Tuyệt Độc Độc ^^ Văn án : ĐỪNG IM LẶNG VỚI EM, TÌNH YÊU ? “Đối với 1 thứ bạn không thích, bạn sẵn sàng ném nó đi khi bạn nhìn thấy 1 thùng rác gần đó. Đối với 1 người mà bạn không yêu nữa thì bạn sẵn sàng gạt họ ra khỏi cuộc sống hiện tại của bạn.” Nhưng, có bao giờ bạn đã tự hỏi “cảm giác bị vứt đi hay bị lãng quên nó thế nào chưa?” Phàm Hữu Túc đã có tất cả cảm giác của những điều trên, cô sinh ra trong một gia đình cũng được xem là khá giả, mẹ cô lúc sinh khó cô nên đã qua đời, rồi cô không hiểu tại sao khi cô được 10 tuổi thì gia đình cô khánh kiệt do bố cô bị thua lỗ trong kinh doanh, ông say rượu về đánh cô rồi đuổi cô ra khỏi nhà, cô lúc bé cũng thật cứng đầu, cứ như thế, giận dỗi bố rồi bỏ đi thật, lang thang khắp các con hẻm, cuối cùng cô ngồi khóc bên lề đường và cô được 1 ông cụ tốt bụng mang về nuôi, đến khi cô 17 tuổi thì ông mất do tuổi già, ông để lại cho cô mỗi 1 cái tiệm chuyên rửa ảnh và chụp ảnh, cô khóc như mưa vào cái ngày ông mất, rồi từ khi ông mất đến giờ cũng…

Chương 73

Đừng Im Lặng Với Em, Tình Yêu?Tác giả: Tuyệt Độc ĐộcTruyện Ngôn TìnhTuyệt Độc Độc ^^ Văn án : ĐỪNG IM LẶNG VỚI EM, TÌNH YÊU ? “Đối với 1 thứ bạn không thích, bạn sẵn sàng ném nó đi khi bạn nhìn thấy 1 thùng rác gần đó. Đối với 1 người mà bạn không yêu nữa thì bạn sẵn sàng gạt họ ra khỏi cuộc sống hiện tại của bạn.” Nhưng, có bao giờ bạn đã tự hỏi “cảm giác bị vứt đi hay bị lãng quên nó thế nào chưa?” Phàm Hữu Túc đã có tất cả cảm giác của những điều trên, cô sinh ra trong một gia đình cũng được xem là khá giả, mẹ cô lúc sinh khó cô nên đã qua đời, rồi cô không hiểu tại sao khi cô được 10 tuổi thì gia đình cô khánh kiệt do bố cô bị thua lỗ trong kinh doanh, ông say rượu về đánh cô rồi đuổi cô ra khỏi nhà, cô lúc bé cũng thật cứng đầu, cứ như thế, giận dỗi bố rồi bỏ đi thật, lang thang khắp các con hẻm, cuối cùng cô ngồi khóc bên lề đường và cô được 1 ông cụ tốt bụng mang về nuôi, đến khi cô 17 tuổi thì ông mất do tuổi già, ông để lại cho cô mỗi 1 cái tiệm chuyên rửa ảnh và chụp ảnh, cô khóc như mưa vào cái ngày ông mất, rồi từ khi ông mất đến giờ cũng… Theo đúng kế hoạch thì đúng 2 ngày nữa đám người của Đại Âu nhất định sẽ tan xác cùng với W, Di Nhược vội vã cắn răng nhịn đau lẻn vào phòng Hữu Túc, Hữu Túc nhìn thấy Di Nhược thì cô cũng hết hồn, Di Nhược vội ra dấu cho cô giữ im lặng :-Tư Lư sai người đặt bom vào W, khi đám người Cự Tàn Tôn quay lại thì sẽ cho phát nổ.Hữu Túc mở to 2 mắt, Tồn Thị muốn hủy diệt hoàn toàn Đại Âu sao ? Di Nhược lại nói :-Cô trốn đi, báo cho Đại Âu biết kế hoạch của Tồn Thị, tôi không biết vì lí do gì mà hắn lại thay đổi kế hoạch thâu tóm Đại Âu lâu dài mà chuyển sang hủy hoại tất cả.Hữu Túc nhìn ra ngoài và nói :-Rất đông lính gác, tôi không biết phải thoát ra thế nào ?Di Nhược tần ngần một chút, sau đó cô chợt nhớ ra hôm nào cũng có 2 y tá và 1 bác sĩ đến phòng Hữu Túc, cô nói ngay :-Tôi giúp cô hạ sát 1 nữ y tá, sau đó cô trang điểm giả dạng và rời khỏi đây, đừng gây chú ý quá.Hữu Túc mím chặc môi lại, biết là nó quá mạo hiểm, nhưng cô biết làm sao giờ ? Phải đánh liều một phen vậy, còn hơn ngồi nhìn Cự Tàn Tôn của cô bị giết, cô còn chưa nói với anh là cô đang mang thai mà, cô nhất định phải sống cùng anh. Hữu Túc nghe tiếng động ngoài cửa vọng đến, cô nói nhanh :-Cô trốn đi, bác sĩ sắp đến.Di Nhược nấp vào nhà vệ sinh ngay, sau đó cửa phòng mở ra, 1 bà bác sĩ bước lại gần cô và hỏi :-Cô thấy sao rồi ? Đã khá hơn chưa ?Hữu Túc gật gật đầu, nhưng cô chẳng biết từ lúc nào mà Di Nhược đã đứng sau lưng bà bác sĩ, cô đưa dao lên cổ bà ta và nói :-Bà giúp tôi một việc, tôi sẽ tha cho bà sống.Tất cả im lặng nín thở trước lời nói và con dao lạnh lùng trên tay Di Nhược, bà bác sĩ vội xanh mặt cầu xin ngay :-Tôi biết rồi, đừng giết… đừng giết tôi …Di Nhược chỉ vào cô y tá bên phải bà ta và nói :-Thay đồ cho Hữu Túc và giúp cô ấy trốn ra ngoài, nếu thành công thì mạng què của 3 người dược thoát, nếu thất bại thì tôi nhất định sẽ làm gia đình các người chết thảm hại nhất.Cô y tá vội vàng làm theo lời Di Nhược ngay, thay đồ và trang điểm cho Hữu Túc, nhìn cô khác quá, sau lớp trang điểm không thể nhận ra Hữu Túc ngay được, sau đó Di Nhược chỉ tay về phía giường :-Cô nằm lên giường giả vờ làm Hữu Túc.Xong xuôi, Di Nhược thu dao lại, bà ta vội vã rời đi ngay, Hữu Túc cùng nữ y tá kia thì đi sau lưng bà ta đầy lo lắng, nếu thoát được lần này nhất định sẽ ở yên trong nhà cùng cái thai trong bụng, còn cả Cự Tàn Tôn nữa, đến khi ra tới cổng thì Hữu Túc mới biết đây là dinh cơ vô cùng đồ sộ của Tư Lư, kẻ vào người ra đều rất đáng sợ, lúc xe của bác sĩ đến cổng thì vài tên thuộc hạ trông rất hung dữ bước lại kiểm tra trong xe, nhận thấy không có gì bất ổn nên bọn chúng cho phép rời đi, khi xe chạy đã được một khoảng khá xa khỏi dinh cơ của Tư Nghiêm thì Hữu Túc mới thở nhẹ ra, hình như do bận chuẩn bị kế hoạch tấn công Đại Âu nên cô không nhìn thấy Tư Lư xuất hiện trong dinh cơ nữa, nhưng còn Di Nhược thì sao ??? Cô ta sẽ không sao chứ ???Di Nhược vội kéo cô y tá lúc nãy đi về phòng mình và bảo cô ta ở yên trong phòng với cô, cô không muốn hại chết một cô gái vô can, để Tư Lư biết thì nhất định cả cô và cô y tá này sẽ chết rất đáng sợ dưới tay Tư Lư. Mãi đến chiều thì sự biến mất của Hữu Túc mới bị đám người hầu trong dinh cơ phát hiện khi mang thức ăn vào cho cô, Tư Lư tức tốc đến ngay, anh nhìn quanh phòng rồi đấm tay mạnh vào tường, Hữu Túc quả là liều mạng, cư nhiên chạy trốn trước mũi anh, anh lập tức sai người đuổi theo.

Theo đúng kế hoạch thì đúng 2 ngày nữa đám người của Đại Âu nhất định sẽ tan xác cùng với W, Di Nhược vội vã cắn răng nhịn đau lẻn vào phòng Hữu Túc, Hữu Túc nhìn thấy Di Nhược thì cô cũng hết hồn, Di Nhược vội ra dấu cho cô giữ im lặng :

-Tư Lư sai người đặt bom vào W, khi đám người Cự Tàn Tôn quay lại thì sẽ cho phát nổ.

Hữu Túc mở to 2 mắt, Tồn Thị muốn hủy diệt hoàn toàn Đại Âu sao ? Di Nhược lại nói :

-Cô trốn đi, báo cho Đại Âu biết kế hoạch của Tồn Thị, tôi không biết vì lí do gì mà hắn lại thay đổi kế hoạch thâu tóm Đại Âu lâu dài mà chuyển sang hủy hoại tất cả.

Hữu Túc nhìn ra ngoài và nói :

-Rất đông lính gác, tôi không biết phải thoát ra thế nào ?

Di Nhược tần ngần một chút, sau đó cô chợt nhớ ra hôm nào cũng có 2 y tá và 1 bác sĩ đến phòng Hữu Túc, cô nói ngay :

-Tôi giúp cô hạ sát 1 nữ y tá, sau đó cô trang điểm giả dạng và rời khỏi đây, đừng gây chú ý quá.

Hữu Túc mím chặc môi lại, biết là nó quá mạo hiểm, nhưng cô biết làm sao giờ ? Phải đánh liều một phen vậy, còn hơn ngồi nhìn Cự Tàn Tôn của cô bị giết, cô còn chưa nói với anh là cô đang mang thai mà, cô nhất định phải sống cùng anh. Hữu Túc nghe tiếng động ngoài cửa vọng đến, cô nói nhanh :

-Cô trốn đi, bác sĩ sắp đến.

Di Nhược nấp vào nhà vệ sinh ngay, sau đó cửa phòng mở ra, 1 bà bác sĩ bước lại gần cô và hỏi :

-Cô thấy sao rồi ? Đã khá hơn chưa ?

Hữu Túc gật gật đầu, nhưng cô chẳng biết từ lúc nào mà Di Nhược đã đứng sau lưng bà bác sĩ, cô đưa dao lên cổ bà ta và nói :

-Bà giúp tôi một việc, tôi sẽ tha cho bà sống.

Tất cả im lặng nín thở trước lời nói và con dao lạnh lùng trên tay Di Nhược, bà bác sĩ vội xanh mặt cầu xin ngay :

-Tôi biết rồi, đừng giết… đừng giết tôi …

Di Nhược chỉ vào cô y tá bên phải bà ta và nói :

-Thay đồ cho Hữu Túc và giúp cô ấy trốn ra ngoài, nếu thành công thì mạng què của 3 người dược thoát, nếu thất bại thì tôi nhất định sẽ làm gia đình các người chết thảm hại nhất.

Cô y tá vội vàng làm theo lời Di Nhược ngay, thay đồ và trang điểm cho Hữu Túc, nhìn cô khác quá, sau lớp trang điểm không thể nhận ra Hữu Túc ngay được, sau đó Di Nhược chỉ tay về phía giường :

-Cô nằm lên giường giả vờ làm Hữu Túc.

Xong xuôi, Di Nhược thu dao lại, bà ta vội vã rời đi ngay, Hữu Túc cùng nữ y tá kia thì đi sau lưng bà ta đầy lo lắng, nếu thoát được lần này nhất định sẽ ở yên trong nhà cùng cái thai trong bụng, còn cả Cự Tàn Tôn nữa, đến khi ra tới cổng thì Hữu Túc mới biết đây là dinh cơ vô cùng đồ sộ của Tư Lư, kẻ vào người ra đều rất đáng sợ, lúc xe của bác sĩ đến cổng thì vài tên thuộc hạ trông rất hung dữ bước lại kiểm tra trong xe, nhận thấy không có gì bất ổn nên bọn chúng cho phép rời đi, khi xe chạy đã được một khoảng khá xa khỏi dinh cơ của Tư Nghiêm thì Hữu Túc mới thở nhẹ ra, hình như do bận chuẩn bị kế hoạch tấn công Đại Âu nên cô không nhìn thấy Tư Lư xuất hiện trong dinh cơ nữa, nhưng còn Di Nhược thì sao ??? Cô ta sẽ không sao chứ ???

Di Nhược vội kéo cô y tá lúc nãy đi về phòng mình và bảo cô ta ở yên trong phòng với cô, cô không muốn hại chết một cô gái vô can, để Tư Lư biết thì nhất định cả cô và cô y tá này sẽ chết rất đáng sợ dưới tay Tư Lư. Mãi đến chiều thì sự biến mất của Hữu Túc mới bị đám người hầu trong dinh cơ phát hiện khi mang thức ăn vào cho cô, Tư Lư tức tốc đến ngay, anh nhìn quanh phòng rồi đấm tay mạnh vào tường, Hữu Túc quả là liều mạng, cư nhiên chạy trốn trước mũi anh, anh lập tức sai người đuổi theo.

Đừng Im Lặng Với Em, Tình Yêu?Tác giả: Tuyệt Độc ĐộcTruyện Ngôn TìnhTuyệt Độc Độc ^^ Văn án : ĐỪNG IM LẶNG VỚI EM, TÌNH YÊU ? “Đối với 1 thứ bạn không thích, bạn sẵn sàng ném nó đi khi bạn nhìn thấy 1 thùng rác gần đó. Đối với 1 người mà bạn không yêu nữa thì bạn sẵn sàng gạt họ ra khỏi cuộc sống hiện tại của bạn.” Nhưng, có bao giờ bạn đã tự hỏi “cảm giác bị vứt đi hay bị lãng quên nó thế nào chưa?” Phàm Hữu Túc đã có tất cả cảm giác của những điều trên, cô sinh ra trong một gia đình cũng được xem là khá giả, mẹ cô lúc sinh khó cô nên đã qua đời, rồi cô không hiểu tại sao khi cô được 10 tuổi thì gia đình cô khánh kiệt do bố cô bị thua lỗ trong kinh doanh, ông say rượu về đánh cô rồi đuổi cô ra khỏi nhà, cô lúc bé cũng thật cứng đầu, cứ như thế, giận dỗi bố rồi bỏ đi thật, lang thang khắp các con hẻm, cuối cùng cô ngồi khóc bên lề đường và cô được 1 ông cụ tốt bụng mang về nuôi, đến khi cô 17 tuổi thì ông mất do tuổi già, ông để lại cho cô mỗi 1 cái tiệm chuyên rửa ảnh và chụp ảnh, cô khóc như mưa vào cái ngày ông mất, rồi từ khi ông mất đến giờ cũng… Theo đúng kế hoạch thì đúng 2 ngày nữa đám người của Đại Âu nhất định sẽ tan xác cùng với W, Di Nhược vội vã cắn răng nhịn đau lẻn vào phòng Hữu Túc, Hữu Túc nhìn thấy Di Nhược thì cô cũng hết hồn, Di Nhược vội ra dấu cho cô giữ im lặng :-Tư Lư sai người đặt bom vào W, khi đám người Cự Tàn Tôn quay lại thì sẽ cho phát nổ.Hữu Túc mở to 2 mắt, Tồn Thị muốn hủy diệt hoàn toàn Đại Âu sao ? Di Nhược lại nói :-Cô trốn đi, báo cho Đại Âu biết kế hoạch của Tồn Thị, tôi không biết vì lí do gì mà hắn lại thay đổi kế hoạch thâu tóm Đại Âu lâu dài mà chuyển sang hủy hoại tất cả.Hữu Túc nhìn ra ngoài và nói :-Rất đông lính gác, tôi không biết phải thoát ra thế nào ?Di Nhược tần ngần một chút, sau đó cô chợt nhớ ra hôm nào cũng có 2 y tá và 1 bác sĩ đến phòng Hữu Túc, cô nói ngay :-Tôi giúp cô hạ sát 1 nữ y tá, sau đó cô trang điểm giả dạng và rời khỏi đây, đừng gây chú ý quá.Hữu Túc mím chặc môi lại, biết là nó quá mạo hiểm, nhưng cô biết làm sao giờ ? Phải đánh liều một phen vậy, còn hơn ngồi nhìn Cự Tàn Tôn của cô bị giết, cô còn chưa nói với anh là cô đang mang thai mà, cô nhất định phải sống cùng anh. Hữu Túc nghe tiếng động ngoài cửa vọng đến, cô nói nhanh :-Cô trốn đi, bác sĩ sắp đến.Di Nhược nấp vào nhà vệ sinh ngay, sau đó cửa phòng mở ra, 1 bà bác sĩ bước lại gần cô và hỏi :-Cô thấy sao rồi ? Đã khá hơn chưa ?Hữu Túc gật gật đầu, nhưng cô chẳng biết từ lúc nào mà Di Nhược đã đứng sau lưng bà bác sĩ, cô đưa dao lên cổ bà ta và nói :-Bà giúp tôi một việc, tôi sẽ tha cho bà sống.Tất cả im lặng nín thở trước lời nói và con dao lạnh lùng trên tay Di Nhược, bà bác sĩ vội xanh mặt cầu xin ngay :-Tôi biết rồi, đừng giết… đừng giết tôi …Di Nhược chỉ vào cô y tá bên phải bà ta và nói :-Thay đồ cho Hữu Túc và giúp cô ấy trốn ra ngoài, nếu thành công thì mạng què của 3 người dược thoát, nếu thất bại thì tôi nhất định sẽ làm gia đình các người chết thảm hại nhất.Cô y tá vội vàng làm theo lời Di Nhược ngay, thay đồ và trang điểm cho Hữu Túc, nhìn cô khác quá, sau lớp trang điểm không thể nhận ra Hữu Túc ngay được, sau đó Di Nhược chỉ tay về phía giường :-Cô nằm lên giường giả vờ làm Hữu Túc.Xong xuôi, Di Nhược thu dao lại, bà ta vội vã rời đi ngay, Hữu Túc cùng nữ y tá kia thì đi sau lưng bà ta đầy lo lắng, nếu thoát được lần này nhất định sẽ ở yên trong nhà cùng cái thai trong bụng, còn cả Cự Tàn Tôn nữa, đến khi ra tới cổng thì Hữu Túc mới biết đây là dinh cơ vô cùng đồ sộ của Tư Lư, kẻ vào người ra đều rất đáng sợ, lúc xe của bác sĩ đến cổng thì vài tên thuộc hạ trông rất hung dữ bước lại kiểm tra trong xe, nhận thấy không có gì bất ổn nên bọn chúng cho phép rời đi, khi xe chạy đã được một khoảng khá xa khỏi dinh cơ của Tư Nghiêm thì Hữu Túc mới thở nhẹ ra, hình như do bận chuẩn bị kế hoạch tấn công Đại Âu nên cô không nhìn thấy Tư Lư xuất hiện trong dinh cơ nữa, nhưng còn Di Nhược thì sao ??? Cô ta sẽ không sao chứ ???Di Nhược vội kéo cô y tá lúc nãy đi về phòng mình và bảo cô ta ở yên trong phòng với cô, cô không muốn hại chết một cô gái vô can, để Tư Lư biết thì nhất định cả cô và cô y tá này sẽ chết rất đáng sợ dưới tay Tư Lư. Mãi đến chiều thì sự biến mất của Hữu Túc mới bị đám người hầu trong dinh cơ phát hiện khi mang thức ăn vào cho cô, Tư Lư tức tốc đến ngay, anh nhìn quanh phòng rồi đấm tay mạnh vào tường, Hữu Túc quả là liều mạng, cư nhiên chạy trốn trước mũi anh, anh lập tức sai người đuổi theo.

Chương 73