Một đêm không an bình, chỉ vì một hồi huyết án. Các thôn dân vây quanh thi thể người đàn ông đều lắc đầu. Bộ dạng của thi thể vẫn còn hoàn chỉnh, có thể nhìn ra được, người đàn ông này khi còn sống vừa cao to vừa tuấn dật, nhưng người đã chết rồi, cũng phải đem chôn cất thôi. Hắn đã được mai táng ở nơi biển rộng sâu thẳm. Còn đứa con trai của hắn cùng thê tử đã mất, lại được một ông lão tuổi ngoài thất tuần nhận nuôi dưỡng, lão ông đã đặt tên cho đứa nhỏ là “Ngả Diệp”. Thời gian dần trôi qua, mọi thứ cũng trở nên nhạt nhòa, vụ án mạng năm xưa cũng đã bị các thôn dân lãng quên. Chỉ chớp mắt đã trôi qua mười tám năm. Nhận xét của NY:  Mình rất thích tính cách của công thụ trong truyện này. Bạn công Hàn Liệt nhìn bề ngoài cao to sáu múi cơ bắp, đẹp trai ngời ngời, nhưng thật ra tích cách của ảnh cũng rất xảo quyết, phúc hắc. Được cái cực kì yêu em thụ Ngả Diệp, làm gì anh cũng đều nghĩ cho e nó hết chơn. Dù trong mười tám năm ko dám trực diện gặp e thụ, bạn công vẫn luôn nhìn theo và…

Chương 60

Qủy Ba BaTác giả: Tiểu Tiểu Mê HồTruyện Đam MỹMột đêm không an bình, chỉ vì một hồi huyết án. Các thôn dân vây quanh thi thể người đàn ông đều lắc đầu. Bộ dạng của thi thể vẫn còn hoàn chỉnh, có thể nhìn ra được, người đàn ông này khi còn sống vừa cao to vừa tuấn dật, nhưng người đã chết rồi, cũng phải đem chôn cất thôi. Hắn đã được mai táng ở nơi biển rộng sâu thẳm. Còn đứa con trai của hắn cùng thê tử đã mất, lại được một ông lão tuổi ngoài thất tuần nhận nuôi dưỡng, lão ông đã đặt tên cho đứa nhỏ là “Ngả Diệp”. Thời gian dần trôi qua, mọi thứ cũng trở nên nhạt nhòa, vụ án mạng năm xưa cũng đã bị các thôn dân lãng quên. Chỉ chớp mắt đã trôi qua mười tám năm. Nhận xét của NY:  Mình rất thích tính cách của công thụ trong truyện này. Bạn công Hàn Liệt nhìn bề ngoài cao to sáu múi cơ bắp, đẹp trai ngời ngời, nhưng thật ra tích cách của ảnh cũng rất xảo quyết, phúc hắc. Được cái cực kì yêu em thụ Ngả Diệp, làm gì anh cũng đều nghĩ cho e nó hết chơn. Dù trong mười tám năm ko dám trực diện gặp e thụ, bạn công vẫn luôn nhìn theo và… Có một loại thang, ngươi không được uống!“Hàn Liệt đâu? Mau nói cho ta biết!” Ngả Diệp vừa vào cửa địa phủ liền tùy ý trảo lấy một tên quỷ hồn rống lớn vào mặt hắn vặn hỏi.Quỷ Hồn kia bị y dọa cho càng hoảng sợ, nói không thành lời, ngay vào lúc này, lại có một thanh âm nam hài non nớt đột nhiên xé gió truyền đến từ phía sau.“Tử Lược vừa mới đem Hàn thúc thúc đến Tam Đồ Xuyên rồi, ngươi mau đuổi theo nhanh lên!” (Tam Đồ Xuyên hay còn gọi là sông Tam Đồ là đường ranh giới giữa sự sống và cái chết)“Tiểu Ngũ!?” Tiểu Ngũ so với trước đây đã lớn lên một chút, quả thật đúng là một mỹ thiếu niên.“Nhanh lên một chút! Nếu không chờ Hàn thúc thúc uống xong canh Mạnh Bà rồi… Hết thảy cũng không còn kịp nữa!”Canh Mạnh Bà?! Ngả Diệp không dám tưởng tượng đến lúc Hàn Liệt đã quên đi mình, chính y sẽ có bao nhiêu khổ sở à. Tức thì, y liền không để ý đến những thứ khác nữa mà liều mạng chạy về hướng Tiểu Ngũ chỉ dẫn, chỉ hy vọng hết thảy vẫn còn kịp…Tiểu Ngũ còn đang đứng tại chỗ nhìn theo bóng lưng càng lúc càng nhỏ bé của Ngả Diệp. Trong nội tâm nho nhỏ của y, y thật lòng rất hâm mộ tình cảm của Ngả Diệp và Hàn Liệt. Hàn Liệt vốn là một tình nhân rất tốt, đối xử với Ngả Diệp luôn rất tận tình, nhưng còn Tử Lược của y thì sao? Bình thường hắn lúc nào cũng rất hung ác với y, chỉ có vài lúc, y mới có thể nhận được một chút ôn nhu của hắn…————–Cầu Nại Hà… haehyuk8693Hàn Liệt chăm chú nhìn thẳng vào bát canh trước mặt, nước canh óng ánh lại đang phản chiếu khuôn mặt thanh tú của Ngả Diệp.Chỉ cần uống hết chén canh Mạnh Bà này, hắn sẽ quên hết tất cả những gì thuộc về Ngả Diệp.Hắn sẽ vĩnh viễn quên mất Tiểu Diệp người mà hắn yêu thương nhất, quên hết sạch sành sanh.“Tiểu Diệp…”Mặt nước thoáng nổi lên chút rung động, do từng giọt nước mắt to bự của Hàn Liệt đang rơi vào trong chén.Nơi này hiện giờ chỉ có hắn cùng Mạnh Bà… hai mắt của Mạnh Bà thì nhìn không thấy được gì, bởi vậy hắn cuối cùng đã có thể không cố kỵ gì mà bình thảng để cho những giọt nước mắt còn quý hơn máu huyết của hắn chảy ra, hết thảy cũng là vì Ngả Diệp.Tại sao tình yêu của hắn dành cho y lại sâu đậm đến như thế?Nhớ đến bản thân hắn trước kia, vô luận có gặp phải chuyện phức tạp đến thế nào, hắn đều chưa bao giờ cho phép chính mình chảy xuống một giọt nước mắt. Nhưng mà giờ đây không hiểu tại sao nước mắt của hắn càng chảy lại càng nhiều? Tầm mắt cũng trở nên vô cùng mơ hồ…Bất quá chỉ là một bát canh… trong suốt giống như nước, cũng không phải độc dược gì, nhưng sao tay hắn lại run rẩy đến không ngừng?Đáng hận! Không thể tiếp tục do dự được nữa! Suy nghĩ trong chốc lát, Hàn Liệt liền đưa bát canh đến trước miệng.Tiểu Diệp sao còn chưa đến…? haehyuk8693Rất mâu thuẫn, hắn không mong Tiểu Diệp sẽ cùng hắn sống chết đều bên nhau.Nhưng hắn thật lòng hy vọng trước khi đầu thai, sẽ được gặp lại y một lần cuối cùng… nhất là có thể nhìn thấy hai má lúm động tiền khi cười rộ lên của Tiểu Diệp…Quên đi! Muốn chết cũng nhanh đi, nói không chừng kiếp sau của hắn còn có thể trở thành con của Tiểu Diệp! (a định chơi niên hạ công?)Ý niệm cứ như vậy nảy sinh trong đầu, Hàn Liệt cười cười, chậm rãi đem canh Mạnh Bà rót vào trong miệng…“Hàn Liệt! Không được uống!”Đột như kỳ lại, Ngả Diệp hết sức nhanh chóng đoạt lại chén canh Mạnh Bà, cũng đem chén canh hung hăng ném rớt xuống đất. (đột như kỳ lai = việc xảy đến bất ngờ)“Liệt! Ta tới tìm ngươi rồi!” Ngả Diệp y đã có thể ôm được Hàn Liệt! Chính bởi vì, hai người bọn họ bây giờ đều là quỷ hồn…, mặc dù thân thể của Hàn Liệt hơi có chút ẩm ướt, bất quá y cũng không quan tâm đến mấy thứ này! Y chỉ quan tâm đến việc Hàn Liệt có ở bên cạnh y hay không thôi!Bất quá ngay vào lúc này, Hàn Liệt lại hỏi một câu mà Ngả Diệp dù có nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới…“Ngươi là ai?” haehyuk8693

Có một loại thang, ngươi không được uống!

“Hàn Liệt đâu? Mau nói cho ta biết!” Ngả Diệp vừa vào cửa địa phủ liền tùy ý trảo lấy một tên quỷ hồn rống lớn vào mặt hắn vặn hỏi.

Quỷ Hồn kia bị y dọa cho càng hoảng sợ, nói không thành lời, ngay vào lúc này, lại có một thanh âm nam hài non nớt đột nhiên xé gió truyền đến từ phía sau.

“Tử Lược vừa mới đem Hàn thúc thúc đến Tam Đồ Xuyên rồi, ngươi mau đuổi theo nhanh lên!” (Tam Đồ Xuyên hay còn gọi là sông Tam Đồ là đường ranh giới giữa sự sống và cái chết)

“Tiểu Ngũ!?” Tiểu Ngũ so với trước đây đã lớn lên một chút, quả thật đúng là một mỹ thiếu niên.

“Nhanh lên một chút! Nếu không chờ Hàn thúc thúc uống xong canh Mạnh Bà rồi… Hết thảy cũng không còn kịp nữa!”

Canh Mạnh Bà?! Ngả Diệp không dám tưởng tượng đến lúc Hàn Liệt đã quên đi mình, chính y sẽ có bao nhiêu khổ sở à. Tức thì, y liền không để ý đến những thứ khác nữa mà liều mạng chạy về hướng Tiểu Ngũ chỉ dẫn, chỉ hy vọng hết thảy vẫn còn kịp…

Tiểu Ngũ còn đang đứng tại chỗ nhìn theo bóng lưng càng lúc càng nhỏ bé của Ngả Diệp. Trong nội tâm nho nhỏ của y, y thật lòng rất hâm mộ tình cảm của Ngả Diệp và Hàn Liệt. Hàn Liệt vốn là một tình nhân rất tốt, đối xử với Ngả Diệp luôn rất tận tình, nhưng còn Tử Lược của y thì sao? Bình thường hắn lúc nào cũng rất hung ác với y, chỉ có vài lúc, y mới có thể nhận được một chút ôn nhu của hắn…

————–

Cầu Nại Hà… haehyuk8693

Hàn Liệt chăm chú nhìn thẳng vào bát canh trước mặt, nước canh óng ánh lại đang phản chiếu khuôn mặt thanh tú của Ngả Diệp.

Chỉ cần uống hết chén canh Mạnh Bà này, hắn sẽ quên hết tất cả những gì thuộc về Ngả Diệp.

Hắn sẽ vĩnh viễn quên mất Tiểu Diệp người mà hắn yêu thương nhất, quên hết sạch sành sanh.

“Tiểu Diệp…”

Mặt nước thoáng nổi lên chút rung động, do từng giọt nước mắt to bự của Hàn Liệt đang rơi vào trong chén.

Nơi này hiện giờ chỉ có hắn cùng Mạnh Bà… hai mắt của Mạnh Bà thì nhìn không thấy được gì, bởi vậy hắn cuối cùng đã có thể không cố kỵ gì mà bình thảng để cho những giọt nước mắt còn quý hơn máu huyết của hắn chảy ra, hết thảy cũng là vì Ngả Diệp.

Tại sao tình yêu của hắn dành cho y lại sâu đậm đến như thế?

Nhớ đến bản thân hắn trước kia, vô luận có gặp phải chuyện phức tạp đến thế nào, hắn đều chưa bao giờ cho phép chính mình chảy xuống một giọt nước mắt. Nhưng mà giờ đây không hiểu tại sao nước mắt của hắn càng chảy lại càng nhiều? Tầm mắt cũng trở nên vô cùng mơ hồ…

Bất quá chỉ là một bát canh… trong suốt giống như nước, cũng không phải độc dược gì, nhưng sao tay hắn lại run rẩy đến không ngừng?

Đáng hận! Không thể tiếp tục do dự được nữa! Suy nghĩ trong chốc lát, Hàn Liệt liền đưa bát canh đến trước miệng.

Tiểu Diệp sao còn chưa đến…? haehyuk8693

Rất mâu thuẫn, hắn không mong Tiểu Diệp sẽ cùng hắn sống chết đều bên nhau.

Nhưng hắn thật lòng hy vọng trước khi đầu thai, sẽ được gặp lại y một lần cuối cùng… nhất là có thể nhìn thấy hai má lúm động tiền khi cười rộ lên của Tiểu Diệp…

Quên đi! Muốn chết cũng nhanh đi, nói không chừng kiếp sau của hắn còn có thể trở thành con của Tiểu Diệp! (a định chơi niên hạ công?)

Ý niệm cứ như vậy nảy sinh trong đầu, Hàn Liệt cười cười, chậm rãi đem canh Mạnh Bà rót vào trong miệng…

“Hàn Liệt! Không được uống!”

Đột như kỳ lại, Ngả Diệp hết sức nhanh chóng đoạt lại chén canh Mạnh Bà, cũng đem chén canh hung hăng ném rớt xuống đất. (đột như kỳ lai = việc xảy đến bất ngờ)

“Liệt! Ta tới tìm ngươi rồi!” Ngả Diệp y đã có thể ôm được Hàn Liệt! Chính bởi vì, hai người bọn họ bây giờ đều là quỷ hồn…, mặc dù thân thể của Hàn Liệt hơi có chút ẩm ướt, bất quá y cũng không quan tâm đến mấy thứ này! Y chỉ quan tâm đến việc Hàn Liệt có ở bên cạnh y hay không thôi!

Bất quá ngay vào lúc này, Hàn Liệt lại hỏi một câu mà Ngả Diệp dù có nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới…

“Ngươi là ai?” haehyuk8693

Qủy Ba BaTác giả: Tiểu Tiểu Mê HồTruyện Đam MỹMột đêm không an bình, chỉ vì một hồi huyết án. Các thôn dân vây quanh thi thể người đàn ông đều lắc đầu. Bộ dạng của thi thể vẫn còn hoàn chỉnh, có thể nhìn ra được, người đàn ông này khi còn sống vừa cao to vừa tuấn dật, nhưng người đã chết rồi, cũng phải đem chôn cất thôi. Hắn đã được mai táng ở nơi biển rộng sâu thẳm. Còn đứa con trai của hắn cùng thê tử đã mất, lại được một ông lão tuổi ngoài thất tuần nhận nuôi dưỡng, lão ông đã đặt tên cho đứa nhỏ là “Ngả Diệp”. Thời gian dần trôi qua, mọi thứ cũng trở nên nhạt nhòa, vụ án mạng năm xưa cũng đã bị các thôn dân lãng quên. Chỉ chớp mắt đã trôi qua mười tám năm. Nhận xét của NY:  Mình rất thích tính cách của công thụ trong truyện này. Bạn công Hàn Liệt nhìn bề ngoài cao to sáu múi cơ bắp, đẹp trai ngời ngời, nhưng thật ra tích cách của ảnh cũng rất xảo quyết, phúc hắc. Được cái cực kì yêu em thụ Ngả Diệp, làm gì anh cũng đều nghĩ cho e nó hết chơn. Dù trong mười tám năm ko dám trực diện gặp e thụ, bạn công vẫn luôn nhìn theo và… Có một loại thang, ngươi không được uống!“Hàn Liệt đâu? Mau nói cho ta biết!” Ngả Diệp vừa vào cửa địa phủ liền tùy ý trảo lấy một tên quỷ hồn rống lớn vào mặt hắn vặn hỏi.Quỷ Hồn kia bị y dọa cho càng hoảng sợ, nói không thành lời, ngay vào lúc này, lại có một thanh âm nam hài non nớt đột nhiên xé gió truyền đến từ phía sau.“Tử Lược vừa mới đem Hàn thúc thúc đến Tam Đồ Xuyên rồi, ngươi mau đuổi theo nhanh lên!” (Tam Đồ Xuyên hay còn gọi là sông Tam Đồ là đường ranh giới giữa sự sống và cái chết)“Tiểu Ngũ!?” Tiểu Ngũ so với trước đây đã lớn lên một chút, quả thật đúng là một mỹ thiếu niên.“Nhanh lên một chút! Nếu không chờ Hàn thúc thúc uống xong canh Mạnh Bà rồi… Hết thảy cũng không còn kịp nữa!”Canh Mạnh Bà?! Ngả Diệp không dám tưởng tượng đến lúc Hàn Liệt đã quên đi mình, chính y sẽ có bao nhiêu khổ sở à. Tức thì, y liền không để ý đến những thứ khác nữa mà liều mạng chạy về hướng Tiểu Ngũ chỉ dẫn, chỉ hy vọng hết thảy vẫn còn kịp…Tiểu Ngũ còn đang đứng tại chỗ nhìn theo bóng lưng càng lúc càng nhỏ bé của Ngả Diệp. Trong nội tâm nho nhỏ của y, y thật lòng rất hâm mộ tình cảm của Ngả Diệp và Hàn Liệt. Hàn Liệt vốn là một tình nhân rất tốt, đối xử với Ngả Diệp luôn rất tận tình, nhưng còn Tử Lược của y thì sao? Bình thường hắn lúc nào cũng rất hung ác với y, chỉ có vài lúc, y mới có thể nhận được một chút ôn nhu của hắn…————–Cầu Nại Hà… haehyuk8693Hàn Liệt chăm chú nhìn thẳng vào bát canh trước mặt, nước canh óng ánh lại đang phản chiếu khuôn mặt thanh tú của Ngả Diệp.Chỉ cần uống hết chén canh Mạnh Bà này, hắn sẽ quên hết tất cả những gì thuộc về Ngả Diệp.Hắn sẽ vĩnh viễn quên mất Tiểu Diệp người mà hắn yêu thương nhất, quên hết sạch sành sanh.“Tiểu Diệp…”Mặt nước thoáng nổi lên chút rung động, do từng giọt nước mắt to bự của Hàn Liệt đang rơi vào trong chén.Nơi này hiện giờ chỉ có hắn cùng Mạnh Bà… hai mắt của Mạnh Bà thì nhìn không thấy được gì, bởi vậy hắn cuối cùng đã có thể không cố kỵ gì mà bình thảng để cho những giọt nước mắt còn quý hơn máu huyết của hắn chảy ra, hết thảy cũng là vì Ngả Diệp.Tại sao tình yêu của hắn dành cho y lại sâu đậm đến như thế?Nhớ đến bản thân hắn trước kia, vô luận có gặp phải chuyện phức tạp đến thế nào, hắn đều chưa bao giờ cho phép chính mình chảy xuống một giọt nước mắt. Nhưng mà giờ đây không hiểu tại sao nước mắt của hắn càng chảy lại càng nhiều? Tầm mắt cũng trở nên vô cùng mơ hồ…Bất quá chỉ là một bát canh… trong suốt giống như nước, cũng không phải độc dược gì, nhưng sao tay hắn lại run rẩy đến không ngừng?Đáng hận! Không thể tiếp tục do dự được nữa! Suy nghĩ trong chốc lát, Hàn Liệt liền đưa bát canh đến trước miệng.Tiểu Diệp sao còn chưa đến…? haehyuk8693Rất mâu thuẫn, hắn không mong Tiểu Diệp sẽ cùng hắn sống chết đều bên nhau.Nhưng hắn thật lòng hy vọng trước khi đầu thai, sẽ được gặp lại y một lần cuối cùng… nhất là có thể nhìn thấy hai má lúm động tiền khi cười rộ lên của Tiểu Diệp…Quên đi! Muốn chết cũng nhanh đi, nói không chừng kiếp sau của hắn còn có thể trở thành con của Tiểu Diệp! (a định chơi niên hạ công?)Ý niệm cứ như vậy nảy sinh trong đầu, Hàn Liệt cười cười, chậm rãi đem canh Mạnh Bà rót vào trong miệng…“Hàn Liệt! Không được uống!”Đột như kỳ lại, Ngả Diệp hết sức nhanh chóng đoạt lại chén canh Mạnh Bà, cũng đem chén canh hung hăng ném rớt xuống đất. (đột như kỳ lai = việc xảy đến bất ngờ)“Liệt! Ta tới tìm ngươi rồi!” Ngả Diệp y đã có thể ôm được Hàn Liệt! Chính bởi vì, hai người bọn họ bây giờ đều là quỷ hồn…, mặc dù thân thể của Hàn Liệt hơi có chút ẩm ướt, bất quá y cũng không quan tâm đến mấy thứ này! Y chỉ quan tâm đến việc Hàn Liệt có ở bên cạnh y hay không thôi!Bất quá ngay vào lúc này, Hàn Liệt lại hỏi một câu mà Ngả Diệp dù có nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới…“Ngươi là ai?” haehyuk8693

Chương 60