Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt Hàn Hiểu là một sinh viên trung y bình thường, cô vừa kết thúc những buổi thực tập và chuẩn bị lấy giấy tốt nghiệp… Nhưng bị kịch là…. Chẳng biết nguyên nhân gì, cô chỉ ngủ một giấc mà khi tỉnh dậy đã trở thành một đứa bé năm tuổi, mà đứa bé này vốn bị nhiễm phong hàn mà chết. Việc này làm Hàn Hiểu cảm thấy trời đất sụp đổ rồi. Gia đình Hàn Hiểu giàu có, trong nhà có hai bệnh viện tư nhân, quy mô không nhỏ, buôn bán thịnh vượng. Nhà họ Hàn từ thời ông cố Hàn Hiểu đã theo trung y, sau đó là ông nội Hàn Hiểu, cha cũng kế thừa nghề nghiệp của ông nội, đến phiên Hàn Hiểu là đứa con duy nhất trong nhà… Bởi vì lẽ đó cô không thể thoát được con đường của ông cha, cô là một đứa trẻ được nuông chiều từ bé tới lớn, chưa từng ăn khổ, cũng may cha mẹ Hàn dạy dỗ không tồi, tuy Hàn Hiểu sống trong nhung lụa nhưng không có bất cứ tật xấu nào, trừ việc yêu sớm năm trung học, trốn học vào thời kỳ phản nghịch ra thì đều rất tốt. Trải qua thời gian dài, từ đi nhầm…
Chương 74: Phiên ngoại 4: Hạ Tử Thanh
Khi Nghi Lâm Gặp Đông Phương Bất BạiTác giả: Tĩnh Phi TuyếtTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Xuyên KhôngEdit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt Hàn Hiểu là một sinh viên trung y bình thường, cô vừa kết thúc những buổi thực tập và chuẩn bị lấy giấy tốt nghiệp… Nhưng bị kịch là…. Chẳng biết nguyên nhân gì, cô chỉ ngủ một giấc mà khi tỉnh dậy đã trở thành một đứa bé năm tuổi, mà đứa bé này vốn bị nhiễm phong hàn mà chết. Việc này làm Hàn Hiểu cảm thấy trời đất sụp đổ rồi. Gia đình Hàn Hiểu giàu có, trong nhà có hai bệnh viện tư nhân, quy mô không nhỏ, buôn bán thịnh vượng. Nhà họ Hàn từ thời ông cố Hàn Hiểu đã theo trung y, sau đó là ông nội Hàn Hiểu, cha cũng kế thừa nghề nghiệp của ông nội, đến phiên Hàn Hiểu là đứa con duy nhất trong nhà… Bởi vì lẽ đó cô không thể thoát được con đường của ông cha, cô là một đứa trẻ được nuông chiều từ bé tới lớn, chưa từng ăn khổ, cũng may cha mẹ Hàn dạy dỗ không tồi, tuy Hàn Hiểu sống trong nhung lụa nhưng không có bất cứ tật xấu nào, trừ việc yêu sớm năm trung học, trốn học vào thời kỳ phản nghịch ra thì đều rất tốt. Trải qua thời gian dài, từ đi nhầm… Edit: Dương Tử NguyệtTrong trí nhớ Hạ Tử Thanh, có một người như thế này: Hắn phong hoa tuyệt đại, tuấn mỹ vô song, lúc nhàn dật giống như co mèo, lúc mất hứng thì khóe miệng sẽ mím lại, lúc vui vẻ ánh mắt sẽ nheo lại, độ cong khiến người khác nhìn cũng vui vẻ.Thời gian hắn ở chung với Hàn Tiêu không dài, cũng không hiểu về nhau, nhưng thiếu niên đó như rễ cây, đâm sâu vào lòng hắn, khiến hắn nhớ mãi không quê. Lần cuối gặp nhau là bảy hay tám năm trước nhỉ? Hắn không nhớ rõ, hình ảnh cuối trong trí nhớ của hắn là thiếu niên đó mặt bộ đồ thái giám, môi hồng răng trắng, nụ cười nhàn nhạt làm con tim hắn đập rất nhanh.Bạch Liên giáo đã sụp đổ, ngày mai hắn về kinh báo cáo công tác, lần trở về này không biết là phúc hay là họa, Thất vương Chu Tư Văn năm đó đã trỏ thành Duệ Tông đế, hắn biết rất nhiều bí mật của Thất vương, lòng của đế vương như sói ngầm.Đứng ở ngoài trướng, nhìn lên trời không, thiếu niên trong trí nhớ giống như đang cười với bản thân….
Edit: Dương Tử Nguyệt
Trong trí nhớ Hạ Tử Thanh, có một người như thế này: Hắn phong hoa tuyệt đại, tuấn mỹ vô song, lúc nhàn dật giống như co mèo, lúc mất hứng thì khóe miệng sẽ mím lại, lúc vui vẻ ánh mắt sẽ nheo lại, độ cong khiến người khác nhìn cũng vui vẻ.
Thời gian hắn ở chung với Hàn Tiêu không dài, cũng không hiểu về nhau, nhưng thiếu niên đó như rễ cây, đâm sâu vào lòng hắn, khiến hắn nhớ mãi không quê. Lần cuối gặp nhau là bảy hay tám năm trước nhỉ? Hắn không nhớ rõ, hình ảnh cuối trong trí nhớ của hắn là thiếu niên đó mặt bộ đồ thái giám, môi hồng răng trắng, nụ cười nhàn nhạt làm con tim hắn đập rất nhanh.
Bạch Liên giáo đã sụp đổ, ngày mai hắn về kinh báo cáo công tác, lần trở về này không biết là phúc hay là họa, Thất vương Chu Tư Văn năm đó đã trỏ thành Duệ Tông đế, hắn biết rất nhiều bí mật của Thất vương, lòng của đế vương như sói ngầm.
Đứng ở ngoài trướng, nhìn lên trời không, thiếu niên trong trí nhớ giống như đang cười với bản thân….
Khi Nghi Lâm Gặp Đông Phương Bất BạiTác giả: Tĩnh Phi TuyếtTruyện Cổ Đại, Truyện Đô Thị, Truyện Xuyên KhôngEdit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt Hàn Hiểu là một sinh viên trung y bình thường, cô vừa kết thúc những buổi thực tập và chuẩn bị lấy giấy tốt nghiệp… Nhưng bị kịch là…. Chẳng biết nguyên nhân gì, cô chỉ ngủ một giấc mà khi tỉnh dậy đã trở thành một đứa bé năm tuổi, mà đứa bé này vốn bị nhiễm phong hàn mà chết. Việc này làm Hàn Hiểu cảm thấy trời đất sụp đổ rồi. Gia đình Hàn Hiểu giàu có, trong nhà có hai bệnh viện tư nhân, quy mô không nhỏ, buôn bán thịnh vượng. Nhà họ Hàn từ thời ông cố Hàn Hiểu đã theo trung y, sau đó là ông nội Hàn Hiểu, cha cũng kế thừa nghề nghiệp của ông nội, đến phiên Hàn Hiểu là đứa con duy nhất trong nhà… Bởi vì lẽ đó cô không thể thoát được con đường của ông cha, cô là một đứa trẻ được nuông chiều từ bé tới lớn, chưa từng ăn khổ, cũng may cha mẹ Hàn dạy dỗ không tồi, tuy Hàn Hiểu sống trong nhung lụa nhưng không có bất cứ tật xấu nào, trừ việc yêu sớm năm trung học, trốn học vào thời kỳ phản nghịch ra thì đều rất tốt. Trải qua thời gian dài, từ đi nhầm… Edit: Dương Tử NguyệtTrong trí nhớ Hạ Tử Thanh, có một người như thế này: Hắn phong hoa tuyệt đại, tuấn mỹ vô song, lúc nhàn dật giống như co mèo, lúc mất hứng thì khóe miệng sẽ mím lại, lúc vui vẻ ánh mắt sẽ nheo lại, độ cong khiến người khác nhìn cũng vui vẻ.Thời gian hắn ở chung với Hàn Tiêu không dài, cũng không hiểu về nhau, nhưng thiếu niên đó như rễ cây, đâm sâu vào lòng hắn, khiến hắn nhớ mãi không quê. Lần cuối gặp nhau là bảy hay tám năm trước nhỉ? Hắn không nhớ rõ, hình ảnh cuối trong trí nhớ của hắn là thiếu niên đó mặt bộ đồ thái giám, môi hồng răng trắng, nụ cười nhàn nhạt làm con tim hắn đập rất nhanh.Bạch Liên giáo đã sụp đổ, ngày mai hắn về kinh báo cáo công tác, lần trở về này không biết là phúc hay là họa, Thất vương Chu Tư Văn năm đó đã trỏ thành Duệ Tông đế, hắn biết rất nhiều bí mật của Thất vương, lòng của đế vương như sói ngầm.Đứng ở ngoài trướng, nhìn lên trời không, thiếu niên trong trí nhớ giống như đang cười với bản thân….