Leng keng ... Tư Không Tình nghe thấy tiếng chuông vang bên tai, suy ngẫm một hồi chắc là mình nghe lầm rồi .... Leng keng ... Leng keng ... Leng keng ... "Ta nói này tiểu cô nương, cô còn định ngủ đến bao giờ nữa hả?" Giọng nói vang lên làm Tư Không Tình đột ngột mở mắt. "Ông là ai ?" Tư Không Tình lui về sau, cảnh giác nhìn người trước mặt cất giọng hỏi. "Cô hỏi ta? Ta ... hưm... tổ tiên của cô gọi ta là "Thần Xuyên Không", bất quá ta không thích cái tên đó, cô có thể gọi ta là "Không Thần" cũng được." Thần nào đó vừa nói xong thì cất cao giọng cười. "Khụ khụ khụ....E hèm..tiểu cô nương à! Dù sao ta cũng sắp cứu cô một mạng, cô cũng nên tin tưởng ta một chút chứ hả?..." Nhận thấy ánh mắt hoài nghi của tiểu cô nương kia, Không Thần liền cảm thấy có một chút chột dạ. "Cứu tôi?" "Phải! Cô không nhớ mình đã chết rồi sao?" "... Đúng là tôi đã chết rồi...." Nàng nhớ lại khoảng khắc người đàn ông đó kề sát súng vào đầu, mọi suy nghĩ trở nên trống rỗng. "Tiểu cô nương à! Mọi việc trên thế…
Chương 2: Cùng thiên hạ hữu tình
Phong Tự Chi ÂmTác giả: Băng Linh Hy (Hoa Tử Dương)Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLeng keng ... Tư Không Tình nghe thấy tiếng chuông vang bên tai, suy ngẫm một hồi chắc là mình nghe lầm rồi .... Leng keng ... Leng keng ... Leng keng ... "Ta nói này tiểu cô nương, cô còn định ngủ đến bao giờ nữa hả?" Giọng nói vang lên làm Tư Không Tình đột ngột mở mắt. "Ông là ai ?" Tư Không Tình lui về sau, cảnh giác nhìn người trước mặt cất giọng hỏi. "Cô hỏi ta? Ta ... hưm... tổ tiên của cô gọi ta là "Thần Xuyên Không", bất quá ta không thích cái tên đó, cô có thể gọi ta là "Không Thần" cũng được." Thần nào đó vừa nói xong thì cất cao giọng cười. "Khụ khụ khụ....E hèm..tiểu cô nương à! Dù sao ta cũng sắp cứu cô một mạng, cô cũng nên tin tưởng ta một chút chứ hả?..." Nhận thấy ánh mắt hoài nghi của tiểu cô nương kia, Không Thần liền cảm thấy có một chút chột dạ. "Cứu tôi?" "Phải! Cô không nhớ mình đã chết rồi sao?" "... Đúng là tôi đã chết rồi...." Nàng nhớ lại khoảng khắc người đàn ông đó kề sát súng vào đầu, mọi suy nghĩ trở nên trống rỗng. "Tiểu cô nương à! Mọi việc trên thế… Giới thiệu nhân vật phụ :Hoàng Đế của Lam Thần Quốc - Tư Không Dĩnh HànhHoàng Hậu của Lam Thần Quốc - Khả Y Dung"Mau thay chậu nước nóng này!!!""Người đâu!!! Mau mang thêm khăn lại đây ... ""Hoàng hậu nương nương ráng thêm một chút nữa thôi ... ra rồi ra rồi !!!""Chúc mừng Hoàng hậu nương nương là một tiểu công chúa ..."_______ta là đường phân cách đáng thương________"Hoàng thượng người chậm đã...nô tài không theo kịp...Hoàng thượng..."Tư Không Dĩnh Hành nhìn đám công công theo sau mình đang thở không ra hơi, nổi giận quát lớn "Lũ nô tài vô dụng các ngươi...còn không mau nhanh lên!!! Dung Nhi mà có chuyện gì...thì cẩn thận cái đầu của các ngươi!!!"Nói xong, Tư Không Dĩnh Hành quay lưng hướng tẩm cung của Khả Y Dung chạy như bay, vừa đi vừa lẩm bẩm "Sẽ không thể là khó sinh chứ? Nếu mọi chuyện thuận lợi sao lại không nghe tiếng khóc của tiểu hài tử? Dung Nhi nàng nhất định phải cùng tiểu hài tử của chúng ta bình an ... Chờ ta"________ta là đường phân cách đáng thương________Đạp gãy cánh cửa trước mặt, Tư Không Dĩnh Hành cất tiếng gọi có chút hoang mang lên "Dung Nhi!!!""Chàng nhỏ tiếng một chút, làm cho tiểu công chúa của chúng ta giật mình thì không hay a." Khả Y Dung nhìn ai đó vừa đi vào, rồi lại nhìn cánh cửa bị gãy nằm trên sàn, lên tiếng trách móc."Tiểu công chúa ... nàng vừa nói tiểu công chúa?" Tư Không Dĩnh Hành giật giật hai hàng lông mày, bước nhanh đến bên giường."Phải phải... là tiểu công chúa nga, chàng không phải rất mong sao?" Khả Y Dung mỉm cười, nhẹ nhàng chuyển tiểu công chúa vào vòng tay Tư Không Dĩnh Hành.Đưa tay nựng má hài nữ nhỏ bé trong tay, Tư Không Dĩnh Hành vui vẻ nói "Tiểu công chúa của chúng ta thật giống nàng.""Vậy chàng đặt tên cho tiểu công chúa đi.""Vậy thì Tư Không Tình, có được không?""Chữ Tình này của chàng là hữu tình hay vô tình...""Ta tất nhiên mong con chúng ta cùng thiên hạ hữu tình."
Giới thiệu nhân vật phụ :
Hoàng Đế của Lam Thần Quốc - Tư Không Dĩnh Hành
Hoàng Hậu của Lam Thần Quốc - Khả Y Dung
"Mau thay chậu nước nóng này!!!"
"Người đâu!!! Mau mang thêm khăn lại đây ... "
"Hoàng hậu nương nương ráng thêm một chút nữa thôi ... ra rồi ra rồi !!!"
"Chúc mừng Hoàng hậu nương nương là một tiểu công chúa ..."
_______ta là đường phân cách đáng thương________
"Hoàng thượng người chậm đã...nô tài không theo kịp...Hoàng thượng..."
Tư Không Dĩnh Hành nhìn đám công công theo sau mình đang thở không ra hơi, nổi giận quát lớn "Lũ nô tài vô dụng các ngươi...còn không mau nhanh lên!!! Dung Nhi mà có chuyện gì...thì cẩn thận cái đầu của các ngươi!!!"
Nói xong, Tư Không Dĩnh Hành quay lưng hướng tẩm cung của Khả Y Dung chạy như bay, vừa đi vừa lẩm bẩm "Sẽ không thể là khó sinh chứ? Nếu mọi chuyện thuận lợi sao lại không nghe tiếng khóc của tiểu hài tử? Dung Nhi nàng nhất định phải cùng tiểu hài tử của chúng ta bình an ... Chờ ta"
________ta là đường phân cách đáng thương________
Đạp gãy cánh cửa trước mặt, Tư Không Dĩnh Hành cất tiếng gọi có chút hoang mang lên "Dung Nhi!!!"
"Chàng nhỏ tiếng một chút, làm cho tiểu công chúa của chúng ta giật mình thì không hay a." Khả Y Dung nhìn ai đó vừa đi vào, rồi lại nhìn cánh cửa bị gãy nằm trên sàn, lên tiếng trách móc.
"Tiểu công chúa ... nàng vừa nói tiểu công chúa?" Tư Không Dĩnh Hành giật giật hai hàng lông mày, bước nhanh đến bên giường.
"Phải phải... là tiểu công chúa nga, chàng không phải rất mong sao?" Khả Y Dung mỉm cười, nhẹ nhàng chuyển tiểu công chúa vào vòng tay Tư Không Dĩnh Hành.
Đưa tay nựng má hài nữ nhỏ bé trong tay, Tư Không Dĩnh Hành vui vẻ nói "Tiểu công chúa của chúng ta thật giống nàng."
"Vậy chàng đặt tên cho tiểu công chúa đi."
"Vậy thì Tư Không Tình, có được không?"
"Chữ Tình này của chàng là hữu tình hay vô tình..."
"Ta tất nhiên mong con chúng ta cùng thiên hạ hữu tình."
Phong Tự Chi ÂmTác giả: Băng Linh Hy (Hoa Tử Dương)Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLeng keng ... Tư Không Tình nghe thấy tiếng chuông vang bên tai, suy ngẫm một hồi chắc là mình nghe lầm rồi .... Leng keng ... Leng keng ... Leng keng ... "Ta nói này tiểu cô nương, cô còn định ngủ đến bao giờ nữa hả?" Giọng nói vang lên làm Tư Không Tình đột ngột mở mắt. "Ông là ai ?" Tư Không Tình lui về sau, cảnh giác nhìn người trước mặt cất giọng hỏi. "Cô hỏi ta? Ta ... hưm... tổ tiên của cô gọi ta là "Thần Xuyên Không", bất quá ta không thích cái tên đó, cô có thể gọi ta là "Không Thần" cũng được." Thần nào đó vừa nói xong thì cất cao giọng cười. "Khụ khụ khụ....E hèm..tiểu cô nương à! Dù sao ta cũng sắp cứu cô một mạng, cô cũng nên tin tưởng ta một chút chứ hả?..." Nhận thấy ánh mắt hoài nghi của tiểu cô nương kia, Không Thần liền cảm thấy có một chút chột dạ. "Cứu tôi?" "Phải! Cô không nhớ mình đã chết rồi sao?" "... Đúng là tôi đã chết rồi...." Nàng nhớ lại khoảng khắc người đàn ông đó kề sát súng vào đầu, mọi suy nghĩ trở nên trống rỗng. "Tiểu cô nương à! Mọi việc trên thế… Giới thiệu nhân vật phụ :Hoàng Đế của Lam Thần Quốc - Tư Không Dĩnh HànhHoàng Hậu của Lam Thần Quốc - Khả Y Dung"Mau thay chậu nước nóng này!!!""Người đâu!!! Mau mang thêm khăn lại đây ... ""Hoàng hậu nương nương ráng thêm một chút nữa thôi ... ra rồi ra rồi !!!""Chúc mừng Hoàng hậu nương nương là một tiểu công chúa ..."_______ta là đường phân cách đáng thương________"Hoàng thượng người chậm đã...nô tài không theo kịp...Hoàng thượng..."Tư Không Dĩnh Hành nhìn đám công công theo sau mình đang thở không ra hơi, nổi giận quát lớn "Lũ nô tài vô dụng các ngươi...còn không mau nhanh lên!!! Dung Nhi mà có chuyện gì...thì cẩn thận cái đầu của các ngươi!!!"Nói xong, Tư Không Dĩnh Hành quay lưng hướng tẩm cung của Khả Y Dung chạy như bay, vừa đi vừa lẩm bẩm "Sẽ không thể là khó sinh chứ? Nếu mọi chuyện thuận lợi sao lại không nghe tiếng khóc của tiểu hài tử? Dung Nhi nàng nhất định phải cùng tiểu hài tử của chúng ta bình an ... Chờ ta"________ta là đường phân cách đáng thương________Đạp gãy cánh cửa trước mặt, Tư Không Dĩnh Hành cất tiếng gọi có chút hoang mang lên "Dung Nhi!!!""Chàng nhỏ tiếng một chút, làm cho tiểu công chúa của chúng ta giật mình thì không hay a." Khả Y Dung nhìn ai đó vừa đi vào, rồi lại nhìn cánh cửa bị gãy nằm trên sàn, lên tiếng trách móc."Tiểu công chúa ... nàng vừa nói tiểu công chúa?" Tư Không Dĩnh Hành giật giật hai hàng lông mày, bước nhanh đến bên giường."Phải phải... là tiểu công chúa nga, chàng không phải rất mong sao?" Khả Y Dung mỉm cười, nhẹ nhàng chuyển tiểu công chúa vào vòng tay Tư Không Dĩnh Hành.Đưa tay nựng má hài nữ nhỏ bé trong tay, Tư Không Dĩnh Hành vui vẻ nói "Tiểu công chúa của chúng ta thật giống nàng.""Vậy chàng đặt tên cho tiểu công chúa đi.""Vậy thì Tư Không Tình, có được không?""Chữ Tình này của chàng là hữu tình hay vô tình...""Ta tất nhiên mong con chúng ta cùng thiên hạ hữu tình."