Leng keng ... Tư Không Tình nghe thấy tiếng chuông vang bên tai, suy ngẫm một hồi chắc là mình nghe lầm rồi .... Leng keng ... Leng keng ... Leng keng ... "Ta nói này tiểu cô nương, cô còn định ngủ đến bao giờ nữa hả?" Giọng nói vang lên làm Tư Không Tình đột ngột mở mắt. "Ông là ai ?" Tư Không Tình lui về sau, cảnh giác nhìn người trước mặt cất giọng hỏi. "Cô hỏi ta? Ta ... hưm... tổ tiên của cô gọi ta là "Thần Xuyên Không", bất quá ta không thích cái tên đó, cô có thể gọi ta là "Không Thần" cũng được." Thần nào đó vừa nói xong thì cất cao giọng cười. "Khụ khụ khụ....E hèm..tiểu cô nương à! Dù sao ta cũng sắp cứu cô một mạng, cô cũng nên tin tưởng ta một chút chứ hả?..." Nhận thấy ánh mắt hoài nghi của tiểu cô nương kia, Không Thần liền cảm thấy có một chút chột dạ. "Cứu tôi?" "Phải! Cô không nhớ mình đã chết rồi sao?" "... Đúng là tôi đã chết rồi...." Nàng nhớ lại khoảng khắc người đàn ông đó kề sát súng vào đầu, mọi suy nghĩ trở nên trống rỗng. "Tiểu cô nương à! Mọi việc trên thế…
Chương 20-3
Phong Tự Chi ÂmTác giả: Băng Linh Hy (Hoa Tử Dương)Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLeng keng ... Tư Không Tình nghe thấy tiếng chuông vang bên tai, suy ngẫm một hồi chắc là mình nghe lầm rồi .... Leng keng ... Leng keng ... Leng keng ... "Ta nói này tiểu cô nương, cô còn định ngủ đến bao giờ nữa hả?" Giọng nói vang lên làm Tư Không Tình đột ngột mở mắt. "Ông là ai ?" Tư Không Tình lui về sau, cảnh giác nhìn người trước mặt cất giọng hỏi. "Cô hỏi ta? Ta ... hưm... tổ tiên của cô gọi ta là "Thần Xuyên Không", bất quá ta không thích cái tên đó, cô có thể gọi ta là "Không Thần" cũng được." Thần nào đó vừa nói xong thì cất cao giọng cười. "Khụ khụ khụ....E hèm..tiểu cô nương à! Dù sao ta cũng sắp cứu cô một mạng, cô cũng nên tin tưởng ta một chút chứ hả?..." Nhận thấy ánh mắt hoài nghi của tiểu cô nương kia, Không Thần liền cảm thấy có một chút chột dạ. "Cứu tôi?" "Phải! Cô không nhớ mình đã chết rồi sao?" "... Đúng là tôi đã chết rồi...." Nàng nhớ lại khoảng khắc người đàn ông đó kề sát súng vào đầu, mọi suy nghĩ trở nên trống rỗng. "Tiểu cô nương à! Mọi việc trên thế… "Vậy huynh tới điện của mẫu hậu trước nhé! Muội đi tìm đại ca, nhị ca..." Tư Không Tình chợt nhớ ra cái gì đó, mỉm cười, vỗ vỗ vai Tư Không Dĩnh Vũ, nàng cất bước nhanh rời đi..."A! Đợi...tam ca đi cùng muội!" Tư Không Dĩnh Vũ suy nghĩ, nếu bây giờ đi tới điện của mẫu hậu một mình...a...nghĩ cũng không dám nghĩ nữa..._________Băng Linh Hy_________..."A!"Tư Không Tình đang đi thì đột ngột đụng phải một nha hoàn, nàng thì đứng vững còn nha hoàn đó té xuống đất...nhưng mà...thau nước nha hoàn đó đang cầm trên tay cũng hoa hoa lệ lệ tưới thẳng vào nàng...Nha hoàn đi bên cạnh nha hoàn đó mặt xanh cả lên, vội vàng quỳ xuống hành lễ cùng xin tội "Công chúa, công chúa tha tội, nha hoàn này vừa mới vào cung không lâu nên..."Tư Không Tình im lặng, nàng liếc nhìn nha hoàn đang nằm trên đất kia, tóc dài màu tím được buộc hờ ra đằng sau, đôi mắt màu tím nhàn nhạt toát lên một hương vị...bí ẩn...hay...nguy hiểm...?...Tư Không Dĩnh Vũ cười khổ, Tình nhi thật là...hắn cảm thấy nếu không lên tiếng thì nha hoàn đang quỳ kia sẽ khóc mất "Được rồi, được rồi...hai người đi làm việc đi!"Nha hoàn đang quỳ kia thở ra một hơi, ánh mắt cảm tạ hướng Tư Không Dĩnh Vũ gật đầu, kéo kéo nha hoàn còn đang nằm trên đất kia đứng dậy, sau đó cùng rời đi...Khi đi xa được một đoạn..."Tư Liên à! Lần sau phải cẩn thận một chút, không thì sẽ mang họa vào thân đấy!""Muội biết rồi..."...Tư Không Tình nhìn chằm chằm về phía hai nha hoàn kia biến mất, liên tục nhíu mày, là do nàng quá đa nghi hay là do nha hoàn kia có vấn đề?Tư Không Dĩnh Vũ nghiêng đầu...Tình nhi định nhìn tới tối luôn sao?
"Vậy huynh tới điện của mẫu hậu trước nhé! Muội đi tìm đại ca, nhị ca..." Tư Không Tình chợt nhớ ra cái gì đó, mỉm cười, vỗ vỗ vai Tư Không Dĩnh Vũ, nàng cất bước nhanh rời đi...
"A! Đợi...tam ca đi cùng muội!" Tư Không Dĩnh Vũ suy nghĩ, nếu bây giờ đi tới điện của mẫu hậu một mình...a...nghĩ cũng không dám nghĩ nữa...
_________Băng Linh Hy_________
...
"A!"
Tư Không Tình đang đi thì đột ngột đụng phải một nha hoàn, nàng thì đứng vững còn nha hoàn đó té xuống đất...nhưng mà...thau nước nha hoàn đó đang cầm trên tay cũng hoa hoa lệ lệ tưới thẳng vào nàng...
Nha hoàn đi bên cạnh nha hoàn đó mặt xanh cả lên, vội vàng quỳ xuống hành lễ cùng xin tội "Công chúa, công chúa tha tội, nha hoàn này vừa mới vào cung không lâu nên..."
Tư Không Tình im lặng, nàng liếc nhìn nha hoàn đang nằm trên đất kia, tóc dài màu tím được buộc hờ ra đằng sau, đôi mắt màu tím nhàn nhạt toát lên một hương vị...bí ẩn...hay...nguy hiểm...?
...
Tư Không Dĩnh Vũ cười khổ, Tình nhi thật là...hắn cảm thấy nếu không lên tiếng thì nha hoàn đang quỳ kia sẽ khóc mất "Được rồi, được rồi...hai người đi làm việc đi!"
Nha hoàn đang quỳ kia thở ra một hơi, ánh mắt cảm tạ hướng Tư Không Dĩnh Vũ gật đầu, kéo kéo nha hoàn còn đang nằm trên đất kia đứng dậy, sau đó cùng rời đi...
Khi đi xa được một đoạn...
"Tư Liên à! Lần sau phải cẩn thận một chút, không thì sẽ mang họa vào thân đấy!"
"Muội biết rồi..."
...
Tư Không Tình nhìn chằm chằm về phía hai nha hoàn kia biến mất, liên tục nhíu mày, là do nàng quá đa nghi hay là do nha hoàn kia có vấn đề?
Tư Không Dĩnh Vũ nghiêng đầu...Tình nhi định nhìn tới tối luôn sao?
Phong Tự Chi ÂmTác giả: Băng Linh Hy (Hoa Tử Dương)Truyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngLeng keng ... Tư Không Tình nghe thấy tiếng chuông vang bên tai, suy ngẫm một hồi chắc là mình nghe lầm rồi .... Leng keng ... Leng keng ... Leng keng ... "Ta nói này tiểu cô nương, cô còn định ngủ đến bao giờ nữa hả?" Giọng nói vang lên làm Tư Không Tình đột ngột mở mắt. "Ông là ai ?" Tư Không Tình lui về sau, cảnh giác nhìn người trước mặt cất giọng hỏi. "Cô hỏi ta? Ta ... hưm... tổ tiên của cô gọi ta là "Thần Xuyên Không", bất quá ta không thích cái tên đó, cô có thể gọi ta là "Không Thần" cũng được." Thần nào đó vừa nói xong thì cất cao giọng cười. "Khụ khụ khụ....E hèm..tiểu cô nương à! Dù sao ta cũng sắp cứu cô một mạng, cô cũng nên tin tưởng ta một chút chứ hả?..." Nhận thấy ánh mắt hoài nghi của tiểu cô nương kia, Không Thần liền cảm thấy có một chút chột dạ. "Cứu tôi?" "Phải! Cô không nhớ mình đã chết rồi sao?" "... Đúng là tôi đã chết rồi...." Nàng nhớ lại khoảng khắc người đàn ông đó kề sát súng vào đầu, mọi suy nghĩ trở nên trống rỗng. "Tiểu cô nương à! Mọi việc trên thế… "Vậy huynh tới điện của mẫu hậu trước nhé! Muội đi tìm đại ca, nhị ca..." Tư Không Tình chợt nhớ ra cái gì đó, mỉm cười, vỗ vỗ vai Tư Không Dĩnh Vũ, nàng cất bước nhanh rời đi..."A! Đợi...tam ca đi cùng muội!" Tư Không Dĩnh Vũ suy nghĩ, nếu bây giờ đi tới điện của mẫu hậu một mình...a...nghĩ cũng không dám nghĩ nữa..._________Băng Linh Hy_________..."A!"Tư Không Tình đang đi thì đột ngột đụng phải một nha hoàn, nàng thì đứng vững còn nha hoàn đó té xuống đất...nhưng mà...thau nước nha hoàn đó đang cầm trên tay cũng hoa hoa lệ lệ tưới thẳng vào nàng...Nha hoàn đi bên cạnh nha hoàn đó mặt xanh cả lên, vội vàng quỳ xuống hành lễ cùng xin tội "Công chúa, công chúa tha tội, nha hoàn này vừa mới vào cung không lâu nên..."Tư Không Tình im lặng, nàng liếc nhìn nha hoàn đang nằm trên đất kia, tóc dài màu tím được buộc hờ ra đằng sau, đôi mắt màu tím nhàn nhạt toát lên một hương vị...bí ẩn...hay...nguy hiểm...?...Tư Không Dĩnh Vũ cười khổ, Tình nhi thật là...hắn cảm thấy nếu không lên tiếng thì nha hoàn đang quỳ kia sẽ khóc mất "Được rồi, được rồi...hai người đi làm việc đi!"Nha hoàn đang quỳ kia thở ra một hơi, ánh mắt cảm tạ hướng Tư Không Dĩnh Vũ gật đầu, kéo kéo nha hoàn còn đang nằm trên đất kia đứng dậy, sau đó cùng rời đi...Khi đi xa được một đoạn..."Tư Liên à! Lần sau phải cẩn thận một chút, không thì sẽ mang họa vào thân đấy!""Muội biết rồi..."...Tư Không Tình nhìn chằm chằm về phía hai nha hoàn kia biến mất, liên tục nhíu mày, là do nàng quá đa nghi hay là do nha hoàn kia có vấn đề?Tư Không Dĩnh Vũ nghiêng đầu...Tình nhi định nhìn tới tối luôn sao?