Khoảng cách của một bước đến tận cùng có xa lắm không, là nửa thước hay là hai thước, Lý Yến không biết, cô chỉ biết là nửa phút trước mình còn đứng ở cửa cục dân chính chờ cùng người đàn ông kia ly hôn, một trận gió lớn tới, hạt cát bay vào mờ mắt, cô liền không tự giác lùi lại một bước nhỏ, mở mắt lần nữa đã liền quay về mùa xuân năm 1986, vào một buổi chiều khi cô tám tuổi. Thanh âm ngắn ngủi che lấp sau vài giây đột nhiên rõ ràng, cô đứng ở bên trong phía sau cánh cửa nhỏ, nhìn chăm chú vào vách tường trắng như tuyết nghe động tĩnh từ căn phòng phía tây truyền đến, một lúc sau cũng có câu trả lời. Hôm nay là ngày mười sáu tháng tư, là ngày em gái Lý Giai Giai chào đời. Lý Yến đeo cặp sách bước vào căn phòng phía tây, đi qua nhìn sang Thôi Ngọc Phượng mẹ nàngđược vài bà thím mấy nàng dâu cả trong trấn vây quanh trong phòng. Nhìn thấy cô đi tới liền nhanh chóng lùi qua nhường một con đường nhỏ. Vợ Chu Hữu Tài, một thiếu phụ cũng là một người nàng cần gọi bằng lão cô vang lên tiếng…
Chương 2: Hỏa muỗng nhi
Sống Lại Những Năm 1986Tác giả: Vô Danh. Nguyệt SắcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhKhoảng cách của một bước đến tận cùng có xa lắm không, là nửa thước hay là hai thước, Lý Yến không biết, cô chỉ biết là nửa phút trước mình còn đứng ở cửa cục dân chính chờ cùng người đàn ông kia ly hôn, một trận gió lớn tới, hạt cát bay vào mờ mắt, cô liền không tự giác lùi lại một bước nhỏ, mở mắt lần nữa đã liền quay về mùa xuân năm 1986, vào một buổi chiều khi cô tám tuổi. Thanh âm ngắn ngủi che lấp sau vài giây đột nhiên rõ ràng, cô đứng ở bên trong phía sau cánh cửa nhỏ, nhìn chăm chú vào vách tường trắng như tuyết nghe động tĩnh từ căn phòng phía tây truyền đến, một lúc sau cũng có câu trả lời. Hôm nay là ngày mười sáu tháng tư, là ngày em gái Lý Giai Giai chào đời. Lý Yến đeo cặp sách bước vào căn phòng phía tây, đi qua nhìn sang Thôi Ngọc Phượng mẹ nàngđược vài bà thím mấy nàng dâu cả trong trấn vây quanh trong phòng. Nhìn thấy cô đi tới liền nhanh chóng lùi qua nhường một con đường nhỏ. Vợ Chu Hữu Tài, một thiếu phụ cũng là một người nàng cần gọi bằng lão cô vang lên tiếng… Ngày xưa giáo viên thường thích giao bài tập về nhà, mỗi ngày trước khi tan học cũng sẽ bố trí nội dung bài tập. Những học sinh sẽ dùng bút máy ghi chép đánh dấu trên sách giáo khoa, đọc cái đề nào đoạn văn nào đó, đọc xong ghi chép cặn kẽ, chỉ lo quay đầu lại liền quên mất.Trôi qua gần ba mươi năm, Lý Yến còn nhớ rõ chép lại cái bài tập nào mới là lạ. Chỉ may là nhớ rõ thói quen trước kia, từ trong cặp sách lấy ra sách giáo khoa số học cùng ngữ văn, lật đến cái trang bị gập chân để phân biệt kia, trên mặt sách quả nhiên có đánh dấu chọn dò số cùng sóng lớn vượt qua tuyến*. Bài tập số học là phép trừ trong vòng năm số thập phân, bài tập ngữ văn là chép lại hai lần bài học ngày hôm nay là bài văn “Gió xuân thổi”, cùng sao chép năm lần chữ mới học.*mình đoán là điền số lớn bé vào cái □, trước hoặc sau dấu >[lớn], dấu
Ngày xưa giáo viên thường thích giao bài tập về nhà, mỗi ngày trước khi tan học cũng sẽ bố trí nội dung bài tập. Những học sinh sẽ dùng bút máy ghi chép đánh dấu trên sách giáo khoa, đọc cái đề nào đoạn văn nào đó, đọc xong ghi chép cặn kẽ, chỉ lo quay đầu lại liền quên mất.
Trôi qua gần ba mươi năm, Lý Yến còn nhớ rõ chép lại cái bài tập nào mới là lạ. Chỉ may là nhớ rõ thói quen trước kia, từ trong cặp sách lấy ra sách giáo khoa số học cùng ngữ văn, lật đến cái trang bị gập chân để phân biệt kia, trên mặt sách quả nhiên có đánh dấu chọn dò số cùng sóng lớn vượt qua tuyến*. Bài tập số học là phép trừ trong vòng năm số thập phân, bài tập ngữ văn là chép lại hai lần bài học ngày hôm nay là bài văn “Gió xuân thổi”, cùng sao chép năm lần chữ mới học.
*mình đoán là điền số lớn bé vào cái □, trước hoặc sau dấu >[lớn], dấu
Sống Lại Những Năm 1986Tác giả: Vô Danh. Nguyệt SắcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhKhoảng cách của một bước đến tận cùng có xa lắm không, là nửa thước hay là hai thước, Lý Yến không biết, cô chỉ biết là nửa phút trước mình còn đứng ở cửa cục dân chính chờ cùng người đàn ông kia ly hôn, một trận gió lớn tới, hạt cát bay vào mờ mắt, cô liền không tự giác lùi lại một bước nhỏ, mở mắt lần nữa đã liền quay về mùa xuân năm 1986, vào một buổi chiều khi cô tám tuổi. Thanh âm ngắn ngủi che lấp sau vài giây đột nhiên rõ ràng, cô đứng ở bên trong phía sau cánh cửa nhỏ, nhìn chăm chú vào vách tường trắng như tuyết nghe động tĩnh từ căn phòng phía tây truyền đến, một lúc sau cũng có câu trả lời. Hôm nay là ngày mười sáu tháng tư, là ngày em gái Lý Giai Giai chào đời. Lý Yến đeo cặp sách bước vào căn phòng phía tây, đi qua nhìn sang Thôi Ngọc Phượng mẹ nàngđược vài bà thím mấy nàng dâu cả trong trấn vây quanh trong phòng. Nhìn thấy cô đi tới liền nhanh chóng lùi qua nhường một con đường nhỏ. Vợ Chu Hữu Tài, một thiếu phụ cũng là một người nàng cần gọi bằng lão cô vang lên tiếng… Ngày xưa giáo viên thường thích giao bài tập về nhà, mỗi ngày trước khi tan học cũng sẽ bố trí nội dung bài tập. Những học sinh sẽ dùng bút máy ghi chép đánh dấu trên sách giáo khoa, đọc cái đề nào đoạn văn nào đó, đọc xong ghi chép cặn kẽ, chỉ lo quay đầu lại liền quên mất.Trôi qua gần ba mươi năm, Lý Yến còn nhớ rõ chép lại cái bài tập nào mới là lạ. Chỉ may là nhớ rõ thói quen trước kia, từ trong cặp sách lấy ra sách giáo khoa số học cùng ngữ văn, lật đến cái trang bị gập chân để phân biệt kia, trên mặt sách quả nhiên có đánh dấu chọn dò số cùng sóng lớn vượt qua tuyến*. Bài tập số học là phép trừ trong vòng năm số thập phân, bài tập ngữ văn là chép lại hai lần bài học ngày hôm nay là bài văn “Gió xuân thổi”, cùng sao chép năm lần chữ mới học.*mình đoán là điền số lớn bé vào cái □, trước hoặc sau dấu >[lớn], dấu