Một đêm không an bình, chỉ vì một hồi huyết án. Các thôn dân vây quanh thi thể người đàn ông đều lắc đầu. Bộ dạng của thi thể vẫn còn hoàn chỉnh, có thể nhìn ra được, người đàn ông này khi còn sống vừa cao to vừa tuấn dật, nhưng người đã chết rồi, cũng phải đem chôn cất thôi. Hắn đã được mai táng ở nơi biển rộng sâu thẳm. Còn đứa con trai của hắn cùng thê tử đã mất, lại được một ông lão tuổi ngoài thất tuần nhận nuôi dưỡng, lão ông đã đặt tên cho đứa nhỏ là “Ngả Diệp”. Thời gian dần trôi qua, mọi thứ cũng trở nên nhạt nhòa, vụ án mạng năm xưa cũng đã bị các thôn dân lãng quên. Chỉ chớp mắt đã trôi qua mười tám năm. Nhận xét của NY: Mình rất thích tính cách của công thụ trong truyện này. Bạn công Hàn Liệt nhìn bề ngoài cao to sáu múi cơ bắp, đẹp trai ngời ngời, nhưng thật ra tích cách của ảnh cũng rất xảo quyết, phúc hắc. Được cái cực kì yêu em thụ Ngả Diệp, làm gì anh cũng đều nghĩ cho e nó hết chơn. Dù trong mười tám năm ko dám trực diện gặp e thụ, bạn công vẫn luôn nhìn theo và…
Chương 42
Qủy Ba BaTác giả: Tiểu Tiểu Mê HồTruyện Đam MỹMột đêm không an bình, chỉ vì một hồi huyết án. Các thôn dân vây quanh thi thể người đàn ông đều lắc đầu. Bộ dạng của thi thể vẫn còn hoàn chỉnh, có thể nhìn ra được, người đàn ông này khi còn sống vừa cao to vừa tuấn dật, nhưng người đã chết rồi, cũng phải đem chôn cất thôi. Hắn đã được mai táng ở nơi biển rộng sâu thẳm. Còn đứa con trai của hắn cùng thê tử đã mất, lại được một ông lão tuổi ngoài thất tuần nhận nuôi dưỡng, lão ông đã đặt tên cho đứa nhỏ là “Ngả Diệp”. Thời gian dần trôi qua, mọi thứ cũng trở nên nhạt nhòa, vụ án mạng năm xưa cũng đã bị các thôn dân lãng quên. Chỉ chớp mắt đã trôi qua mười tám năm. Nhận xét của NY: Mình rất thích tính cách của công thụ trong truyện này. Bạn công Hàn Liệt nhìn bề ngoài cao to sáu múi cơ bắp, đẹp trai ngời ngời, nhưng thật ra tích cách của ảnh cũng rất xảo quyết, phúc hắc. Được cái cực kì yêu em thụ Ngả Diệp, làm gì anh cũng đều nghĩ cho e nó hết chơn. Dù trong mười tám năm ko dám trực diện gặp e thụ, bạn công vẫn luôn nhìn theo và… Hàn gia phụ tử không dễ chọcNgả Diệp vẫn còn ở trên đường cái tùy ý lắc lư qua lại, ước chừng nữa canh giờ sao thì đi tới một nơi cực kì hẻo lánh. Từ góc tường, y nhìn thấy một nam quỷ hồn đang rút lại nơi đó. Nam quỷ có một mái tóc rất dài, quần áo không chỉnh tề, nhìn qua cực kỳ chật vật, làm cho y không tự giác tới gần nam quỷ. Bất quá đang lúc y cất bước chân đầu tiên, y lại nghe thấy lời cảnh cáo của nam quỷ hồn…“Cẩn thận tên lưu manh khốn kiếp kia…”Nghe xong lời cảnh cáo của nam quỷ hồn, Ngả Diệp mới bắt đầu dựng thẳng hai lỗ tai, ngưng thần lắng nghe, quả không ngoài dự liệu, trước sau phải trái đều có người…Còn là những kẻ không có hảo ý.Ngả Diệp nặng nề thở dài, điều y ai thán chính là, người có đôi khi so với ma quỷ còn độc ác hơn.Bất quá bây giờ không phải lúc để cảm thán… Lúc này y càng phải tỉnh táo hơn nữa. Tuy nói, thân thể của Ngả Diệp rất *** tế, bề ngoài xem ra có vẻ kiều nhược, bất quá bởi vì đã gặp qua muôn hình vạn trạng các loại yêu ma quỷ quái, cho nên lá gan của y so với người thường lớn hơn rất nhiều. Cũng bởi vì vậy, nên thường thường sẽ có vài quỷ hồn tìm đến y gây phiền toái, y cũng đã bất tri bất giác bồi dưỡng nên một năng lực gặp nguy không loạn…Nhiều người như thế, y không có cách nào cùng bọn họ cứng đối cứng, cho nên y chỉ có thể vừa đi vừa nghĩ biện pháp, hướng thẳng về địa phương có nhiều người. Bất quá đám người kia tựa hồ đã phát giác được ý đồ của Ngả Diệp, bọn họ liền không nhịn được từ bốn phương tám hướng tràn ra, đem Ngả Diệp vây cứng bên trong.“Làm cái gì vậy hả?” Ngả Diệp thấp giọng rầm rì, nhìn bốn phương tám hướng, bọn chúng đều là những đại hán có vóc người không mấy chênh lệch với Hàn Liệt, nhân số ít khoảng chừng có mười người. Lúc này thật phải liều mạng sao?Đáp án tự nhiên là không! haehyuk8693Vô luận phát sinh sự tình gì, y luôn luôn có thể chuyển nguy thành an…Mà việc đầu tiên y muốn làm chính là phản kháng! Y chấm trúng một tên hán tử thoạt nhìn tương đối dễ ra tay, hướng hắn công kích. Trước tiên ngồi xổm xuống đất, tung ra một cú quẹt chân, mắt cá chân đập thẳng một phát ngay trúng giữa háng của hắn ta, theo sau y liền cất bước bỏ chạy.Chỉ nghe thấy mọi người đều đồng loạt hô to: “Đừng để cho tiểu tử kia chạy thoát!”Ngả Diệp từ đầu tới đuôi chưa từng quay đầu lại, liều mạng chạy trốn, bất quá vẫn bị một tên đại hán biết rõ lộ tuyến trong đám ngăn cản. Việc đã đến nước này, y cũng không trốn tránh nữa, nhìm chằm chằm ***g ngực của nam nhân, một đấm chuẩn xác trúng ngay đích. Mà nam nhân tựa hồ không liệu được Ngả Diệp sẽ có phản ứng nhanh như vậy, ra quyền càng tàn nhẫn muốn chết và cứ như vậy hắn ta đã bị một quyền đánh ngã xuống đất…Ngay phía sau ót lại có động tĩnh! Ngả Diệp cảnh giác xoay người lại, kết quả…Lại chống lại ánh mắt tán thưởng của Hàn Liệt.“Phi thường tốt! Quả thật là hổ phụ vô khuyển tử, ngươi vậy mà chỉ cần dùng một hòn đá nhỏ là đã có thể đập chết một tên cao to lợi hại như vậy rồi!”Hàn Liệt… haehyuk8693Ngả Diệp nhìn Hàn Liệt một hồi, lại quay sang nhìn đại hán đang muốn đứng lên giữa đám người…“Đáng chết! Các huynh đệ! Gíup lão tử hảo hảo giáo huấn hai tên hỗn trướng này mau!”Hai tên hỗn trướng? Là chỉ y…cùng Hàn Liệt?!Ngả Diệp cố gắng tự hỏi bốn chữ “hai tên hỗn trướng” này là có ý nghĩa gì, rõ ràng là đã đem cái câu “hổ phụ vô khuyển tử” vứt hẳn qua đầu. Mà Hàn Liệt là quỷ, người bình thường sao có thể trông thấy được!?“A…Ăn đau nãy giờ còn chưa đủ sao?” Hàn Liệt quay đầu về phía tên đầu lĩnh, bắt đầu mai dũa song chưởng. Ngữ điệu câu nói của hắn rất chậm, mà đây hiển nhiên chính là bóng đêm yên bình trước cơn bão táp.Tên đầu lĩnh kia thối lui từng bước, vốn còn muốn chơi trò xem súc vật bị vậy nhốt, nhưng nhìn thân thủ Hàn Liệt vừa rồi không giống như người bình thường, hắn liền quyết định lui lại: “Hừ! Các ngươi nhớ mà rữa sạch cổ chờ lão từ tới lấy đi! Các huynh đệ, rút lui!”“Cái gì vậy trời… Khó lắm mới có dịp để ta thể hiện tài năng à… Cứ như vậy bỏ chạy rồi…” Hàn Liệt còn muốn tiếp tục truy đuổi.“Cha…” Ngả Diệp kéo kéo góc áo của Hàn Liệt, “Đừng đuổi theo! … Ta còn phải đợi Đức Tân đến tối, ngươi theo ta tùy ý dạo chơi nha?”
Hàn gia phụ tử không dễ chọc
Ngả Diệp vẫn còn ở trên đường cái tùy ý lắc lư qua lại, ước chừng nữa canh giờ sao thì đi tới một nơi cực kì hẻo lánh. Từ góc tường, y nhìn thấy một nam quỷ hồn đang rút lại nơi đó. Nam quỷ có một mái tóc rất dài, quần áo không chỉnh tề, nhìn qua cực kỳ chật vật, làm cho y không tự giác tới gần nam quỷ. Bất quá đang lúc y cất bước chân đầu tiên, y lại nghe thấy lời cảnh cáo của nam quỷ hồn…
“Cẩn thận tên lưu manh khốn kiếp kia…”
Nghe xong lời cảnh cáo của nam quỷ hồn, Ngả Diệp mới bắt đầu dựng thẳng hai lỗ tai, ngưng thần lắng nghe, quả không ngoài dự liệu, trước sau phải trái đều có người…Còn là những kẻ không có hảo ý.
Ngả Diệp nặng nề thở dài, điều y ai thán chính là, người có đôi khi so với ma quỷ còn độc ác hơn.
Bất quá bây giờ không phải lúc để cảm thán… Lúc này y càng phải tỉnh táo hơn nữa. Tuy nói, thân thể của Ngả Diệp rất *** tế, bề ngoài xem ra có vẻ kiều nhược, bất quá bởi vì đã gặp qua muôn hình vạn trạng các loại yêu ma quỷ quái, cho nên lá gan của y so với người thường lớn hơn rất nhiều. Cũng bởi vì vậy, nên thường thường sẽ có vài quỷ hồn tìm đến y gây phiền toái, y cũng đã bất tri bất giác bồi dưỡng nên một năng lực gặp nguy không loạn…
Nhiều người như thế, y không có cách nào cùng bọn họ cứng đối cứng, cho nên y chỉ có thể vừa đi vừa nghĩ biện pháp, hướng thẳng về địa phương có nhiều người. Bất quá đám người kia tựa hồ đã phát giác được ý đồ của Ngả Diệp, bọn họ liền không nhịn được từ bốn phương tám hướng tràn ra, đem Ngả Diệp vây cứng bên trong.
“Làm cái gì vậy hả?” Ngả Diệp thấp giọng rầm rì, nhìn bốn phương tám hướng, bọn chúng đều là những đại hán có vóc người không mấy chênh lệch với Hàn Liệt, nhân số ít khoảng chừng có mười người. Lúc này thật phải liều mạng sao?
Đáp án tự nhiên là không! haehyuk8693
Vô luận phát sinh sự tình gì, y luôn luôn có thể chuyển nguy thành an…Mà việc đầu tiên y muốn làm chính là phản kháng! Y chấm trúng một tên hán tử thoạt nhìn tương đối dễ ra tay, hướng hắn công kích. Trước tiên ngồi xổm xuống đất, tung ra một cú quẹt chân, mắt cá chân đập thẳng một phát ngay trúng giữa háng của hắn ta, theo sau y liền cất bước bỏ chạy.
Chỉ nghe thấy mọi người đều đồng loạt hô to: “Đừng để cho tiểu tử kia chạy thoát!”
Ngả Diệp từ đầu tới đuôi chưa từng quay đầu lại, liều mạng chạy trốn, bất quá vẫn bị một tên đại hán biết rõ lộ tuyến trong đám ngăn cản. Việc đã đến nước này, y cũng không trốn tránh nữa, nhìm chằm chằm ***g ngực của nam nhân, một đấm chuẩn xác trúng ngay đích. Mà nam nhân tựa hồ không liệu được Ngả Diệp sẽ có phản ứng nhanh như vậy, ra quyền càng tàn nhẫn muốn chết và cứ như vậy hắn ta đã bị một quyền đánh ngã xuống đất…
Ngay phía sau ót lại có động tĩnh! Ngả Diệp cảnh giác xoay người lại, kết quả…
Lại chống lại ánh mắt tán thưởng của Hàn Liệt.
“Phi thường tốt! Quả thật là hổ phụ vô khuyển tử, ngươi vậy mà chỉ cần dùng một hòn đá nhỏ là đã có thể đập chết một tên cao to lợi hại như vậy rồi!”
Hàn Liệt… haehyuk8693
Ngả Diệp nhìn Hàn Liệt một hồi, lại quay sang nhìn đại hán đang muốn đứng lên giữa đám người…
“Đáng chết! Các huynh đệ! Gíup lão tử hảo hảo giáo huấn hai tên hỗn trướng này mau!”
Hai tên hỗn trướng? Là chỉ y…cùng Hàn Liệt?!
Ngả Diệp cố gắng tự hỏi bốn chữ “hai tên hỗn trướng” này là có ý nghĩa gì, rõ ràng là đã đem cái câu “hổ phụ vô khuyển tử” vứt hẳn qua đầu. Mà Hàn Liệt là quỷ, người bình thường sao có thể trông thấy được!?
“A…Ăn đau nãy giờ còn chưa đủ sao?” Hàn Liệt quay đầu về phía tên đầu lĩnh, bắt đầu mai dũa song chưởng. Ngữ điệu câu nói của hắn rất chậm, mà đây hiển nhiên chính là bóng đêm yên bình trước cơn bão táp.
Tên đầu lĩnh kia thối lui từng bước, vốn còn muốn chơi trò xem súc vật bị vậy nhốt, nhưng nhìn thân thủ Hàn Liệt vừa rồi không giống như người bình thường, hắn liền quyết định lui lại: “Hừ! Các ngươi nhớ mà rữa sạch cổ chờ lão từ tới lấy đi! Các huynh đệ, rút lui!”
“Cái gì vậy trời… Khó lắm mới có dịp để ta thể hiện tài năng à… Cứ như vậy bỏ chạy rồi…” Hàn Liệt còn muốn tiếp tục truy đuổi.
“Cha…” Ngả Diệp kéo kéo góc áo của Hàn Liệt, “Đừng đuổi theo! … Ta còn phải đợi Đức Tân đến tối, ngươi theo ta tùy ý dạo chơi nha?”
Qủy Ba BaTác giả: Tiểu Tiểu Mê HồTruyện Đam MỹMột đêm không an bình, chỉ vì một hồi huyết án. Các thôn dân vây quanh thi thể người đàn ông đều lắc đầu. Bộ dạng của thi thể vẫn còn hoàn chỉnh, có thể nhìn ra được, người đàn ông này khi còn sống vừa cao to vừa tuấn dật, nhưng người đã chết rồi, cũng phải đem chôn cất thôi. Hắn đã được mai táng ở nơi biển rộng sâu thẳm. Còn đứa con trai của hắn cùng thê tử đã mất, lại được một ông lão tuổi ngoài thất tuần nhận nuôi dưỡng, lão ông đã đặt tên cho đứa nhỏ là “Ngả Diệp”. Thời gian dần trôi qua, mọi thứ cũng trở nên nhạt nhòa, vụ án mạng năm xưa cũng đã bị các thôn dân lãng quên. Chỉ chớp mắt đã trôi qua mười tám năm. Nhận xét của NY: Mình rất thích tính cách của công thụ trong truyện này. Bạn công Hàn Liệt nhìn bề ngoài cao to sáu múi cơ bắp, đẹp trai ngời ngời, nhưng thật ra tích cách của ảnh cũng rất xảo quyết, phúc hắc. Được cái cực kì yêu em thụ Ngả Diệp, làm gì anh cũng đều nghĩ cho e nó hết chơn. Dù trong mười tám năm ko dám trực diện gặp e thụ, bạn công vẫn luôn nhìn theo và… Hàn gia phụ tử không dễ chọcNgả Diệp vẫn còn ở trên đường cái tùy ý lắc lư qua lại, ước chừng nữa canh giờ sao thì đi tới một nơi cực kì hẻo lánh. Từ góc tường, y nhìn thấy một nam quỷ hồn đang rút lại nơi đó. Nam quỷ có một mái tóc rất dài, quần áo không chỉnh tề, nhìn qua cực kỳ chật vật, làm cho y không tự giác tới gần nam quỷ. Bất quá đang lúc y cất bước chân đầu tiên, y lại nghe thấy lời cảnh cáo của nam quỷ hồn…“Cẩn thận tên lưu manh khốn kiếp kia…”Nghe xong lời cảnh cáo của nam quỷ hồn, Ngả Diệp mới bắt đầu dựng thẳng hai lỗ tai, ngưng thần lắng nghe, quả không ngoài dự liệu, trước sau phải trái đều có người…Còn là những kẻ không có hảo ý.Ngả Diệp nặng nề thở dài, điều y ai thán chính là, người có đôi khi so với ma quỷ còn độc ác hơn.Bất quá bây giờ không phải lúc để cảm thán… Lúc này y càng phải tỉnh táo hơn nữa. Tuy nói, thân thể của Ngả Diệp rất *** tế, bề ngoài xem ra có vẻ kiều nhược, bất quá bởi vì đã gặp qua muôn hình vạn trạng các loại yêu ma quỷ quái, cho nên lá gan của y so với người thường lớn hơn rất nhiều. Cũng bởi vì vậy, nên thường thường sẽ có vài quỷ hồn tìm đến y gây phiền toái, y cũng đã bất tri bất giác bồi dưỡng nên một năng lực gặp nguy không loạn…Nhiều người như thế, y không có cách nào cùng bọn họ cứng đối cứng, cho nên y chỉ có thể vừa đi vừa nghĩ biện pháp, hướng thẳng về địa phương có nhiều người. Bất quá đám người kia tựa hồ đã phát giác được ý đồ của Ngả Diệp, bọn họ liền không nhịn được từ bốn phương tám hướng tràn ra, đem Ngả Diệp vây cứng bên trong.“Làm cái gì vậy hả?” Ngả Diệp thấp giọng rầm rì, nhìn bốn phương tám hướng, bọn chúng đều là những đại hán có vóc người không mấy chênh lệch với Hàn Liệt, nhân số ít khoảng chừng có mười người. Lúc này thật phải liều mạng sao?Đáp án tự nhiên là không! haehyuk8693Vô luận phát sinh sự tình gì, y luôn luôn có thể chuyển nguy thành an…Mà việc đầu tiên y muốn làm chính là phản kháng! Y chấm trúng một tên hán tử thoạt nhìn tương đối dễ ra tay, hướng hắn công kích. Trước tiên ngồi xổm xuống đất, tung ra một cú quẹt chân, mắt cá chân đập thẳng một phát ngay trúng giữa háng của hắn ta, theo sau y liền cất bước bỏ chạy.Chỉ nghe thấy mọi người đều đồng loạt hô to: “Đừng để cho tiểu tử kia chạy thoát!”Ngả Diệp từ đầu tới đuôi chưa từng quay đầu lại, liều mạng chạy trốn, bất quá vẫn bị một tên đại hán biết rõ lộ tuyến trong đám ngăn cản. Việc đã đến nước này, y cũng không trốn tránh nữa, nhìm chằm chằm ***g ngực của nam nhân, một đấm chuẩn xác trúng ngay đích. Mà nam nhân tựa hồ không liệu được Ngả Diệp sẽ có phản ứng nhanh như vậy, ra quyền càng tàn nhẫn muốn chết và cứ như vậy hắn ta đã bị một quyền đánh ngã xuống đất…Ngay phía sau ót lại có động tĩnh! Ngả Diệp cảnh giác xoay người lại, kết quả…Lại chống lại ánh mắt tán thưởng của Hàn Liệt.“Phi thường tốt! Quả thật là hổ phụ vô khuyển tử, ngươi vậy mà chỉ cần dùng một hòn đá nhỏ là đã có thể đập chết một tên cao to lợi hại như vậy rồi!”Hàn Liệt… haehyuk8693Ngả Diệp nhìn Hàn Liệt một hồi, lại quay sang nhìn đại hán đang muốn đứng lên giữa đám người…“Đáng chết! Các huynh đệ! Gíup lão tử hảo hảo giáo huấn hai tên hỗn trướng này mau!”Hai tên hỗn trướng? Là chỉ y…cùng Hàn Liệt?!Ngả Diệp cố gắng tự hỏi bốn chữ “hai tên hỗn trướng” này là có ý nghĩa gì, rõ ràng là đã đem cái câu “hổ phụ vô khuyển tử” vứt hẳn qua đầu. Mà Hàn Liệt là quỷ, người bình thường sao có thể trông thấy được!?“A…Ăn đau nãy giờ còn chưa đủ sao?” Hàn Liệt quay đầu về phía tên đầu lĩnh, bắt đầu mai dũa song chưởng. Ngữ điệu câu nói của hắn rất chậm, mà đây hiển nhiên chính là bóng đêm yên bình trước cơn bão táp.Tên đầu lĩnh kia thối lui từng bước, vốn còn muốn chơi trò xem súc vật bị vậy nhốt, nhưng nhìn thân thủ Hàn Liệt vừa rồi không giống như người bình thường, hắn liền quyết định lui lại: “Hừ! Các ngươi nhớ mà rữa sạch cổ chờ lão từ tới lấy đi! Các huynh đệ, rút lui!”“Cái gì vậy trời… Khó lắm mới có dịp để ta thể hiện tài năng à… Cứ như vậy bỏ chạy rồi…” Hàn Liệt còn muốn tiếp tục truy đuổi.“Cha…” Ngả Diệp kéo kéo góc áo của Hàn Liệt, “Đừng đuổi theo! … Ta còn phải đợi Đức Tân đến tối, ngươi theo ta tùy ý dạo chơi nha?”