném vào bãi tha ma, ngay cả người của Ôn gia cũng không đến liếc lấy một cái! Ôn tường gia một đời trung liệt, vậy mà lại sinh ra một nữ nhi không biết liêm sỉ như vậy!”
Ôn Nhu thất thần cười lạnh, ngón tay hung hăng đâm vào lòng bàn tay. Ai cũng có thể lấy làm chồng sao? Vu hại Thái tử? Haha!!!
Sau khi nàng bỏ mạng, Tông Chính Mạch Ẩn thế nhưng lại gán hết mọi tội danh lên đầu nàng như vậy!
Ôn Nhu một đôi mắt phượng không thấy được một tia tàn khốc, chỉ mang theo vài phần quyết tuyệt càng làm cho lòng người lạnh lẽo.
Tông Chính Mạch Ẩn! Ôn gia!
Mẹ con tình nghĩa, bất quá chỉ là một hồi âm mưu!
Thanh mai trúc mã, bất quá chỉ là một trò cười!
Hahahaha, các ngươi có biết Ôn Nhu đã trở lại hay chưa?
Nàng nhất định sẽ lấy đi từng chút từng chút một ước mơ của bọn họ! Từng bước từng bước một giẫm nát khát vọng của bọn họ!
Bích Trúc bị vẻ mặt của nàng hù sợ, không dám nói lời nào. Ôn Nhu lại cười nhạt một tiếng.
“Ngươi nói, sau khi nàng chết, Thái tử Tông Chính Không Tề được sửa lại án oan sao?”
Sửa lại án sai cho người đã chết sao? Qủa nhiên là tác phong của Tông Chính Mạch Ẩn!
Nàng rốt cuộc cũng hiểu, rõ ràng hài tử trong bụng nàng là cốt nhục của hắn, nhưng hắn cũng không buông tha!
Tông Chính Bạch mặc dù chuyên quyền, bá đạo nhưng cũng không phải là người ngu ngốc! Sớm muộn gì hắn cũng sẽ phát hiện ra việc tạo phản của Thái tử không hề đơn giản, một khi tình thân dâng trào, tất nhiên sẽ đối với hài tử trong bụng nàng như trân bảo!
Haha, Tông Chính Mạch Ẩn! Ngay cả hài tử chưa kịp chào đời cũng trở thành địch nhân của hắn. Ôn Nhu giễu cợt, cốt nhục của mình còn không bỏ qua, huống hồ là nàng!
Tiểu nha hoàn run rẩy nhìn nàng, “Tiểu thư…”
Ôn Nhu nhìn thoáng qua nha hoàn này, lúc nàng mới tỉnh lại, bộ dáng của nàng rất mừng rỡ, không khó để nhìn ra nàng đối với chủ nhân của thân thể này rất trung thành.
“Ta không sao, chỉ là hôn mê mấy ngày không biết tình hình bên ngoài có xảy ra đại sự gì hay không thôi.”
Bích Trúc nghe nàng giải thích xong đột nhiên khóc rống lên.
“Tiểu thư, người hù chết Bích Trúc!”
Ôn Nhu vỗ vỗ bả vai tiểu nha hoàn, lần nữa nhìn thoáng qua bóng dáng đang phản chiếu trong gương. Những nốt hồng hồng còn có ấn kí màu đỏ, quả nhiên là làm cho người ta nhìn có chút buồn nôn!
Nếu không phải gương mặt này xấu xuất chúng như vậy, kiếp trước của nàng cũng sẽ không đối với chủ nhân của thân thể này có ấn tượng sâu sắc như vậy!
Tam tiểu thư của Trường Ca tướng quân phủ - Trường Ca Nguyệt!
Thân phận vốn là đích nữ tôn quý vô song, nhưng bởi vì mẫu thân mất sớm, không thể sống hòa thuận với kế mẫu, cuộc sống về sau chắc không cần nói cũng có thể đoán được!
Bất quá, nói đến kế mẫu, Ôn Nhu cười lạnh một tiếng, vị phu nhân này của phủ tướng quân không phải ai xa lạ, mà chính là muội muội của Ôn đại phu nhân, cũng là người mà nàng từng gọi là “Dì”!
Độc Vương Hắc Sủng: Quỷ Vực Cửu Vương PhiTác giả: Ly Miêu Đương Thái TửTruyện Cổ Đại, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhĐông Mạch đế quốc. Đầu tháng sáu, Thái tử Tông Chính Không Tề bị phế. Cuối tháng bảy, vua ban rượu độc. Đầu mùa hè, ánh trăng mang theo hơi lạnh, bóng đêm như mực buông xuống, một cơn gió làm lay động cành liễu rủ xuống bờ hồ, cảnh sắc làm say động lòng người. Đại lao Đại Lý tự. Trong phòng giam cũ rách truyền đến vô số tiếng k** r*n của các phạm nhân, còn có thanh âm giận dữ của cai ngục. Mà bên trong nhà giam, một gian phòng tối… Trên khung hình phạt đẫm máu , sắc đỏ dị thường, một nam cai ngục khóe miệng mang theo tia cười lạnh nhìn nữ tử bị trói trên khung. Vài cai ngục nhìn nhau, trường tiên* trên tay hướng về phía nữ tử kia mà vung xuống. (*trường tiên: roi) Trường tiên không đến nổi làm rách da, nhưng trên quần áo của nữ tử mơ hồ lại nhìn thấy vết máu, mà bản thân nữ tử biết rõ đây chính là hình phạt tàn nhẫn độc nhất của Đại Lý tự. Thoạt nhìn bề ngoài giống như không hề bị bất cứ thương tổn gì, nhưng thực ra lại giống như hàng ngàn kim châm đâm vào da thịt ngươi, đau đớn đến… Đông Mạch? Qủa nhiên!“Hiện giờ hoàng đế là ai?!” Vẻ mặt của nàng làm cho Bích Trúc hoảng sợ, khó khăn nói.“Là Đông đế…”Đông đế? Tông Chính Bạch, phụ thân của Tông Chính Mạch Ẩn và Thái tử bị phế Tông Chính Không Tề.Đôi tay Ôn Nhu run lên, nhân lúc đó tiểu nha hoàn tránh thoát khỏi sự kiềm chế của nàng.Hoàng đế còn là Tông Chính Bạch!Kia…kia…“Vậy, ngươi có biết người tên Ôn Nhu là ai không?” Khóe miệng Ôn Nhu khẽ động, không phát giác được chính mình đang run rẩy!Bích Trúc khúm núm nhìn Ôn Nhu, cắn cắn môi nói “Tiểu thư đang nói cái tiện nhân mà ai cũng có thể lấy làm chồng sao? Hừ, đã gả cho Thái tử rồi mà còn đến quyến rũ Thần vương! Về sau lại thông dâm cùng với người khác mà hoài thai nghiệt chủng. Nếu không phải chúng ta biết rõ tính tình của Ôn đại tiểu thư thì suýt nữa đã bị tiện nhân kia làm liên lụy!”Tiểu nha hoàn chu mỏ một cái “Tiểu thư, tiện nhân kia lá gan cũng lớn lắm! Mang thai nghiệt chủng thế nhưng lại nói là huyết mạch của Hoàng thất, hãm hại Thái tử điện hạ khiến cho ngài bị Hoàng thượng ban cho cái chết! Cũng may, Thần vương điện hạ nhìn thấu mọi việc, biết Thái tử bị hàm oan, nên đã dùng Hỏa hình với tiện nhân kia. Hừ, hiện giờ thi thể bị ném vào bãi tha ma, ngay cả người của Ôn gia cũng không đến liếc lấy một cái! Ôn tường gia một đời trung liệt, vậy mà lại sinh ra một nữ nhi không biết liêm sỉ như vậy!”Ôn Nhu thất thần cười lạnh, ngón tay hung hăng đâm vào lòng bàn tay. Ai cũng có thể lấy làm chồng sao? Vu hại Thái tử? Haha!!!Sau khi nàng bỏ mạng, Tông Chính Mạch Ẩn thế nhưng lại gán hết mọi tội danh lên đầu nàng như vậy!Ôn Nhu một đôi mắt phượng không thấy được một tia tàn khốc, chỉ mang theo vài phần quyết tuyệt càng làm cho lòng người lạnh lẽo.Tông Chính Mạch Ẩn! Ôn gia!Mẹ con tình nghĩa, bất quá chỉ là một hồi âm mưu!Thanh mai trúc mã, bất quá chỉ là một trò cười!Hahahaha, các ngươi có biết Ôn Nhu đã trở lại hay chưa?Nàng nhất định sẽ lấy đi từng chút từng chút một ước mơ của bọn họ! Từng bước từng bước một giẫm nát khát vọng của bọn họ!Bích Trúc bị vẻ mặt của nàng hù sợ, không dám nói lời nào. Ôn Nhu lại cười nhạt một tiếng.“Ngươi nói, sau khi nàng chết, Thái tử Tông Chính Không Tề được sửa lại án oan sao?”Sửa lại án sai cho người đã chết sao? Qủa nhiên là tác phong của Tông Chính Mạch Ẩn!Nàng rốt cuộc cũng hiểu, rõ ràng hài tử trong bụng nàng là cốt nhục của hắn, nhưng hắn cũng không buông tha!Tông Chính Bạch mặc dù chuyên quyền, bá đạo nhưng cũng không phải là người ngu ngốc! Sớm muộn gì hắn cũng sẽ phát hiện ra việc tạo phản của Thái tử không hề đơn giản, một khi tình thân dâng trào, tất nhiên sẽ đối với hài tử trong bụng nàng như trân bảo!Haha, Tông Chính Mạch Ẩn! Ngay cả hài tử chưa kịp chào đời cũng trở thành địch nhân của hắn. Ôn Nhu giễu cợt, cốt nhục của mình còn không bỏ qua, huống hồ là nàng!Tiểu nha hoàn run rẩy nhìn nàng, “Tiểu thư…”Ôn Nhu nhìn thoáng qua nha hoàn này, lúc nàng mới tỉnh lại, bộ dáng của nàng rất mừng rỡ, không khó để nhìn ra nàng đối với chủ nhân của thân thể này rất trung thành.“Ta không sao, chỉ là hôn mê mấy ngày không biết tình hình bên ngoài có xảy ra đại sự gì hay không thôi.”Bích Trúc nghe nàng giải thích xong đột nhiên khóc rống lên.“Tiểu thư, người hù chết Bích Trúc!”Ôn Nhu vỗ vỗ bả vai tiểu nha hoàn, lần nữa nhìn thoáng qua bóng dáng đang phản chiếu trong gương. Những nốt hồng hồng còn có ấn kí màu đỏ, quả nhiên là làm cho người ta nhìn có chút buồn nôn!Nếu không phải gương mặt này xấu xuất chúng như vậy, kiếp trước của nàng cũng sẽ không đối với chủ nhân của thân thể này có ấn tượng sâu sắc như vậy!Tam tiểu thư của Trường Ca tướng quân phủ - Trường Ca Nguyệt!Thân phận vốn là đích nữ tôn quý vô song, nhưng bởi vì mẫu thân mất sớm, không thể sống hòa thuận với kế mẫu, cuộc sống về sau chắc không cần nói cũng có thể đoán được!Bất quá, nói đến kế mẫu, Ôn Nhu cười lạnh một tiếng, vị phu nhân này của phủ tướng quân không phải ai xa lạ, mà chính là muội muội của Ôn đại phu nhân, cũng là người mà nàng từng gọi là “Dì”!