Tuyệt Độc Độc ^^ Văn án : ĐỪNG IM LẶNG VỚI EM, TÌNH YÊU ? “Đối với 1 thứ bạn không thích, bạn sẵn sàng ném nó đi khi bạn nhìn thấy 1 thùng rác gần đó. Đối với 1 người mà bạn không yêu nữa thì bạn sẵn sàng gạt họ ra khỏi cuộc sống hiện tại của bạn.” Nhưng, có bao giờ bạn đã tự hỏi “cảm giác bị vứt đi hay bị lãng quên nó thế nào chưa?” Phàm Hữu Túc đã có tất cả cảm giác của những điều trên, cô sinh ra trong một gia đình cũng được xem là khá giả, mẹ cô lúc sinh khó cô nên đã qua đời, rồi cô không hiểu tại sao khi cô được 10 tuổi thì gia đình cô khánh kiệt do bố cô bị thua lỗ trong kinh doanh, ông say rượu về đánh cô rồi đuổi cô ra khỏi nhà, cô lúc bé cũng thật cứng đầu, cứ như thế, giận dỗi bố rồi bỏ đi thật, lang thang khắp các con hẻm, cuối cùng cô ngồi khóc bên lề đường và cô được 1 ông cụ tốt bụng mang về nuôi, đến khi cô 17 tuổi thì ông mất do tuổi già, ông để lại cho cô mỗi 1 cái tiệm chuyên rửa ảnh và chụp ảnh, cô khóc như mưa vào cái ngày ông mất, rồi từ khi ông mất đến giờ cũng…
Chương 66
Đừng Im Lặng Với Em, Tình Yêu?Tác giả: Tuyệt Độc ĐộcTruyện Ngôn TìnhTuyệt Độc Độc ^^ Văn án : ĐỪNG IM LẶNG VỚI EM, TÌNH YÊU ? “Đối với 1 thứ bạn không thích, bạn sẵn sàng ném nó đi khi bạn nhìn thấy 1 thùng rác gần đó. Đối với 1 người mà bạn không yêu nữa thì bạn sẵn sàng gạt họ ra khỏi cuộc sống hiện tại của bạn.” Nhưng, có bao giờ bạn đã tự hỏi “cảm giác bị vứt đi hay bị lãng quên nó thế nào chưa?” Phàm Hữu Túc đã có tất cả cảm giác của những điều trên, cô sinh ra trong một gia đình cũng được xem là khá giả, mẹ cô lúc sinh khó cô nên đã qua đời, rồi cô không hiểu tại sao khi cô được 10 tuổi thì gia đình cô khánh kiệt do bố cô bị thua lỗ trong kinh doanh, ông say rượu về đánh cô rồi đuổi cô ra khỏi nhà, cô lúc bé cũng thật cứng đầu, cứ như thế, giận dỗi bố rồi bỏ đi thật, lang thang khắp các con hẻm, cuối cùng cô ngồi khóc bên lề đường và cô được 1 ông cụ tốt bụng mang về nuôi, đến khi cô 17 tuổi thì ông mất do tuổi già, ông để lại cho cô mỗi 1 cái tiệm chuyên rửa ảnh và chụp ảnh, cô khóc như mưa vào cái ngày ông mất, rồi từ khi ông mất đến giờ cũng… Nhị Gia lập tức chỉ đạo các Gia đưa những người còn lại di dời đi về phía thoát hiểm, vì ở sảnh W đã được đặt vài trái bom mà Lục Nghị đã sai người đưa vào, trước khi đi Nhật thì Cự Tàn Tôn đã tự mình lập trình một hệ thống an ninh ảo chồng lên hệ thống an ninh thật, nếu Tồn Thị có xâm nhập thì cũng chỉ làm hư hỏng hệ thống ảo, Đại Âu vẫn được theo dõi từ xa bởi hệ thống quan sát được Cự Tàn Tôn âm thầm cho người xây dựng ở nơi khác, xác định được tất cả những chỗ có bom nên Đại Âu lập tức di tản mọi người nhanh nhất có thể.Lục Nghị đứng nhìn một chút rồi thì đám thuộc hạ mà hắn cử đi cũng hoàn thành công việc và trờ lại báo cáo, Lục Nghị bật cười như điên, hắn không nghĩ là có ngày hắn cho nổ tung Đại Âu, chỉ cần đợi đến giờ thì tự nhiên W sẽ « BỦM » một tiếng thật oanh tạc rồi khói bụi nghi ngút, sau đó truy sát Nhất Gia và giết luôn Cự Tàn Tôn là Tư Lư sẽ thỏa mãn lắm. Trong khi hắn đang khoái chí chờ đợi thì Di Nhược không biết từ đâu xông vào, thuộc hạ của hắn cũng không có hành động phòng vệ trước sự xuất hiện của cô, vì Lục Nghị đã hạ lệnh không được làm bị thương Di Nhược, dù gì cũng như nể chút tình anh em. Di Nhược đứng trước mặt hắn, vẻ mặt của cô lúc này giận vô cùng :-Anh đang phạm sai lầm.Lục Nghị liếc mắt sang cô và nói :-Chống mắt xem đi kìa, Đại Âu sắp bị nổ tung rồi đấy, ha ha.-Cái gì … anh dám đặt bom … - Di Nhược nhìn sang bên kia tòa nhà, là khách sạn W, tất ca mọi người đều đang ở trong đó.Di Nhược rút súng trong thắt lưng cô ra rồi chĩa thẳng về phía Lục Nghị, đám thuộc hạ của hắn trông thấy thế nên cũng lập tức đồng thời rút súng ra chĩa thẳng vào Di Nhược, Lục Nghị phất tay cho đám thuộc hạ thu súng lại và quay sang nhìn Di Nhược và nói :-Sắp đến giờ.-Tôi giết anh … - Di Nhược nghiến răng nhìn hắn, nhưng cô không thể bắn, tay cô không có lực để siết còi mà bắn Lục Nghị.-Cứ thử xem nào, em gái. – Lục Nghị nhìn cô đầy khiêu khích.Di Nhược biết đối đầu với Lục Nghị là sai lầm nên cô có ý địng rời đi nhưng Lục Nghị nhìn ra vẻ mặt như muốn báo tin với Cự Tàn Tôn của cô thì hắn cũng chẳng chút do dự mà rút súng bắn thẳng vào vai của Di Nhược. Khi tiếng nổ chấn động của một vùng trời thì cũng là lúc Di Nhược cảm thấy đau nhói ở vai, Lục Nghị đã giương súng bắn cô sao ? Khách sạn W cũng khói bụi mù mịt, những người đi xung quanh đó cũng một phen hoảng hồn, tất cả lập tức tránh xa W, Di Nhược ôm lấy bả vai đang chảy mau của cô, sắc mặt cô như không thể tin vào điều đang xảy ra trước mắt mình được, Lục Nghị đã bắn cô không chút tình người. Khi cô sắp ngã quỵ xuống thì hắn cũng đồng thời ra lệnh cho 2 tên thuộc hạ lập tức đưa cô rời đi ngay.Tư Lư nhận được tin tốt từ Lục Nghị thế là hắn tức tốc di chuyển đến W, nhưng khi vào bên trong thì không còn thấy bóng dáng ai cả, chỉ có vài xác người bị biến dạng do không kịp tháo chạy. Tư Lư quay lại nhìn Lục Nghị, hắn cười nhếch môi và nói :-Lùa tất cả về Hàm Rồng đi, làm một vố rồi chúng ta ăn tối.Lục Nghị lập tức huy động trực thăng và xe Jeep, Roness cũng từ Nhật về và kịp thời tham gia vào đợt truy đuổi này, Tư Lư chia lực lượng thành từng nhóm với số lượng rất đông và mở rộng phạm vi truy đuổi đám người của Nhất Gia, dồn tất cả về phía Hàm Rồng, đúng như kế hoạch. Lamfao nhận được tin Đại Âu có biến thì lập tức đưa chi viện sang tiếp ứng, không thể tin được là lực lượng của Tồn Thị lại gấp nhiều lần so với Đại Âu, liệu chỉ có Cự Tàn Tôn và LMFA của lão thì làm được gỉ không ?
Nhị Gia lập tức chỉ đạo các Gia đưa những người còn lại di dời đi về phía thoát hiểm, vì ở sảnh W đã được đặt vài trái bom mà Lục Nghị đã sai người đưa vào, trước khi đi Nhật thì Cự Tàn Tôn đã tự mình lập trình một hệ thống an ninh ảo chồng lên hệ thống an ninh thật, nếu Tồn Thị có xâm nhập thì cũng chỉ làm hư hỏng hệ thống ảo, Đại Âu vẫn được theo dõi từ xa bởi hệ thống quan sát được Cự Tàn Tôn âm thầm cho người xây dựng ở nơi khác, xác định được tất cả những chỗ có bom nên Đại Âu lập tức di tản mọi người nhanh nhất có thể.
Lục Nghị đứng nhìn một chút rồi thì đám thuộc hạ mà hắn cử đi cũng hoàn thành công việc và trờ lại báo cáo, Lục Nghị bật cười như điên, hắn không nghĩ là có ngày hắn cho nổ tung Đại Âu, chỉ cần đợi đến giờ thì tự nhiên W sẽ « BỦM » một tiếng thật oanh tạc rồi khói bụi nghi ngút, sau đó truy sát Nhất Gia và giết luôn Cự Tàn Tôn là Tư Lư sẽ thỏa mãn lắm. Trong khi hắn đang khoái chí chờ đợi thì Di Nhược không biết từ đâu xông vào, thuộc hạ của hắn cũng không có hành động phòng vệ trước sự xuất hiện của cô, vì Lục Nghị đã hạ lệnh không được làm bị thương Di Nhược, dù gì cũng như nể chút tình anh em. Di Nhược đứng trước mặt hắn, vẻ mặt của cô lúc này giận vô cùng :
-Anh đang phạm sai lầm.
Lục Nghị liếc mắt sang cô và nói :
-Chống mắt xem đi kìa, Đại Âu sắp bị nổ tung rồi đấy, ha ha.
-Cái gì … anh dám đặt bom … - Di Nhược nhìn sang bên kia tòa nhà, là khách sạn W, tất ca mọi người đều đang ở trong đó.
Di Nhược rút súng trong thắt lưng cô ra rồi chĩa thẳng về phía Lục Nghị, đám thuộc hạ của hắn trông thấy thế nên cũng lập tức đồng thời rút súng ra chĩa thẳng vào Di Nhược, Lục Nghị phất tay cho đám thuộc hạ thu súng lại và quay sang nhìn Di Nhược và nói :
-Sắp đến giờ.
-Tôi giết anh … - Di Nhược nghiến răng nhìn hắn, nhưng cô không thể bắn, tay cô không có lực để siết còi mà bắn Lục Nghị.
-Cứ thử xem nào, em gái. – Lục Nghị nhìn cô đầy khiêu khích.
Di Nhược biết đối đầu với Lục Nghị là sai lầm nên cô có ý địng rời đi nhưng Lục Nghị nhìn ra vẻ mặt như muốn báo tin với Cự Tàn Tôn của cô thì hắn cũng chẳng chút do dự mà rút súng bắn thẳng vào vai của Di Nhược. Khi tiếng nổ chấn động của một vùng trời thì cũng là lúc Di Nhược cảm thấy đau nhói ở vai, Lục Nghị đã giương súng bắn cô sao ? Khách sạn W cũng khói bụi mù mịt, những người đi xung quanh đó cũng một phen hoảng hồn, tất cả lập tức tránh xa W, Di Nhược ôm lấy bả vai đang chảy mau của cô, sắc mặt cô như không thể tin vào điều đang xảy ra trước mắt mình được, Lục Nghị đã bắn cô không chút tình người. Khi cô sắp ngã quỵ xuống thì hắn cũng đồng thời ra lệnh cho 2 tên thuộc hạ lập tức đưa cô rời đi ngay.
Tư Lư nhận được tin tốt từ Lục Nghị thế là hắn tức tốc di chuyển đến W, nhưng khi vào bên trong thì không còn thấy bóng dáng ai cả, chỉ có vài xác người bị biến dạng do không kịp tháo chạy. Tư Lư quay lại nhìn Lục Nghị, hắn cười nhếch môi và nói :
-Lùa tất cả về Hàm Rồng đi, làm một vố rồi chúng ta ăn tối.
Lục Nghị lập tức huy động trực thăng và xe Jeep, Roness cũng từ Nhật về và kịp thời tham gia vào đợt truy đuổi này, Tư Lư chia lực lượng thành từng nhóm với số lượng rất đông và mở rộng phạm vi truy đuổi đám người của Nhất Gia, dồn tất cả về phía Hàm Rồng, đúng như kế hoạch. Lamfao nhận được tin Đại Âu có biến thì lập tức đưa chi viện sang tiếp ứng, không thể tin được là lực lượng của Tồn Thị lại gấp nhiều lần so với Đại Âu, liệu chỉ có Cự Tàn Tôn và LMFA của lão thì làm được gỉ không ?
Đừng Im Lặng Với Em, Tình Yêu?Tác giả: Tuyệt Độc ĐộcTruyện Ngôn TìnhTuyệt Độc Độc ^^ Văn án : ĐỪNG IM LẶNG VỚI EM, TÌNH YÊU ? “Đối với 1 thứ bạn không thích, bạn sẵn sàng ném nó đi khi bạn nhìn thấy 1 thùng rác gần đó. Đối với 1 người mà bạn không yêu nữa thì bạn sẵn sàng gạt họ ra khỏi cuộc sống hiện tại của bạn.” Nhưng, có bao giờ bạn đã tự hỏi “cảm giác bị vứt đi hay bị lãng quên nó thế nào chưa?” Phàm Hữu Túc đã có tất cả cảm giác của những điều trên, cô sinh ra trong một gia đình cũng được xem là khá giả, mẹ cô lúc sinh khó cô nên đã qua đời, rồi cô không hiểu tại sao khi cô được 10 tuổi thì gia đình cô khánh kiệt do bố cô bị thua lỗ trong kinh doanh, ông say rượu về đánh cô rồi đuổi cô ra khỏi nhà, cô lúc bé cũng thật cứng đầu, cứ như thế, giận dỗi bố rồi bỏ đi thật, lang thang khắp các con hẻm, cuối cùng cô ngồi khóc bên lề đường và cô được 1 ông cụ tốt bụng mang về nuôi, đến khi cô 17 tuổi thì ông mất do tuổi già, ông để lại cho cô mỗi 1 cái tiệm chuyên rửa ảnh và chụp ảnh, cô khóc như mưa vào cái ngày ông mất, rồi từ khi ông mất đến giờ cũng… Nhị Gia lập tức chỉ đạo các Gia đưa những người còn lại di dời đi về phía thoát hiểm, vì ở sảnh W đã được đặt vài trái bom mà Lục Nghị đã sai người đưa vào, trước khi đi Nhật thì Cự Tàn Tôn đã tự mình lập trình một hệ thống an ninh ảo chồng lên hệ thống an ninh thật, nếu Tồn Thị có xâm nhập thì cũng chỉ làm hư hỏng hệ thống ảo, Đại Âu vẫn được theo dõi từ xa bởi hệ thống quan sát được Cự Tàn Tôn âm thầm cho người xây dựng ở nơi khác, xác định được tất cả những chỗ có bom nên Đại Âu lập tức di tản mọi người nhanh nhất có thể.Lục Nghị đứng nhìn một chút rồi thì đám thuộc hạ mà hắn cử đi cũng hoàn thành công việc và trờ lại báo cáo, Lục Nghị bật cười như điên, hắn không nghĩ là có ngày hắn cho nổ tung Đại Âu, chỉ cần đợi đến giờ thì tự nhiên W sẽ « BỦM » một tiếng thật oanh tạc rồi khói bụi nghi ngút, sau đó truy sát Nhất Gia và giết luôn Cự Tàn Tôn là Tư Lư sẽ thỏa mãn lắm. Trong khi hắn đang khoái chí chờ đợi thì Di Nhược không biết từ đâu xông vào, thuộc hạ của hắn cũng không có hành động phòng vệ trước sự xuất hiện của cô, vì Lục Nghị đã hạ lệnh không được làm bị thương Di Nhược, dù gì cũng như nể chút tình anh em. Di Nhược đứng trước mặt hắn, vẻ mặt của cô lúc này giận vô cùng :-Anh đang phạm sai lầm.Lục Nghị liếc mắt sang cô và nói :-Chống mắt xem đi kìa, Đại Âu sắp bị nổ tung rồi đấy, ha ha.-Cái gì … anh dám đặt bom … - Di Nhược nhìn sang bên kia tòa nhà, là khách sạn W, tất ca mọi người đều đang ở trong đó.Di Nhược rút súng trong thắt lưng cô ra rồi chĩa thẳng về phía Lục Nghị, đám thuộc hạ của hắn trông thấy thế nên cũng lập tức đồng thời rút súng ra chĩa thẳng vào Di Nhược, Lục Nghị phất tay cho đám thuộc hạ thu súng lại và quay sang nhìn Di Nhược và nói :-Sắp đến giờ.-Tôi giết anh … - Di Nhược nghiến răng nhìn hắn, nhưng cô không thể bắn, tay cô không có lực để siết còi mà bắn Lục Nghị.-Cứ thử xem nào, em gái. – Lục Nghị nhìn cô đầy khiêu khích.Di Nhược biết đối đầu với Lục Nghị là sai lầm nên cô có ý địng rời đi nhưng Lục Nghị nhìn ra vẻ mặt như muốn báo tin với Cự Tàn Tôn của cô thì hắn cũng chẳng chút do dự mà rút súng bắn thẳng vào vai của Di Nhược. Khi tiếng nổ chấn động của một vùng trời thì cũng là lúc Di Nhược cảm thấy đau nhói ở vai, Lục Nghị đã giương súng bắn cô sao ? Khách sạn W cũng khói bụi mù mịt, những người đi xung quanh đó cũng một phen hoảng hồn, tất cả lập tức tránh xa W, Di Nhược ôm lấy bả vai đang chảy mau của cô, sắc mặt cô như không thể tin vào điều đang xảy ra trước mắt mình được, Lục Nghị đã bắn cô không chút tình người. Khi cô sắp ngã quỵ xuống thì hắn cũng đồng thời ra lệnh cho 2 tên thuộc hạ lập tức đưa cô rời đi ngay.Tư Lư nhận được tin tốt từ Lục Nghị thế là hắn tức tốc di chuyển đến W, nhưng khi vào bên trong thì không còn thấy bóng dáng ai cả, chỉ có vài xác người bị biến dạng do không kịp tháo chạy. Tư Lư quay lại nhìn Lục Nghị, hắn cười nhếch môi và nói :-Lùa tất cả về Hàm Rồng đi, làm một vố rồi chúng ta ăn tối.Lục Nghị lập tức huy động trực thăng và xe Jeep, Roness cũng từ Nhật về và kịp thời tham gia vào đợt truy đuổi này, Tư Lư chia lực lượng thành từng nhóm với số lượng rất đông và mở rộng phạm vi truy đuổi đám người của Nhất Gia, dồn tất cả về phía Hàm Rồng, đúng như kế hoạch. Lamfao nhận được tin Đại Âu có biến thì lập tức đưa chi viện sang tiếp ứng, không thể tin được là lực lượng của Tồn Thị lại gấp nhiều lần so với Đại Âu, liệu chỉ có Cự Tàn Tôn và LMFA của lão thì làm được gỉ không ?